Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 602: Chiến Thuật 'Trùng Giả Long Uy'

Đầu ngón tay Vương Triệt búng một cái.
Đùng! ! !
Trong chốc lát, quả cầu năng lượng màu xanh lá đã được nén lại này liền độ siêu nhanh bay đi. Nó bộc phát ra gợn sóng chấn động to lớn, rồi hóa thành một luồng ánh sáng mà lao đi!
Tiếng long ngâm trong đám mây đen cuồn cuộn, tựa như ngay lập tức sẽ có sấm sét giáng xuống.
Nhưng sau một giây khi quả Bom Năng Lượng kia đánh vào bên trong mây đen.
Bốp!
Vương Triệt vỗ tay một phát ra tiếng.
Ầm! ! !
Một vụ nổ cuồng liệt trong chớp mắt đã nổ tung đám mây đen ngay giữa không trung.
Từ mặt đất nhìn lên trông bầu trời giống như vừa bị oanh tạc thành một cái hố đen cực lớn!
Thế này còn tính là bom sao? Quả thực là bom hạt nhân mà!
Lục Mao Trùng thấy vậy mà con mắt nó liền sáng lấp lánh.
Loại kỹ xảo này hiển nhiên còn khuếch đại hơn so với trước đó Vương Triệt khống chế mười mấy quả Bom Năng Lượng nổ cùng một chỗ.
Phảng phất như đây mới là cách thi triển thực sự của chiêu Bom Năng Lượng.
Vương Triệt nhìn về phía Lục Mao Trùng hỏi: "Mi học xong chưa?"
Lục Mao Trùng gật đầu rồi lại lắc đầu.
Ý nó là chỉ học xong trong đầu thôi.
Vương Triệt nói: "Chiêu Bom Năng Lượng của mi đã sắp có thể tiến cấp thành Thời Khống Cường Đạn. Nếu mi lại học được một chiêu này vậy uy lực của chiêu Thời Khống Cường Đạn sẽ được tăng lên một bậc."
Đương nhiên, nén năng lượng để dung hợp lại không chỉ đơn giản là Ngự Vật Thuật.
Cần phải có khả năng cảm nhận được sự biến hóa rất nhỏ của năng lượng và cần vận dụng tốt cả tinh thần lực.
Sau khi đám mây đen bị nổ tan tành, chỉ mơ hồ nghe thấy một tiếng long ngâm phẫn nộ truyền đến.
Đám mây đen này hẳn là một loại hồn kỹ do con Phi Long kia thi triển ra. Nếu mây đen bị phá đi thì tất nhiên nó sẽ không thể nào lại phóng ra sấm sét.
Lúc này Từ Lực Kiếm cũng đã hấp thu gần hết viên lôi chủng.
Độ khó khi hấp thu lôi chủng cũng không lớn, càng dễ hơn cho Từ Lực Kiếm sau khi nó đã tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
"Ôn dưỡng lôi đình đã hấp thu thật tốt trong cơ thể."
"Chờ một chút rồi chúng ta sẽ đi lên tầng trên xem con Phi Long kia có còn lôi chủng tương tự không, nếu có thì lấy thêm mấy viên tới tu luyện."
Toàn thân Từ Lực Kiếm tản ra tia sét màu đen bạc, nó giống như đứa trẻ đạt được món đồ chơi mới nên cực kỳ hưng phấn.
Vương Triệt nhìn quanh bốn phía và phát hiện qua hồi lâu mới có một vài sinh viên lục tục ngo ngoe đuổi tới.
"Tới chậm quá."
Vương Triệt cười cười vì bọn họ chỉ có thể đi sau ngửi khói.
Mà một chiêu vừa rồi hẳn là không ai nhìn thấy.
Thật đáng tiếc!
Vương Triệt dẫn Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm tiến về tầng không gian thứ hai...
Tầng không gian thứ hai của Lôi Minh Hồn Thổ tương đối khó khăn hơn.
Phần lớn tu vi hồn lực của hồn thú trong này đều là 1500 năm trở lên.
Mà chúng còn có trình độ cuồng hóa cao hơn.
Tầng thứ nhất còn ổn, giống những con Lôi Điểu hoặc Lôi Giác Tê Ngưu kia, mặc dù chúng sẽ chủ động công kích Khế Hồn Sư, nhưng chỉ cần chạy xa một chút là bọn chúng sẽ không đuổi theo.
Nhưng với hồn thú ở tầng không gian thứ hai, coi như bạn có chạy thì bọn chúng cũng muốn đuổi theo, theo đuôi không bỏ.
Việc tiến vào tầng không gian thứ hai cũng rất dễ dàng, chỉ cần đánh bại một con hồn thú canh giữ ở cửa vào là được.
Hồn thú thủ vệ có chừng 1500 năm tu vi hồn lực.
Nếu như không đánh bại được nó thì không thể tiến vào tầng không gian thứ hai.
Mỗi một tầng không gian đều có hồn thú thủ vệ đặc thù.
Hẳn là nhân viên quân đội tại Lôi Minh Hồn Thổ đã chuyên môn bố trí.
Vương Triệt nhìn tầng không gian thứ hai nói:
"Hình dạng mặt đất của tầng thứ hai này tốt hơn so với tầng thứ nhất. Năng lượng lôi điện rời rạc trong không trung ngược lại cũng không nhiều."
"Còn hồn lực thì phi thường nồng đậm. Chỉ tiếc là những hồn lực này đều xen lẫn ma lực hắc ám quá cuồng bạo. Bình thường hồn sủng và Khế Hồn Sư đều không thể hấp thu chúng để tu luyện."
Ma lực hắc ám tức là năng lượng của dị giới lưu lại tại trong hồn thổ đã được Không Thần Long nhắc tới lúc trước.
Cho đến nay ma lực hắc ám đã dung hợp với hồn lực trong hồn thổ, nên mới dẫn đến việc năng lượng trong hồn thổ tương đối cuồng bạo, bởi vậy nhân loại và hồn sủng không thể ở lại bên trong hồn thổ quá lâu.
Nhưng hết lần này tới lần khác, thổ nhưỡng của hồn thổ lại cực kì phì nhiêu, có thể sinh sôi ra rất nhiều tài nguyên.
Số sinh viên tiến vào tầng thứ hai đã càng ít.
Không có mấy người là đại học năm nhất mà đều là đại học năm hai trở lên.
Sau khi Vương Triệt đi vào tầng thứ hai, anh dự định tăng thêm tốc độ.
Vương Triệt nhìn hai con hồn sủng của mình và nói: "Tầng thứ hai có rất nhiều hồn thú và tài nguyên cũng không ít. Cho nên, ở tầng thứ hai này chúng ta sẽ đổi một loại chiến thuật khác để tiến lên. Chúng ta phải lấy tốc độ nhanh nhất để đánh bại những con hồn thú kia rồi sưu tập tài nguyên."
Lục Mao Trùng lắng tai nghe và đông ý kêu lên: "Ngô ngô ngô!"
Từ Lực Kiếm cũng đồng ý: "Xì xì xì!"
Vương Triệt nói: "Chiến thuật này gọi là ‘trùng giả long uy’!"
Nghe vậy ánh mắt Lục Mao Trùng liền sáng lên.
A, đây là chiến thuật gì thế?
Tới phiên tôi lên rồi sao?
Vương Triệt nhìn Lục Mao Trùng, nói: "Không, không chỉ là mi tiến lên. Chúng ta không chỉ cần tình huống không lãng phí hồn lực mà còn phải có tốc độ giai quyết thật nhanh. Cho nên ta cần mi và Từ Lực Kiếm phối hợp với nhau để hoàn thành chiến thuật ‘trùng giả long uy’ này. Đương nhiên cũng không phải để mi sử dụng hình thái Chân Long thứ nhất, vì hình thái này tiêu hao không nhỏ hồn lực của ta. Cụ thể thao tác ra sao thì ta sẽ nói cho bọn mi rõ!"
Vương Triệt nói thầm vài câu với Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm.
Ánh mắt của Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm càng nghe càng sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận