Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 977: Lịch Sử Ẩn Giấu

Rất nhanh sau đó, Thứ Hỏa Chồn lại kêu lên hai tiếng.
Vương Triệt trầm tư mấy giây.
Anh đã hiểu ý của con Thứ Hỏa Chồn này.
Nó không muốn xuống dưới là vì sợ chết, nó chỉ muốn ra ngoài mà thôi.
Nó tới Thiên Nhạc Sơn mấy lần cũng chỉ vì muốn tìm một chút tài liệu tiến hóa cho mấy thằng em sắp tiến hóa của mình.
Nó muốn trợ giúp bọn chúng có thể thuận lợi tiến hóa.
Thế nhưng không ngờ lần đi ra này lại không về được, bất luận là dưới mặt đất hay trên mặt đất thì đều bị bao phủ một tầng màng mỏng vô hình. Một khi xuyên qua thì sẽ lại phát hiện mình đang lẩn quẩn trong Thiên Nhạc Sơn.
Hiện tại nó nghĩ rằng thực lực của nó cũng không được mạnh, nếu đi xuống để tìm hiểu thêm thì chẳng những không tìm được gì mà có lẽ đến mạng cũng không còn.
Sau khi nói chuyện với Thứ Hỏa Chồn một phen, Vương Triệt cũng đã biết được thực hư mọi chuyện.
Căn cứ theo những gì Thứ Hỏa Chồn biết thì nó đã đến đây không ít lần.
Nhưng lại chưa hề xuất hiện loại tình huống đặc thù như thế này.
"Hú hú hú hú!"
Thứ Hỏa Chồn bỗng nhiên kêu to vài tiếng!
Vương Triệt hỏi: "Mi còn nghĩ tới cái gì nữa?"
Thứ Hỏa Chồn lập tức hô to tựa như nó đang kể lại một câu chuyện xưa.
Vào 1000 năm trước nó đã được sinh ra, và từ nhỏ nó đã sinh sống ở dãy núi Hoành Nhạc này.
Khi đó cha mẹ ông bà nội ngoại của nó vẫn còn sống, cả nhà nó đều ở ngay tại dãy núi Hoành Nhạc này.
Về sau, khi nó vừa tròn 100 tuổi, nó vẫn còn rất ngây thơ không hiểu biết gì, nên cha mẹ đã giao nó lại cho ông bà, rồi sau đó bọn họ đã rời khỏi gia tộc.
Cả hai đi vào bên trong Thiên Nhạc Sơn thần bí này, và từ đó trở đi cha mẹ nó không bao giờ trở về nữa.
Vào thời điểm đó đã có rất nhiều chủng tộc Hồn thú ở dãy núi Hoành Nhạc này.
Cha của nó chính là tộc trưởng của Thứ Hỏa Chồn nhất tộc, thực lực vô cùng cường đại, tu vi hồn lực khoảng chừng vạn năm.
Vậy nên cho dù lúc đó ở dãy núi Hoành Nhạc có nhiều chủng tộc đi nữa, nhưng những Hồn thú khác cũng không dám trêu chọc bọn chúng.
Nhưng sau khi cha mẹ nó rời đi thì Thứ Hỏa Chồn nhất tộc chẳng khác gì như rắn mất đầu, cả tộc bắt đầu suy bại dần, thậm chí qua mấy trăm năm cũng không có lấy một con Mật Hỏa Chồn nào có thể tiến hóa thành Thứ Hỏa Chồn nữa.
Gia tộc lụi bại nên tất nhiên bọn chúng đã bị đuổi khỏi khu vực trung tâm của dãy núi Hoành Nhạc, cũng chính là vùng Thiên Nhạc Sơn này.
Vào lúc đó, vùng Thiên Nhạc Sơn này chính là khu vực trung tâm và cốt lõi của dãy núi Hoành Nhạc.
Nơi này có hồn lực dồi dào, mọc dày đặc các loại thảm thực vật hiếm có, có vô cùng nhiều kì hoa dị quả.
Tuyệt đối là một nơi nghỉ ngơi và tu luyện tốt nhất dành cho các Hồn thú hoang dã.
Sau khi bị đuổi đi thì nó cũng chậm rãi lớn lên, ông bà nó bởi vì già yếu và phải tranh đấu cùng với những Hồn thú khác nên cũng bất hạnh mà qua đời.
Cũng may là từ nhỏ nó đã có thiên phú hơn xa đồng loại, cho nên coi như có bị đuổi ra khỏi Thiên Nhạc Sơn đi nữa nhưnh chỉ sau mấy trăm năm tu luyện là nó cũng có được mấy phần thành tựu.
Và nó lại còn thành công tiến hóa thành Thứ Hỏa Chồn.
"Hú hú hú hú!"
Thứ Hỏa Chồn mang vẻ mặt ngưng trọng kêu lên.
Sau khi lớn lên thì nó cũng đã trở về Thiên Nhạc Sơn mấy chuyến để tìm kiếm cha mẹ của mình, nhưng đều không có kết quả gì.
Theo như nó được biết, cha mẹ nó tiến vào bên trong Thiên Nhạc Sơn là vì muốn tìm kiếm biện pháp để có thể giúp cho Thứ Hỏa Chồn nhất tộc đột phá đến hạn mức cao nhất.
Nghe đồn là mỗi ngày tại bên trong Thiên Nhạc Sơn đều sẽ sinh trưởng ra một ít bảo vật hiếm có.
Những bảo vật hiếm có ấy có thể trợ giúp cho bọn chúng đột phá được hạn mức cao nhất.
Và tin đồn này cho đến bây giờ vẫn còn được lưu truyền lại bên trong đám Hồn thú ở quanh Thiên Nhạc Sơn.
Vương Triệt nghe đến đây thì cảm giác tin đồn này tám phần là một cái bẫy.
Tốt xấu lẫn lộn nên tất cả đều có thể.
Trong kiến thức của con người, trừ khi là có nghiên cứu cực sâu về các Hồn thú hoang dã nơi Thiên Nhạc Sơn, chứ nếu không thì cũng chưa chắc có thể biết đến loại lịch sử như thế này.
Vương Triệt khẽ nhíu mày nói: "Bên trong Thiên Nhạc Sơn này à? Ma Cổ Mông đang ở ngay phía dưới Thiên Nhạc Sơn này đấy! Thú vị thật! Tại sao Ma Cổ Mông lại chọn Thiên Nhạc Sơn làm nơi trú ngụ? Chẳng lẽ là chuyện này có quan hệ với Ma Cổ Mông sao? Nhưng nếu đã tạo ra thanh thế như này vậy có nghĩa là hắn đã thức tỉnh rồi ư?"
Nhưng nếu như Ma Cổ Mông đã tỉnh thì phải có tin tức mới từ Thần Quang Kình bên kia mới đúng chứ!
Còn nếu như Ma Cổ Mông chưa thức tỉnh, vậy thì tình huống bây giờ có mấy phần liên quan tới nó đây?
Hoặc là nói, Thiên Nhạc Sơn này vẫn còn ẩn giấu một bí mật nào khác!
Vương Triệt nhắm mắt lại để dung thần thức quan sát dãy núi Hoành Nhạc này.
Từ địa thế mà nói, dãy núi Hoành Nhạc tung hoành vạn dặm, rộng lớn vô tận.
Mà Thiên Nhạc Sơn nằm ở phía Tây của dãy núi Hoành Nhạc, và đây chính là nơi đã xảy ra mọi chuyện.
Trong các môn học cơ bản của trường trung học cũng có những ghi chép và mô tả ngắn gọn về dãy núi Hoành Nhạc này.
Sự hình thành của dãy núi này xuất phát từ thời viễn cổ, nhưng khi đó nó vẫn còn chưa rộng lớn đến như vậy.
Mà Thiên Nhạc Sơn thì lại khác, vì nó là một ngọn núi cao hình thành trong thời cổ đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận