Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 402: Càn Quét Huyễn Tượng Vệ Thú

Giờ phút này, điểm sáng kia đã đi vào bên trong Đạo Hồn Khí cổ lão, và một ô vuông nhỏ của tiêu ký năng lượng hình tam giác bỗng nhiên được thắp sáng.
Vương Triệt đếm tổng cộng có năm ô vuông nhỏ, và đang sáng lên một ô.
Lần trước khi năng lượng khổng lồ từ bốn khối Sinh Mệnh Nguyên Thạch kia tràn vào bên trong Đạo Hồn Khí cổ lão này, và thắp sáng hoàn toàn tiêu chí năng lượng hình tam giác này.
Như vậy Vương Triệt mới có thể đi vào bên trong.
Sau đó Lục Mao Trùng học được hồn kỹ truyền thừa.
Vậy xem ra phải thắp sáng hoàn toàn năm ô vuông mới mở nó ra được!
Vương Triệt hiểu ra nói:
"Vậy điểm sáng kia rơi ra khi ta đánh bại Hắc Di Kim Cương, mà bản thân Hắc Di Kim Cương chính là hồn thú thời cổ đại, vậy ở trong đây có lẽ đang có một chút liên hệ…"
"Chẳng lẽ là khi ta đánh bại những Cổ Hồn Thú do huyễn tượng vệ thú huyễn hoá ra, thì những điểm sáng năng lượng này sẽ rơi xuống, nhờ đó ta sẽ có thể tiếp tục thắp sáng bức đồ giám hồn thú thời cổ đại này? Nếu ta thắp sáng hoàn toàn năm ô vuông thì mới có thể đi vào bên trong."
"Muốn mở ra bức đồ giám hồn thú thời cổ đại thật đúng là không dễ dàng gì. Nhưng bên trong đó ẩn chứa rất nhiều hồn kỹ truyền thừa ảo diệu của hồn thú thời cổ đại, đều là những truyền thừa của rất nhiều hồn thú lúc ấy muốn đề phòng mình sẽ bị tuyệt diệt nên để lại. Điều kiện mở ra hà khắc như thế, nên chắc hẳn cũng sẽ sàng lọc ra những hồn thú có thể kế thừa những gì mà bọn chúng để lại."
Vương Triệt lại có thêm mấy phần hiểu rõ về những hồn thú thời cổ đại.
Việc truyền thừa này bất luận là thời hiện đại hay thời cổ đại thì đều rất quan trọng.
Nhưng cũng không thể nào tùy tiện làm được.
Vương Triệt khẽ gật đầu nói: "Như vậy việc đối chiến với đám huyễn tượng vệ thú này mới có mấy phần thú vị chứ! Mặc dù không phải hoàn toàn sẽ xuất hiện những điểm sáng kia, nhưng bây giờ có thể thắp sáng được bao nhiêu ô vuông thì ta cứ thắp sáng thôi."
Một khi mở đồ giám ra, bất luận là Lục Mao Trùng hay là Từ Lực Kiếm cũng đều có cơ hội kế thừa một vài hồn kỹ cường đại của hồn thú thời cổ đại.
Cho dù không kế thừa được nhưng bản thân Vương Triệt cũng cảm thấy rất hứng thú đối với những hồn thú thời cổ đại kia.
Vì Vương Triệt cảm thấy rất hứng thú đối với các nền văn minh, bất luận là thời đại tiên cổ hay là thời đại viễn cổ.
Sau khi điểm sáng bị bức đồ giám hồn thú thời cổ đại hấp thu, huyễn tượng vệ thú lại xuất hiện lần nữa và nó gọi vòng sáng không gian thông đạo đến bên cạnh Vương Triệt.
Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đi vào.
Lần này anh vẫn không thể nhìn thấy Không Thần Long...
Nhưng mà Vương Triệt đã biết được có thể kích hoạt bức đồ giám hồn thú thời cổ đại, nên anh cũng không nóng vội muốn gặp Không Thần Long.
Vương Triệt trầm tư nói:
"Nơi đây có tổng cộng có bốn mảnh đất lơ lửng, tọa độ không gian có thể xảy ra biến hóa bất kỳ lúc nào. Nhưng theo lý thuyết mà nói, nếu như dựa theo trình tự để đánh tới thì mảnh đất cuối cùng chắc chắn sẽ là tọa độ không gian mà Không Thần Long đang ngủ."
"Vậy nếu ta không dựa theo trình tự mà lặp đi lặp lại việc tiến vào một mảnh đất lơ lửng này thì sao? Có phải ta sẽ có thể liên tục càn quét đám huyễn tượng vệ thú, rồi sao đó lại nhặt được những điểm sáng kia chăng?"
"Lý thuyết đã tồn tại vậy ta sẽ bắt đầu thực hành."
Sau đó, Vương Triệt bắt đầu lặp đi lặp lại theo thứ tự để tiến vào hai mảnh đất lơ lửng mà anh đã từng tiến vào trước đó.
Đúng như Vương Triệt dự đoán, khi anh đi vào một lần nữa, huyễn tượng vệ thú quả thật sẽ huyễn hóa thành một con Cổ Hồn Thú khác.
Xem ra lý thuyết là chính xác.
Trong lòng Vương Triệt có chút vui mừng.
Anh lập tức mở ra quá trình càn quét.
Theo như tính toán của Vương Triệt, thời gian trung bình để anh đánh bại một con huyễn tượng vệ thú là từ năm đến mười phút.
Mà thời gian tăng phúc thuộc tính trước đó chỉ có tám tiếng đồng hồ, nếu không có tăng phúc thuộc tính thì thời gian đánh thắng huyễn tượng vệ thú sẽ càng dài hơn, như vậy thì cực kỳ không có lời.
Vì anh còn cân nhắc đến việc đối mặt với Không Thần Long.
Cho nên Vương Triệt dự định càn quét hai tiếng, để xem thử có thể thắp sáng bức đồ giám hồn thú thời cổ đại một lần nữa hay không.
Ý nghĩ cực kỳ tốt và lý luận cũng rất chính xác.
Nhưng mà…
"Tỉ lệ rơi đồ quá thấp đi!"
Vương Triệt sắp không kiềm chế được mà muốn chửi thề.
Anh đã tới tới lui lui để càn quét hơn hai tiếng, tổng cộng hơn ba mươi lần rồi!
Trước đó Hắc Di Kim Cương cho ra một lần điểm sáng.
Và trong hai tiếng đồng hồ này cũng chỉ cho ra một lần điểm sáng.
Sau đó thì không còn cho ra thêm lần nào nữa.
"Cái tỉ lệ rơi đồ này, không thể quét nữa."
Vương Triệt không chút do dự mà trực tiếp đi vào mảnh đất lơ lửng thứ ba, một lần nữa đánh bại huyễn tượng vệ thú.
Vẫn như cũ không có gì.
Vương Triệt cân nhắc đến việc mảnh đất lơ lửng thứ ba vẫn chưa càn quét, nên anh lại không kiềm chế được mà quét thêm hai mươi lần.
Cuối cùng đã cho ra một lần điểm sáng.
Thắp sáng lên ô vuông thứ ba.
Lúc này đã trôi qua hơn bốn tiếng đồng hồ.
"Ta tới tới lui lui càn quét đám huyễn tượng vệ thú này tổng cộng hơn 50 lần. Lần nhanh nhất là 2 phút rưỡi, lần chậm nhất là 18 phút. Con Cổ hồn thú Thiết Nham Long Quy am hiểu phòng ngự kia quá chịu đánh đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận