Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 981: Áp Lực Cực Lớn

Vương Triệt suy tư nói:
"Thứ Hỏa Chồn bây giờ cũng đang bị lây nhiễm, chỉ là mức độ không nghiêm trọng lắm."
"Tu vi hồn lực của nó đã tăng lên gấp ba lần, các phương diện thực lực cũng tăng lên đáng kể."
"Những Hồn thú bên ngoài kia cũng đều là như thế. Vậy chẳng lẽ quả trứng này được để lại từ thời cổ đại sao?"
"Nếu như là thứ sót lại từ thời đại kia, vậy tại sao đến giờ nó vẫn chưa nở ra? Nếu thật sự là như vậy thì bên trong quả trứng này là con quái vật gì?"
Trong lúc Vương Triệt đang suy tư thì Thứ Hỏa Chồn vẫn đang gào thét như một con hồn thú cuồng hóa, nó dễ dàng tránh thoát khỏi trùng võng của Tiểu Mao Trùng.
Bộ lông trên cơ thể nó biến thành từng cái gai ngược màu đen, nhìn qua hoàn toàn không giống như một con Thứ Hỏa Chồn nữa, mà lại giống như một con nhím. Cái đầu phẳng của nó tỏa ra ánh sáng như hắc kim, toàn thân cao thấp đều phủ đầy các loại đường vân y hệt như nòng nọc.
Nhưng mà trông nó mạnh hơn trước rất nhiều.
"Ti ngô ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng dẫn đầu xông về phía trước, nó lắc lắc cái đuôi với Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo để biểu thị rằng các đệ lui hết ra phía sau đi, để cho đại ca xông lên!
Từ Lực Kiếm không có quá nhiều dục vọng thể hiện mình nên nó liền dừng lại.
Nhưng Hùng Bảo thì cực kỳ hưng phấn, Tiểu Mao Trùng vừa lên tiếng thì nó đã tựa như một cơn lốc xoáy mà xông về phía trước.
Vừa lao ra là Hùng Bảo đã trực tiếp sử dụng chiêu Chân Thân Thái Thản!
Trong tích tắc, Hùng Bảo chưa cất được một bước thì thân thể của nó đã lập tức tăng lên mấy mét, trong chớp mắt nó đã biến thành một cự thú cao đến hai mươi mấy mét!
Đồ án âm dương đặc tỏa ra hắc quang bạch diễm lưu chuyển toàn thân nó. Hai hồn kỹ Thần Uy Lực và Bá Vương Lực hình thành một cỗ sức mạnh độc nhất, trấn áp hết thảy!
"Grao! ! !"
Hùng Bảo mạnh mẽ gào lên một tiếng và vung ra tay gấu.
Lúc này trong mắt nó đang lóe lên ba loại ánh sáng, phảng phất như nó có thể cảm giác được tất cả mọi thứ năng lượng xung quanh vô cùng rõ ràng!
Một cỗ khí thế kiêu ngạo khổng lồ bốc lên từ trên thân Hùng Bảo!
Bây giờ ba chiêu ‘hồn khí rung động’, Thần Uy Lực, Bá Vương Lực, và đồ án âm dương tỏa ra hắc quang bạch diễm phảng phất như đã hòa lại làm một thể, tạo thành một cỗ khí thế bá chủ chân chính!
Dưới chiêu Chân Thân Thái Thản, sức mạnh của Hùng Bảo đã bạo phát!
Cộng thêm sự gia trì của Bá Vương Lực và ‘hồn khí rung động’, sức mạnh của của Hùng Bảo lúc này đã đạt tới cực hạn!
Nó trực tiếp đánh móc một cú Chấn Động Quyền, tựa như linh dương móc sừng, vừa vặn đánh trúng Thứ Hỏa Chồn đang xông đến.
Vầng sáng hệt như mặt trời chói chang đánh xuống trên thân Thứ Hỏa Chồn.
Dưới một quyền này thì thân thể của Thứ Hỏa Chồn đã bị lây nhiễm bắt đầu vặn vẹo, sau đó liền bay ngược ra sau giống như đạn pháo, và trực tiếp nện lên trên vách đá phía xa xa, rồi tạo ra một đạo ấn ký quái dị trên vách đá.
Thứ Hỏa Chồn trợn mắt lên và mất đi ý thức, đường vân màu đen trên than nó cũng nhanh chóng biến mất.
Còn quả trứng thần bí kia lại một lần nữa bay về chỗ cũ và lặng lẽ trôi nổi.
Chỉ một quyền là xong!
"Ngao ngao!"
Hùng Bảo kêu to vài tiếng, biểu thị mình vừa rồi đang rất hăng hái mà sao lại kết thúc rồi?
Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm ở phía sau thấy vậy thì đều ngây ngẩn cả người.
Và nhất là Tiểu Mao Trùng!
Mặc dù nó biết Hùng Bảo tiến hóa, nhưng nó hoàn toàn không ngờ tới Hùng Bảo lại có thể mạnh thái quá đến như vậy!
Tu vi hồn lực của Thứ Hỏa Chồn đã tăng vọt gấp ba lần, cho nên lúc này ước chừng nó đã có tầm một vạn hai ngàn năm tu vi hồn lực.
Hơn nữa các phương diện của Thứ Hỏa Chồn đều được tăng cường rất lớn, giống hệt như những Hồn thú hệ Sơn Nham đã bị lây nhiễm lúc trước!
Nhưng Hùng Bảo chỉ cần cho một chiêu là đã nằm luôn rồi?
Một quyền cũng không chịu được sao?
Hùng Bảo cũng mạnh quá đi!
Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đều cảm nhận được áp lực cực lớn, vì Hùng Bảo đã mạnh đến mức thái quá!
Tiểu Mao Trùng bắt đầu suy nghĩ, nếu như mình tiến vào hình thái Chân Long thì chưa chắc đã thắng được Hùng Bảo.
Hơn nữa tu vi hồn lực của mình cũng không có ưu thế quá lớn.
Không được! Mình làm đại ca mà như vậy thì thật không được!
Tiểu Mao Trùng đã sinh ra một loại cảm giác khẩn trương, nó quyết chí sau này mình nhất định phải tập luyện nhiều hơn gấp bội.
Dù thế nào đi nữa mình cũng không thể bị đàn em vượt qua được!
Hùng Bảo tiến hóa thật sự quá mạnh!
Tiểu Mao Trùng bắt đầu sinh ra sự một khát vọng mãnh liệt đối với việc tiến hóa...
"Ngao!"
Hùng Bảo biến trở về nguyên dạng và sờ sờ lên đầu.
Nó cảm thấy mình thể hiện không được nhiều.
Tiểu Mao Trùng đi đến bên cạnh Hùng Bảo và dùng cái đuôi vỗ vỗ lên mông của Hùng Bảo, sau đó nghiêm mặt cổ vũ vài tiếng:
"Ti ngô!"
Rất lợi hại! Không hề tệ!
Tiểu đệ không làm bôi nhọ thanh danh của đại ca!
"Grao ngao ngao!"
Hùng Bảo lập tức buông tay ưỡn ngực và liên tục kêu lên vài tiếng.
"Xì xì xì!"
Từ Lực Kiếm ở một bên liếc mắt kêu vài tiếng, ý nó nói là: Hùng Bảo, có khi bây giờ cả tôi và đại ca cũng đánh không lại cậu rồi.
Tiểu Mao Trùng: "..."
Tiểu Kiếm Kiếm thế mà dám phá bài của mình! Quá đáng ghét!
Hùng Bảo lập tức sững sờ và tỏ ra kiên định mà lắc đầu kêu ngao ngao vài tiếng.
Nó biểu thị chuyện này tuyệt đối không thể nào!
Đại khái là lúc trước, khi Hùng Bảo nhìn thấy Tiểu Mao Trùng thể hiện thì đã để lại cho nó ấn tượng quá sâu sắc. Điều này đã làm cho Hùng Bảo luôn kiên định không thay đổi mà cho rằng, mình đang kém rất xa Tiểu Mao Trùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận