Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 323: Quá Rung Động Lòng Người

Hồn kỹ Đại Địa Chuyển Động đã phóng ra bị Bão Sơn Trúc Hùng cưỡng ép tạm dừng, nó muốn ném ra Lục Mao Trùng đang năm trong ngực mình.
Nhưng đã muộn!
Một bom ánh sáng màu xanh lục lấy tư thế không cách nào né tránh, trực tiếp nổ lên trên thân Bão Sơn Trúc Hùng với khoảng cách bằng không!
Ầm ầm ầm! ! !
Tiếng nổ mãnh liệt vang vọng toàn bộ sân bãi.
Toàn trường vì đó mà chấn động, kinh ngạc, yên tĩnh!
Con mắt mỗi người đều trợn tròn lên khi nhìn thấy khung cảnh trên màn ảnh.
Một sự không thể tin được hiện đầy trên mặt bọn họ.
Coi như vô số cường giả ngồi ghế khách quý đặc biệt và ghế giám khảo khách mời cũng sửng sốt một lát, sau đó cả đám mới nhanh chóng phản ứng lại.
Bình luận viên cũng sửng sốt, anh ta phản ứng chậm hơn rất nhiều.
Cho đến khi bụi mù sinh ra từ vụ nổ tan đi, rồi nhìn thấy Lục Mao Trùng đang thoải mái, nhàn nhã đi ra từ bên trong bụi mù anh ta thì mới miễn cưỡng phản ứng kịp.
Trọng tài phản ứng nhanh hơn bình luận viên một chút, dù sao ông ấy cũng là trọng tài.
Ông ta nhẹ nhàng vung tay lên, một luồng gió mạnh thổi tan sương mù.
Chỉ thấy trên mặt đất đã có một cái hố cực lớn.
Bão Sơn Trúc Hùng nhắm nghiền hai mắt nằm ở giữa hố vì đã ngất đi.
Toàn thân nó đều là vết thương, lông mao trắng cũng bị nổ đến cháy đen.
Trọng tài hơi kinh ngạc nhưng vẫn mau chóng tuyên bố kết quả: "Bão Sơn Trúc Hùng mất đi năng lực chiến đấu! Lục Mao Trùng chiến thắng!"
Kết quả đã được nói ra, nhưng hiện trường vẫn yên lặng như cũ.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Tại phía xa xa, ánh mắt Dương Tiểu Sơn rất đờ đẫn, tựa như cậu ta đang có rất nhiều nghi vấn, nhưng lại tựa như đang nghĩ tới điều gì.
Trong nháy mắt đó, ánh sáng màu xanh lá kia...
"Khụ khụ, là Bom Năng Lượng."
Một người đàn ông mặc trang phục quân đội màu nâu đậm, đang ngồi ở trên ghế giám khảo khách mời thuận miệng nhắc nhở một câu cho bình luận viên.
Nghe thấy lời nhắc nhở này thì anh chàng bình luận viên mới giật mình hoàn hồn.
Anh ta lập tức dùng giọng nói kích động nói ra:
"Là Bom Năng Lượng! Là trăm năm hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc, Bom Năng Lượng! Vừa rồi chiêu thức này được Lục Mao Trùng sử dụng với khoảng cách gần, cho nên vô số Bom Năng Lượng đã trực tiếp nổ tung trên người Bão Sơn Trúc Hùng! Vì vậy nó đã đính toàn bộ tổn thương! Đồng thời nó cũng trúng vào các vị trí có tính chí mạng cao!"
"Mà các hồn kỹ hệ Thảo Mộc sẽ hệ khắc chế hồn sủng hệ Mặt Đất, cho nên chỉ một chiêu mà đã trực tiếp đánh ngất Bão Sơn Trúc Hùng!"
"Một chiêu kinh tâm động phách mang tính chất phản kích này quá hoàn mỹ!"
"Không ai nghĩ tới, một con Lục Mao Trùng đáng yêu mà lại có được loại trăm năm hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc này… Không, đây là hồn kỹ nghịch hệ bên trong hồn kỹ nghịch hệ! Lục Mao Trùng đã học xong hồn kỹ hệ hỏa mà còn có thể học được cả hồn kỹ hệ Thảo Mộc... Ôi trời ơi, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi thực sự không thể tin được..."
"Điều này thật bất khả tư nghị! Bạn học Vương Triệt đã bồi dưỡng Lục Mao Trùng tốt đến nổi để cho tôi được mở rộng tầm mắt!"
...
Theo tiếng bình luận hô lên thật to, toàn trường đều là một mảnh xôn xao.
Vô số người xem đều đứng lên, nhao nhao kinh ngạc không thể tự kiềm chế mà nhìn về phía Lục Mao Trùng...
Trong chốc lát...
"Đây không phải Lục Mao Trùng! Đừng kéo tôi, tôi không điên! Đây tuyệt đối không phải Lục Mao Trùng!"
"Mạnh đến mức khiến tôi không biết nên nói lời nào! Lục Mao Trùng thật trâu bò!"
"Khá lắm! Trăm năm hồn kỹ hạch tâm hệ Thảo Mộc cũng có thể học được! Nó học vượt cả hai hệ luôn sao?"
"Đây là thứ mà Trùng có thể học được ư?"
"Tôi là bạn học của Vương Triệt! Vương Triệt trâu bò, Lục Mao Trùng trâu bò!"
"Từ nay về sau, nếu ai còn dám xem thường Lục Mao Trùng thì chính là xem thường tôi đó!"
"Tôi nói hôm nay Lục Mao Trùng của tôi sẽ đánh bại tất cả hồn sủng của các vị tuyển thủ đang ngồi kia, vậy có ai dám ý kiến gì không?"
...
Lâm tịch sợ hãi nói: "Chị à, ngay cả hồn kỹ hệ Thảo Mộc mà con Trùng kia cũng có thể học được sao? Chị, chị làm sao thắng được anh ta đây? Ngay cả chiêu thức át chủ bài của Vũ Linh Xà mà nó cũng học được rồi kìa!"
"Xùy xùy!"
Vũ Linh Xà trừng mắt nhìn Lâm Tịch.
Nó cũng nhìn về phía thân ảnh của Lục Mao Trùng, nhưng vì quá xa nên nó nhìn không rõ lắm...
Nó cũng không nghĩ tới ngay cả hồn kỹ át chủ bài của mình mà con sâu nhỏ này cũng có thể học được.
Lâm Hi thì hơi chút im lặng. Sau đó cô sờ đầu Vũ Linh Xà, nói: "Có lẽ vẫn còn có cơ hội để thắng."
Lâm Tịch nhìn Vũ Linh Xà nói: "Em không tin! Vũ Linh Xà chỉ mạnh về tu vi hồn lực, nhưng hẳn là chỉ cao hơn Lục Mao Trùng chưa đến một trăm năm. Nếu nó muốn thắng thì chắc chắn không dễ dàng đâu!"
Lâm Hi chỉ cười mà không trả lời.
Lâm Hi lo lắng, nói: "Nếu như chị không biết Lục Mao Trùng có chiêu Liệt Diễm Trùng Kích, có lẽ chị sẽ có phần thắng rất nhỏ khi đối chiến với Vương Triệt. Nhưng bây giờ chị đã biết nên việc này đã khác."
Lâm Tịch nắm hai tay lại nói: lại: "Được rồi chị ơi, em tin tưởng chị! Có điều Vương Triệt này thật sự quá biến thái… Nếu như anh ta dùng một con hồn sủng hiếm có để đánh tới bây giờ thì em còn có thể hiểu được. Nhưng đây lại là một con Lục Mao Trùng! Sao anh ta có thể bồi dưỡng nó đến loại tình trạng này được chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận