Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 930: Chuyện Thường Thôi

Sau khi đi vào phòng chỉ huy, Vương Triệt nhìn thấy bên trong đó có không ít người.
Một đám đại lão đang tranh luận không ngớt.
"Địa hỏa của tầng thứ bảy đã được dập tắt nhưng đến cùng sẽ tính là do ai?"
"Vương Triệt thì phải? Rất tốt!"
"Chúng ta không có tư liệu chiến đấu do tình huống của tầng thứ bảy chúng ta biết đến không nhiều. Nhưng đúng là chúng ta vẫn còn có chút đánh giá thấp người trẻ tuổi bây giờ."
"Ban đầu chúng ta đã dự đoán là sẽ không có đội ngũ nào có thể đi vào tầng thứ bảy, bởi vì bản thân tầng thứ bảy tương đối đặc thù, là do sau khi hai vị Thiên Vương kia khống chế địa hỏa tại vùng hạch tâm nên mới xuất hiện."
"Bản thân gốc Thanh Diễm Địa Tâm Hà của tầng thứ sáu cũng đã là khiêu chiến lớn nhất của bọn họ rồi."
"Vốn dĩ dự định sau khi thi đua địa hỏa kết thúc, chúng ta sẽ tập hợp lực lượng của ngũ đại Vân Không Hàng Tinh để trực tiếp điều động cường giả quân đội đến bên này, làm ra một trận chiến đấu chuyên nghiệp trung cấp để đánh bại con Thần Diễm Cự Nhân của tầng thứ sáu, nhằm dùng chuyện này làm màn biểu diễn kết thúc cuộc thi đua."
"Nhưng thật không nghĩ tới, Thanh Diễm Địa Tâm Hà đã bị Vương Triệt giải quyết nhẹ nhàng như thế, rồi cậu ta đã đi thẳng tới tầng thứ bảy, cộng thêm thời gian còn thừa lại nhiều như vậy. Và đâu ai có thể nghĩ đến tầng thứ bảy lại có thể xuất hiện loại tình huống như thế..."
"..."
"Không ổn để quyết định đâu, hãy để bản thân Vương Triệt đến đây nói một chút tình huống mới được."
"Cậu ta đến rồi!"
Lý Ngạn Minh xoay người nhìn xem Vương Triệt và nhẹ nhàng thở ra, nói: "Có thể giải thích được rồi! Tranh thủ thời gian nói đi, đến cùng cậu đã xảy ra chuyện gì tại tầng thứ bảy? Tại sao tất cả địa hỏa của tầng thứ bảy đều bị dập tắt? Lúc trước mấy tiểu đội của Lý Vân Tụ đã truyền đến tin tức cứu viện và nói rằng con Thần Diễm Cự Nhân kia đã phát sinh tự bạo! Vân Không Hàng Tinh rõ ràng cũng đã cảm nhận được năng lượng dao động rất khủng bố, nhưng vì sao lại đột nhiên biến mất tăm hơi?"
Hiển nhiên nếu không có mặt ở hiện trường thì xem như là đám đại lão cũng không thể biết rõ cụ thể đã xảy ra chuyện gì.
Bởi vì chuyện này xác thực quá không thể tưởng tượng nổi.
Đừng nói là bọn họ mà coi như là Vương Triệt, nếu anh không tự mình không ở tại chỗ đó thì cũng không thể nghĩ ra tình huống thực tế.
Con thú nhỏ kia…
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây rồi nói: "Địa hỏa tại tầng thứ bảy không phải do tôi dập tắt."
Đám người nghe nói như thế mà không hiểu sao lại nhẹ nhàng thở ra.
Vãi thật! Nếu chỉ một mình Vương Triệt mà lại có thể trực tiếp dập tắt địa hỏa của tầng thứ bảy thì cậu ta quá yêu nghiệt rồi!
Vương Triệt nói: "Nhưng mà việc con Thần Diễm Cự Nhân kia tự bạo đúng là có quan hệ với tôi."
Đám người vừa buông lỏng một hơi thì ngay lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
Ánh mắt của Lý Ngạn Minh lấp lóe tinh quang, nói: "Chuyện này có quan hệ sao với cậu sao? Đừng nói với tôi là con Hỏa Diễm Cự Long ở trong miệng bọn người Lý Vân Tụ kia là..."
Lý Ngạn Minh nhìn trái xem phải xem nhưng không nhìn thấy Tiểu Mao Trùng ở bên người Vương Triệt nên hỏi: "Là do con Tiểu Mao Trùng kia của cậu sao?"
Vương Triệt nói: "Không hoàn toàn là vậy! Hiện tại nó đương nhiên là không có cách nào biến thành Hỏa Diễm Cự Long, nhưng mà con Hỏa Diễm Cự Long kia là một loại Hồn kỹ của nó. Nó thông qua khống chế địa hỏa của tầng thứ bảy để hình thành Hỏa Diễm Cự Long dạng năng lượng. Sau đó nó đã tiến hành chiến đấu cùng với Thần Diễm Cự Nhân."
Nghe nói như thế mà từng ánh mắt lập tức toe ra vô cùng quái dị để nhìn xem Vương Triệt.
Nhạc Tử Lân hỏi: "Con tiểu côn trùng kia của cậu hiện tại mới hơn 2000 năm tu vi hồn lực đúng không?"
Vương Triệt đáp: "Vâng, đúng vậy!"
Nhạc Tử Lân nói:
"Về con Thần Diễm Cự Nhân đó, theo chúng tôi điều tra được biết, nó đã có hơn 11000 năm tu vi hồn lực, và nó còn là Hồn thú thời cổ đại, thuộc phẩm cấp vương giả đỉnh phong tiêu chuẩn."
"Bây giờ cậu hãy kể cho chúng tôi biết, con tiểu côn trùng kia của cậu đã chiến đấu với con Thần Diễm Cự Nhân, nhưng tại sao lại có thể làm cho Thần Diễm Cự Nhân tự bạo?"
Liên tiếp từng dấu chấm hỏi hiện lên ở trong đầu đám người.
Hà Huyên nói: "Quá phi khoa học!"
Con Lục Mao Trùng này quá không hợp thói thường.
Từ khi bắt đầu chú ý đến Vương Triệt, nhất là lúc bắt đầu cúp Khải Huyền, con Lục Mao Trùng kia dường như có tốc độ trưởng thành so với Hồn thú Siêu Phàm còn muốn mạnh hơn. Mỗi một loại Hồn kỹ của nó đều càng ngày càng biến thái.
Thanh Diễm Địa Tâm Hà lúc trước coi như thôi.
Nhưng khá lắm, hiện tại ngay cả địa hỏa của tầng thứ bảy mà nó cũng đều có thể khống chế sao?
Là loại Hồn kỹ gì mới có thể làm được đến nước này chứ?
Lấy kiến thức của Hà Huyên cũng đều không thể nào hiểu được.
Nhưng Hà Huyên đã đại khái đoán được, Lục Mao Trùng khẳng định đã thu được không ít cơ duyên.
Không nói về những chuyện khác, chỉ là chuyện Vương Triệt đã cứu được Không Thần Long thì tám chín phần mười là từ nơi nào đó của Không Thần Long mà đạt được cơ duyên rồi.
Nếu không với một con Lục Mao Trùng thì vô luận như thế nào cũng không thể có khả năng trở nên bá đạo như vậy!
Tuy nhiên Không Thần Long lại không có thuộc tính Hỏa, nó và hỏa diễm hoàn toàn không thể liên quan.
Vậy năng lực mà Lục Mao Trùng đã thể hiện ra kia là như thế nào đạt được?
Vương Triệt nói: "Thật ra chuyện này không quá quan trọng."
Đám người: "..."
Chuyện này mà không quan trọng sao? Vậy chuyện nào mới quan trọng đây?
Nhìn thấy vẻ mặt bình thản của Vương Triệt khi nói ra câu đó mà đám người đều có chút im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận