Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 567: Điều Kiện Tham Gia

Khu vực bên ngoài thì không có gì nguy hiểm, tùy tiện du ngoạn tham quan đều được.
Tình huống của khu vực bên trong thì sẽ tương đối phức tạp và nguy hiểm, nên quân đội sẽ không tùy tiện để cho người khác tự ý tiến vào bên trong.
Và khu Lôi Minh Hồn Thổ kia đang trong trang thái phong tỏa và còn chưa được mở ra.
Tại xung quanh lối vào vẫn còn có rất nhiều vị trí cửa ra vào khác, thỉnh thoảng sẽ có một vị Khế Hồn Sư đi ra từ bên trong.
Vẻ mặt của bọn hắn trông khá kém, có vài người còn bị thương không ít, nhưng ngẫu nhiên vẫn có người vui mừng mà đi ra ngoài, hẳn là đã thu hoạch khá tốt.
"Ồ, là Vương Triệt!"
Vương Triệt đang định đi qua để xếp hàng, một âm thanh quen thuộc từ cửa vào bên cạnh bỗng nhiên truyền tới.
Vương Triệt xem xét liền thấy được vị học tỷ Điền Tiểu Vũ lúc trước đã đến nghênh đón tân sinh viên, cô ấy đứng cách cửa vào không xa và có vẻ ngoài ý muốn khi nhìn thấy anh.
Còn có mấy vị học trưởng và học tỷ khác của ngành nông nghiệp cũng đang đứng xung quanh
Thẩm Minh Loan cũng ở trong số đó.
Vương Triệt đi tới và cười chào hỏi: "Các vị cũng ở đây sao?"
Một tháng qua đi, anh chỉ hết sức tích cực đi trồng ruộng, và vị học tỷ Thẩm Minh Loan kia sau lần thay hiệu trưởng Cố đén chỗ anh truyền đạt một ít lời thì liền không đến nữa.
Điền Tiểu Vũ cười nói:
"Cậu cũng dự định tiến vào bên trong Lôi Minh Hồ Thổ để xem thử một chút sao? Cũng đúng thôi, lấy thực lực của cậu thì thật sự là có năng lực đó!"
"Các bạn tân sinh viên khác cũng bị hấp dẫn tới, nhưng đa phần đều chỉ du ngoạn tham quan ở bên ngoài."
Vương Triệt nói: "Có chút tò mò nên tôi dự định đi vào xem thử. Nhóm các vị cũng đi vào chứ?"
Điền Tiểu Vũ thở dài nói: "Đương nhiên rồi. Hai tuần trước, sinh viên năm 2 và năm 3 của học viện Lâm Hải chúng ta đã tổ chức đi vào bên trong để thám hiểm."
Tình huống của Lôi Minh Hồn Thổ đều đã tiếp tục suốt một tháng.
Cho nên các trườn đại học đã sớm tổ chức đi vào để tiến hành thám hiểm những khu vực phụ cận. Vương Triệt cũng không cảm thấy việc này ngoài ý muốn.
Vương Triệt hỏi: "Tình huống trong đó thế nào?"
Điền Tiểu Vũ nhún vai nói: "Chị Loan, chị nói cho cậu ấy biết đi. Vương Triệt còn không rõ về tình huống bên này lắm."
Thẩm Minh Loan hôm nay ăn mặc trang phục chiến đấu bó sát người màu lam nhạt, mái tóc cũng ghim lên và còn đội lên đầu một cái Đạo Hồn Khí hình dáng mũ lưỡi trai, trông cô ấy nhiều hơn mấy phần khí chất năng động.
Nhưng hẳn là bởi vì mới vừa từ bên trong Lôi Minh Hồn Thổ đi ra, nên trên khuôn mặt tuyệt đẹp kia của cô ấy hơi có chút mỏi mệt.
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói:
"Bên trong Lôi Minh Hồn Thổ thật sự rất phiền phức, chủ yếu là hoàn cảnh quá khó chịu. Coi như có được hồn sủng hệ lôi điện thì cũng không cách nào ở bên trong quá lâu, vì mỗi lúc đều sẽ có Sấm sét đánh xuống, nếu không chú ý liền sẽ bị đánh trúng. Mà đám hồn thú hệ lôi điện ở bên trong đó cũng rất mạnh, cho dù là hồn sủng hệ Thổ có khả năng miễn dịch mạnh đối với lôi điện đi nữa, nhưng cũng không thể chịu được trong thời gian quá lâu."
"Không thể ở trong đó quá lâu nên cũng không thể tìm thấy được bao nhiêu đồ tốt. Nếu không may sẽ còn gặp phải Hồn thú rất mạnh mẽ sau khi biến dị."
"Hoặc là những con Hồn thú đã bị cuồng hóa xông ra từ bên trong trung tâm Lôi Minh Hồn Thổ. Độ nguy hiểm rất cao!"
"Càng đi vào bên trong thì sẽ càng thêm nguy hiểm."
Vương Triệt nghe xong mà thầm nghĩ, đây quả nhiên là một chỗ tốt.
Vì bất cứ lúc nào cũng đều sẽ có sấm sét đánh xuống.
Cái này thật là khéo.
Từ Lực Kiếm đang treo ở sau lưng Vương Triệt, tựa như cũng không kịp đợi chờ thêm mà sẵn sàng bay ra khỏi vỏ kiếm bất cứ lúc nào.
Vương Triệt nói: "Vậy cũng không sao cả. Nếu tìm không thấy thứ gì tốt thì tôi quay trở về là được rồi."
Khi Thẩm Minh Loan nhìn thấy Vương Triệt, mỏi mệt trên gương mặt cô từ từ biến mất mà cười nói: "Xem ra cậu vẫn còn chưa biết rõ bên trong Lôi Minh Hồn Thổ có một khu vực rất quan trọng. Mà tôi đoán chừng cậu cũng đã nghe nói qua sự tình của Lôi Minh Hồn Thổ rồi đúng không? Trên thực tế, sau một tháng bị phong tỏa thì Lôi Minh Hồn Thổ sẽ mở ra một lần nữa. Quân đội của hai châu Bắc Giang và châu Lôi Nhai đều sẽ tổ chức một lần thi đua tại Lôi Minh Hồn Thổ để huấn luyện cho các sinh viên trong học viện, giới hạn sẽ từ sinh viên năm tư trở xuống. Mà để đạt được tư cách tham gia thì phải chịu được ít nhất ba tiếng trong vùng lôi điện giao giới này."
"Nếu không sẽ không có tư cách tham gia lần thi đua huấn luyện kia đâu."
Vương Triệt nghe xong liền không ngờ khi còn có loại chuyện này?
Thẩm Minh Loan giải thích: "Bởi vì Lôi Minh Hồn Thổ có một con Hồn thú biến dị tiến hóa nên mới gây ra dị tượng. Tình huống bên trong đã trở nên khá phức tạp, nên quân đội của hai đại châu đã tổ chức thi đua huấn luyện lần này cũng là để tôi luyện sinh viên của các trường đại học trong hai đại châu chúng ta."
"Bởi vì trung tâm Lôi Minh Hồn Thổ so với vùng lôi điện giao giới của Lôi Minh Hồn Thổ còn nguy hiểm hơn nhiều. Cho nên, nếu như chịu nổi vùng lôi điện giao giới, vậy khi đi vào bên trong Lôi Minh Hồn Thổ sẽ càng dễ tiếp nhận hơn. Ba giờ chính là yêu cầu cơ bản để có thể tham gia cuộc thi đua kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận