Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 662: Thiên Vương Đến Thỉnh Giáo

Vương Triệt tính toán:
"Sơ giai linh phù hiệu quả không tính là mạnh, vật liệu đã qua sử dụng cũng bình thường."
"Nếu như là trung giai linh phù, hoặc là cao giai linh phù, vậy hiệu quả tăng lên hẳn là tương đối khả quan. Thế nhưng chỉ là linh phù trung giai và cao giai thì số tiền để chế tạo sẽ tương đối đắt đỏ.”
"Tổng thể mà nói thì ta vẫn còn có thể chịu được."
Lục Mao Trùng được dán lên ‘độn giáp phù’ làm nó cảm giác lực phòng ngự của mình đã trở nên mạnh mẽ hơn không ít.
Rõ ràng là nó không có sử dụng Hồn Đấu Vũ Trang nhưng nó lại cảm giác mình đã trở nên mạnh mẽ hơn.
Điều đáng nói là linh phù không thể vẽ thẳng lên người.
Bản thân bùa chú là một loại mạch năng lượng đặc thù, nếu khắc lên trên sinh mệnh sẽ tạo thành trở ngại rất lớn đối với việc tu luyện.
Trừ khi là có được thể chất cường đại và đặc biệt.
Nhưng cũng không thể vẽ lên quá nhiều.
Nếu dám tùy tiện khắc vẽ linh phù lên trên thân thể mình, vậy nó sẽ mang đến tác dụng phụ lớn hơn so với hiệu quả mà linh phù mang đến.
Bình thường đều sẽ khắc vẽ lên trên đồ vật, hoặc là ở trên lá bùa.
Nếu khắc vẽ ở trên đồ vật sẽ có thể tạm thời tăng lên các loại thuộc tính của đồ vật.
Còn khắc vẽ lên trên giấy thì sẽ có thể bảo tồn lại và có thể dán lên người và vật để dùng.
Ngoại trừ các loại phù lục tăng phúc ra sẽ còn có phù lục công kích và phù lục phụ trợ, vân vân…
Lục Mao Trùng cảm thấy hưng phấn mà chơi một hồi.
Nhưng chỉ qua ba phút đồng hồ là tấm Độn Giáp Phù cấp thấp kia liền tan đi.
Vương Triệt khẽ cảm thán nói: "Hiệu quả sử dụng quá ngắn..."
Bản thân Lục Mao Trùng đã rất mạnh.
Để tăng lên 30 % lực phòng ngự cho nó thì cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể tăng lên.
Do hiệu quả của lá bùa có thời gian rất ngắn.
Nếu dán lên Hồn Thú ba đến bốn ngàn năm tu vi hồn lực, vậy có lẽ chỉ kéo dài hơn mười giây là sẽ không còn.
Và nếu dán lên người Hồn Thú vạn năm tu vi hồn lực, vậy một giây chắc cũng không kiên trì được.
Đối với những sinh vật cường đại thì phù lục cấp thấp khẳng định sẽ rất khó sinh ra hiệu quả.
Ở tu tiên giới cũng đều tuân theo quy tắc này.
Vương Triệt cân nhắc nói:
"Mặc dù là vậy nhưng phù lục ở thế giới này vẫn có thể làm ra được."
"Ta phải luyện chế ra một ít trung giai hoặc là cao giai linh phù để coi như là lá bài tẩy."
Dù cho sẽ tiêu hao vật tư nhưng chỉ để dùng một lần.
Trung giai và cao giai linh phù sẽ tuyệt đối có thể mang đến hiệu quả tăng lên thật lớn cho Lục Mao Trùng.
Rất thích hợp cho một số trận chiến quan trọng.
Chẳng hạn như đấu với con Thái Thản Cự Thú kia.
Nếu Vương Triệt có thể luyện chế ra hơn mười tấm trung giai và cao giai linh phù thì sẽ có hiệu quả tăng phúc rất mạnh.
Tuyệt đối Lục Mao Trùng sẽ có thể đánh bại ngay Thái Thản Cự Thú lúc đó.
Trong lúc nhất thời, Vương Trận dần dần có ý nghĩ.
"Nếu đã làm được thì kế tiếp ta sẽ đem linh phù cải tiến. Khi luyện chế ra Lôi Đình Kiếm Dực ta sẽ khắc vẽ một phần trung giai hoặc là cao giai linh phù lên đó.”
"Nguyên liệu của Lôi Đình Kiếm Dực đều cực kì ưu tú, hẳn là có thể dễ dàng thừa nhận linh phù trung giai trở lên."
"Thế nhưng vật liệu cần dùng sẽ tương đối nhiều, phỏng chừng là một nhóm chi phí cực lớn."
"Giống như là có xương sống Cự Long, nếu ta có máu của Cự Long làm Linh Sa để tiến hành khắc vẽ linh phù, vậy một khi Kiếm Dực kích hoạt linh phù thì sẽ có thể thương tổn càng mạnh hơn đến Hồn Sủng hệ Long.”
"Kế tiếp ta cần luyện chế Lôi Đình Kiếm Dực, đây là một công trình không nhỏ."
“......”
Hồn Sủng hệ máy móc từ khi cải tạo tiến hóa cho tới bây giờ đều là công trình rất lớn.
Cho dù là Cải Tạo Sư máy móc ưu tú nhưng muốn chế tạo ra một loại vật liệu cải tạo chất lượng cao thì bình thường cũng cần đến mấy tháng, thậm chí mấy năm để công phu mài giũa.
Hồn Sủng hệ máy móc càng cường đại thì việc cải tiến hóa sẽ càng tốn nhiều thời gian.
Nếu cải tạo càng nhiều thứ thì sẽ càng tốn nhiều thời gian hơn.
Thế nhưng chỉ cần hệ thống linh phù ở thế giới này thông suốt, vậy Vương Triệt sẽ có thể chậm rãi cải tiến.
Anh cũng không cần phải gấp gáp.
Chỉ là như vậy mà thời gian bất tri bất giác đã chậm rãi trôi qua...

Tại học viện tổng hợp Bắc Giang.
Trong văn phòng của hiệu trưởng.
Học viện tổng hợp Bắc Giang được thành lập tại vùng ngoại ô phía đông nam của thủ đô Giang.
Phía đông nơi này giáp sông Nộ Giang, và chung quanh có các loại hoàn cảnh tu luyện tự nhiên.
Ở phía tây nơi này thậm chí còn mở ra một khu vực đất nông nghiệp do học viện tổng hợp Bắc Giang cũng có ngành trồng trọt.
Lúc này, tại văn phòng hiệu trưởng của học viện tổng hợp Bắc Giang.
Hiệu trưởng Nam mang vẻ mặt hòa ái hướng về phía Vô Phong Thiên Vương nói: "Tiểu Dương, lần này cậu đến học viện Lâm Hải diễn thuyết thì tôi muốn nhờ cậu giúp tôi làm một việc."
Vô Phong Thiên Vương cười nói: "Thầy Nam, nếu thầy muốn em giúp thầy kéo bạn học Vương Triệt về đây thì chuyện này không cần bàn bạc gì nữa."
Hiệu trưởng Nam biến sắc và thở dài nói: "Cậu… Thôi quên đi! Nói đi cũng phải nói lại, lần này cậu đến học viện Lâm Hải là muốn tận mắt nhìn thấy bạn học Vương Triệt kia phải không? Cậu muốn tự mình chỉ điểm cho cậu ta sao?”
Vô Phong Thiên Vương ho khan một tiếng và nói: "Chỉ điểm thì đừng đề cập tới. Võ Hồn của cậu ta dù cho là bên chiến khu trung ương thì trước mắt cũng chưa nghiên cứu ra manh mối đâu ạ. Thứ mà em quan tâm nhiều hơn là con Từ Lực Kiếm của cậu ta, do nó là hồn sủng loại kiếm.”
"Nhưng cho dù em có nói ra thì thầy Nam cũng sẽ không tin đâu, thật ra em đang muốn đi thỉnh giáo cậu ta một chút."
Hiệu trưởng Nam: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận