Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1086: Thiên Lôi Phong

Lời nói của Vương Triệt đã để cho Bôn Lôi Thú giật mình trong lòng.
Không phải chứ? Cậu ta chỉ là một người thanh niên không đến 20 tuổi, vậy mà lại có thể nghĩ tới những chuyện này sao?
Đến cả ta cũng không nghĩ đến nữa mà!
Bôn Lôi Thú đã bó tay rồi.
Vả lại, lời nói này còn rất có đạo lý!
Nhưng điều kiện tiên quyết để nói được như vậy là cần phải đứng tại góc nhìn phi thường cao thì mới được.
Bôn Lôi Thú lắc đầu nói:
"Tôi không quản được nhiều như vậy! Tôi chỉ phụ trách trấn thủ ở nơi đây! Một khi phát hiện có Quỷ Hồn Sư xuất hiện, vậy tôi sẽ lập tức chế trụ hắn, nếu nghiêm trọng thì sẽ đánh chết tại chỗ. Tôi tuyệt đối không cho phép bọn hắn tới gần Thiên Lôi Phong."
"Chuyện còn lại đều do các Đại Thánh của Vạn Thú Sơn chúng tôi sắp xếp."
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây mới nói: "Ta có một cái biện pháp có thể giúp mi hấp thu lực chú ý của Quỷ Hồn Sư. Nhưng điều kiện tiên quyết là mi phải thương lượng cùng với những vị Đại Thánh kia của mi một chút để giúp ta làm một việc."
Bôn Lôi Thú mang vẻ mặt kinh dị mà nhìn xem Vương Triệt, hỏi: "Cậu có biện pháp sao? Nếu như cậu không có Thanh Long Công Huân thì coi như cậu có đánh bại tôi nhưng với lời này là tôi không thể chấp nhận. Tuy nhiên, do cậu đã có Thanh Long Công Huân cho nên tôi ngược lại có thể nghe thử một chút."
Vương Triệt liền nói thầm vài tiếng cùng với Bôn Lôi Thú.
Sau khi nghe xong thì Bôn Lôi Thú đã lâm vào trầm mặc.
Bôn Lôi Thú hỏi: "Cậu nói trước điều kiện được chứ?"
Vương Triệt nói: "Đơn giản thôi! Ta có một con hồn sủng tên là Từ Lực Kiếm. Mi hãy giúp ta tìm tới nó rồi sau đó dẫn nó đi Thiên Lôi Phong để tu luyện."
Bôn Lôi Thú nghi ngờ nói: "Điều kiện này cũng không khó. Chỉ là cậu và nó có thù hay gì mà lại bảo tôi dẫn nó đi Thiên Lôi Phong để tu luyện? Chỗ đó so với chỗ này của tôi nguy hiểm gấp mười và thậm chí gấp trăm lần! Con hồn sủng kia của cậu cho dù có vạn năm tu vi hồn lực thì đi vào đó cũng chính là đi tìm chết."
Vương Triệt nói: "Mi cũng không cần để ý đến chuyện này! Lại nói bọn mi sẽ không nghĩ thêm một chút biện pháp nào à? Ta đã hi sinh lớn như thế mà!"
Bôn Lôi Thú suy nghĩ nói: "Được rồi, tôi sẽ đi hồi báo chuyện này."

Ở một bên khác tại Liệt Phong Vân Hà, cự ưng nhìn xem cái trùng kén to lớn kia mà nhìn đến say sưa ngon lành.
Sau đó liền có một luồng tin tức truyền vào trong đầu nó.
"Vãi nồi! Bôn Lôi Thú đã bị một vị thiếu niên nhân loại đánh bại rồi sao? Cái tên phế vật này!"
Thời điểm cự ưng nhận được tin tức này thì nó có chút không thể tin được.
Vì dù sao Bôn Lôi Thú tọa trấn Trận địa Vân Lôi cũng là Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực tương đối nổi danh của Vạn Thú Sơn, thế mà lại bị một vị thiếu niên nhân loại đánh bại! Nếu như bị một vị Khế Hồn Sư trung cấp đánh bại thì nó còn có thể lý giải.
Vì rốt cuộc có chút ít Khế Hồn Sư trung cấp trong nhân loại vẫn là rất mạnh.
Nhưng bị một vị Khế Hồn Sư thiếu niên nhân loại hơn 20 cấp đánh bại là sao?
Vân Diễm Hồ đến đây bẩm báo tin tức liền cười hì hì nói: "Nó đúng là một tên phế vật!"
Cự ưng tức giận hỏi: "Sau đó thì sao? Nó đã để cho cậu ta đi qua Trận địa Vân Lôi rồi à?"
Vân Diễm Hồ móc ra một phần báo cáo rồi đưa cho cự ưng, nói: "Thế thì không có! Đây là báo cáo mà Bôn Lôi Thú để cho tôi mang tới! Cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ ràng, nhưng hình như nó và vị thiếu niên kia đã làm ra giao dịch gì đó!"
Cự ưng tiếp nhận báo cáo, ưng trảo nhẹ nhàng ngưng tụ ra một vệt ánh sáng và rơi vào phía trên bản báo cáo.
Trong chốc lát, bản báo cáo được dùng loại da đặc thù để chế tác bắt đầu hiện ra từng đường vân cổ quái, sau đó chúng bay vào bên trong não hải của cự ưng.
Một lát sau, cự ưng trầm ngâm một lát rồi chậm rãi gật đầu nói: "Thì ra là thế!"
Nó suy nghĩ một lát rồi từ trên thân rút ra một cây lông vũ và đưa cho tiểu hồ ly, nói: "Mi đem vật này giao cho vị thiếu niên nhân loại, khi đó cậu ta sẽ biết ý tứ của ta thôi! Thuận tiện nói với cậu ta rằng hãy cẩn thận một chút."
Vân Diễm Hồ cầm lấy cây lông vũ kia và ngồi lên lưng con chim lạ ba cánh to lớn, sau đó cả hai liền bay mất.
Cự ưng nhìn về phía trùng kén, mắt ưng của nó tỏa ra ánh sáng sắc bén, nói: "Rất có ý tứ!"
Nó lần nữa rút ra một cây lông vũ, sau đó bỗng nhiên thổi một hơi.
Trong chốc lát, cây lông vũ này đã hóa thành một con Tiểu Ưng màu xanh nâu rồi liền chui vào bên trong hư không và biến mất không thấy gì nữa.

Tại Thiên Lôi Phong của Vạn Thú Sơn.
Thiên Lôi Phong đứng vững thẳng tắp, tại bên trong quần sơn của Vạn Thú Sơn thì nó giống như một cái đầu rồng vậy.
Lúc này, Thiên Lôi Phong nhìn từ đằng xa là vô cùng bình tĩnh, mây trắng vạn dặm làm sáng lên một mảnh.
Chỉ là tại bên trong sự bình tĩnh này lại mang theo vài phần tĩnh mịch.
Bên trong hư không, một luồng hồ quang màu đỏ tươi bỗng nhiên chợt hiện, nhưng sau đó nó lại đột nhiên biến mất.
Thời Lưu Đại Thánh khẽ nhíu mày.
Cô ta nhìn thấy trong phương viên trăm dặm của Thiên Lôi Phong đang có lôi điện cuồn cuộn, khí tức rất đáng sợ. Lấy Thiên Lôi Phong làm chủ đạo của các dãy núi, tất cả đều đã đứt gãy, mặt đất tản ra một màu cháy đen, giống như địa ngục tử vong làm cho người vô cùng sợ hãi.
Nhất là đỉnh chóp của ngọn Thiên Lôi Phong kia đang có ánh sáng tinh hồng tựa như vòng xoáy đang dần ngưng tụ, nó bao phủ cả hư không và đỉnh núi.
Một con Chân Long to lớn bay lên trên mây trời, thân thể nó tản ra ánh sáng năm màu.
Thiên địa tứ phương đều có bốn loại màu sắc khác biệt, giống như là vòng bảo hộ đang bao phủ lấy bốn phía Thiên Lôi Phong.
Chúng hình thành một loại kết giới cực mạnh, cũng làm cho ngoại giới không cách nào nhìn thấy cảnh tượng của Thiên Lôi Phong lúc này.
Giữa không trung, bốn con Cổ Hồn thú có hình thể khác nhau đang ngồi xếp bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận