Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 177: Thiên Vị Soái Ca

Quả là cửa ải thứ hai đã tăng lên độ khó rất nhiều, nhưng Vương Triệt cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, vì người ta muốn sản xuất trang phục cao cấp, cho nên khẳng định bọn họ cần có loại tơ thật tốt.
Chịu được nhiệt độ cao, kích thước nhỏ nhẹ, đủ cứng cỏi, … tất cả đều là các yêu cầu cần thiết.
Hồn sủng có tu vi hồn lực cao phun ra sợi tơ để làm nguyên vật liệu, bình thường chỉ có thể chịu được hỏa diễm ba bốn trăm độ, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng mới có thể chống đỡ được.
Nếu lại trải qua gia công hậu kỳ, thậm chí sợi tơ còn có thể chịu được hỏa diễm trên ngàn độ.
Nguyên vật liệu càng tốt, gia công về sau sẽ có thể tiếp nhận nhiệt độ càng cao.
Nhưng đối với sợi tơ của hồn sủng bình thường, hiển nhiên là không có khả năng chịu được hỏa diễm tám trăm độ.
Về phần sợi tơ có thể chịu được hỏa diễm tám ngàn độ thì cũng là chuyện bình thường.
Bởi vì trong các hồn sủng hệ Côn Trùng cũng có mấy loại phi thường hiếm thấy, và lại vô cùng cường đại.
Nếu bồi dưỡng chúng đến cấp độ mười vạn năm tu vi hồn lực và trải qua huấn luyện, sợi tơ mà chúng phun ra sẽ có thể chịu được hỏa diễm tám ngàn độ một cách rất dễ dàng.
Mà thế giới này rất lớn nên sẽ có rất nhiều cường giả.
Mỹ Tuyết vừa cười vừa nói: "Hiện tại bỏ cuộc cũng không có việc gì. Năm nay chúng tôi đã tổ chức mấy lần cuộc thi này, nhưng đều không có tìm được loại tơ thích hợp."
Lời này của Mỹ Tuyết đã khơi dậy đấu chí trong lòng của rất nhiều tuyển thủ.
Từng người nhao nhao tiến lên nếm thử.
Nhưng mà... Cực kỳ đáng tiếc.
Trên cơ bản không có sợi tơ do con hồn sủng nào phun ra, có thể cuốn trở về một viên bi sắt.
Thậm chí vừa phun tơ ra ngoài, thì liền bị hỏa diễm nhanh chóng hòa tan.
Cho đến khi...
Một tuyển thủ đi tới nói: "Để tôi đến thử một chút!"
Hồn sủng của anh ta là một con Phác Lăng Phi Điệp.
Đây là một loại hồn sủng hiếm có giai đoạn tiến hóa thứ hai. Tại thời điểm nó đạt tới chín trăm năm tu vi hồn lực, nó sẽ tiến hóa đến giai đoạn thứ ba, trở thành Phác Lăng Hỏa Điệp.
Phác Lăng Hỏa Điệp là loại hồn sủng song hệ tương đối hiếm thấy, gồm hệ Côn Trùng và hệ Hỏa.
Nhưng bây giờ, tu vi của Phác Lăng Phi Điệp chỉ có hơn tám trăm năm, nên vẫn chưa tiến hóa thành Phác Lăng Hỏa Điệp.
Mỹ Tuyết gật đầu tán thành.
Rất nhanh sau đó, vị tuyển thủ kia lập tức ra lệnh cho Phác Lăng Phi Điệp thi triển Hồn kỹ Phóng Tơ.
Sợi tơ to dài xuyên qua trùng điệp hỏa diễm, cuốn vào ba viên bi sắt rồi mới dần dần hòa tan bên trong hỏa diễm.
Ngay trước khi sợi tơ hoàn toàn hòa tan, khó khăn lắm nó mới mang về ba viên bi sắt.
Mỹ Tuyết vỗ tay, nói: "Chúc mừng! Chỉ cần mang về một viên bi sắt là coi như đã thành công! Anh có thể mang về ba viên bi sắt vậy là rất tốt rồi."
Vị tuyển thủ kia đang chảy ra mồ hôi đầy đầu.
Để Phác Lăng Phi Điệp tiến hóa thành Phác Lăng Hỏa Điệp, ngoại trừ cần tu vi hồn lực ra bên ngoài, nó còn cần tích súc một lượng năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa nhất định tại thể nội.
Con hồn sủng này đã sắp tiến hóa, nên thể nội của nó đã tràn đầy năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa, bởi vậy sợi tơ mà nó phun ra mới có thể chịu được hỏa diễm tốt hơn một chút.
Nhưng cửa ải thứ hai này anh ta vẫn thông qua một cách hiểm trở.
Vương Triệt vừa nhìn vừa trầm tư.
Anh cảm thấy thật có ý tứ.
"Ti ngô..."
Lục Mao Trùng liếc nhìn bên dưới một cái, đám lửa đang cháy hừng hực kia tỏa ra nhiệt độ cực nóng, khiến cho nó cảm thấy rất khó chịu.
Khi vị tuyển thủ kia thành công, lại có thêm mấy vị tuyển thủ khác cũng tới nếm thử.
Nhưng đáng tiếc, cuối cùng chỉ có hai vị tuyển thủ có thể thành công mang về một viên bi sắt.
Hồn sủng hệ Côn Trùng của bọn họ đã có tu vi đạt tới hơn ngàn năm, cho nên sợi tơ mà chúng phun ra không có nhanh chóng bị hòa tan.
Bơi vậy chúng mới miễn cưỡng mang về một viên bi sắt.
Mỹ Tuyết nhìn về phía các tuyển thủ, sau đó ánh mắt cô đặt vào người Vương Triệt, nụ cười trên mặt lại càng xán lạn hơn, nói: "Bạn học, chỉ còn lại mình anh thôi đấy! Lần này anh có còn muốn tiếp tục nếm thử nữa không?"
Đám người cũng lập tức nhìn về phía Vương Triệt.
Vương Triệt cười lễ phép nói: "Thử một chút đi!"
Mỹ Tuyết dùng giọng nói tương đối ôn hòa để khích lệ Vương Triệt: "Rất tốt! Anh thật là dũng cảm! Thất bại cũng không sao cả, vì anh có thể sử dụng một con Lục Mao Trùng để xông qua cửa ải thứ nhất là đã quá giỏi rồi nha."
Đám người: "..."
Vãi chưởng! Tại sao giọng điệu nói chuyện với anh bạn này của cô, lại hoàn toàn không giống như khi cô nói chuyện với bọn tôi vậy?
Vương Triệt e hèm một cái, sau đó anh đi đến một bên, hạ giọng thương lượng một hồi với Lục Mao Trùng: "Lát nữa khi mi sử dụng Hồn kỹ Phóng Tơ, mi hãy nếm thử vận dụng năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa trong thể nội, nhưng đừng sử dụng quá nhiều, nếu dùng nhiều thì mi sẽ khống chế không nổi! Mà đến Hồn kỹ cũng đều thi không ra! Dùng một chút là được rồi."
Lục Mao Trùng suy nghĩ giây lát rồi nhẹ gật đầu.
Nó cảm thấy chuyện này cũng không khó lắm.
Vương Triệt nói: "Đi thôi."
Lục Mao Trùng chậm rãi đi tới.
Vương Triệt nhìn xem thân ảnh của Lục Mao Trùng mà trầm lặng không nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận