Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 772: Nhận Sủng

Gấu trúc trầm tâm tĩnh khí rồi quét ngang song chưởng, đem tảng đá Hắc Kim Nham trước mắt còn cao hơn chính nó xem như địch thủ.
Nó lập tức bắt đầu thi triển ra một loại quyền kỹ đặc thù mà sư phụ nó đã luyện ra.
Đây là chiêu thức mà nó luyện được lâu nhất.
Và cũng đã làm cho nó đối với sức mạnh của mình đạt được sự khống chế cực mạnh.
Gấu trúc đánh ra một quyền vào bên trên tảng đá Hắc Kim Nham, ngay sau đó thân thể nó bắt đầu lưu động giống như là đám ong bướm bay xung quanh tảng đá Hắc Kim Nham.
Mỗi một lần gấu trúc biến hóa vị trí thì trên thân Hắc Kim Nham đều sẽ có một đạo chưởng ấn nhỏ xíu, nhưng lại không có phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Trông rất là kì lạ!
Bộ dáng nó thì ngược lại là rất soái khí, đám người nhìn thấy mà kinh ngạc liên tục, bọn họ cũng không biết con gấu trúc đang dùng cái Hồn kỹ gì?
Thầy giáo Hà khẽ nhíu mày, vì ông ta đã nhìn ra chiêu thức này rõ ràng không phải là Hồn kỹ, và thậm chí còn không có sự chấn động hồn lực nào, mà chỉ là dựa vào lực lượng của thân thể để thông qua từng cái góc độ rồi đập nện lên tảng đá Hắc Kim Nham.
Chỉ là, nhìn qua, có chút đặc biệt.
Sau khi đánh xong một bộ quyền pháp, gấu trúc thu về song chưởng và thở ra một làn khí trắng, toàn thân nó cũng bốc lên một luồng khí vụ.
Thầy giáo Hà trầm tư mấy giây rồi nói: "Đây tựa như là một loại hồn truyền bí kỹ dạng quyền chưởng mà tôi chưa từng gặp qua. Nhìn xem giống như không có hiệu quả gì thì phải..."
Nhưng thầy giáo Hà chợt nhớ tới chuyện mà đồng bạn ông ta đã gặp phải vào ngày đi kiểm tra hồn thú hôm qua.
Đúng lúc này.
Tạch tạch tạch...
Tảng đá Hắc Kim Nham kia bỗng nhiên xuất hiện vô số khe nứt.
Mọi người thấy vậy mà nhất thời giật nảy mình.
Sau một lát, khe nứt từ nội bộ cấp tốc lan tràn ra ngoài, chỉ trong chớp mắt mà tảng đá Hắc Kim Nham cao bốn, năm mét kia đều đã có lít nha lít nhít khe nứt.
Ầm! ! !
Sau đó tảng đá Hắc Kim Nham kiên cố vô cùng kia bỗng nhiên vỡ vụn, nó trực tiếp tan vỡ thành từng hạt đá vụn có kích cỡ không giống nhau!
Thấy cảnh này mà mọi người đều trợn mắt hốc mồm.
Con gấu trúc vừa rồi đã làm cái gì? Vậy mà lại để cho tảng đá Hắc Kim Nham lớn như thế trực tiếp vỡ vụn?
Đây chính là Hắc Kim Nham a!
Đối với hồn sủng 1000 năm tu vi hồn lực mà nói, sẽ không có mấy con có thể bằng vào thân thể của mình đánh nát được Hắc Kim Nham!
Hơn nữa còn lấy loại phương thức này đế đánh cho vỡ vụn!
Nhìn lầm rồi chăng?
Con gấu trúc mặc dù không thể tiến hóa, nhưng cũng thật quá mạnh đi!
"Không hổ là Vương Triệt! Thì ra con gấu trúc này lợi hại như vậy! Làm sao cậu ta có thể nhìn ra được?"
Trong lòng mọi người đều kinh hô lên!
Thầy giáo Hà giật mình trong lòng: "Quả nhiên là dạng này..."
Hôm qua đồng bạn của ông ta cũng như thế, đến một lát sau thì mới bỗng nhiên cảm nhận được trong cơ thể mình phát sinh biến hóa.
Hiện tại tảng đá Hắc Kim Nham này chính là như vậy.
Chẳng lẽ gấu trúc đánh ra một quyền kia còn có thể trì hoãn lực lượng được sao?
Vương Triệt nhìn xem và khẽ gật đầu.
Hai tháng qua xem như tiểu gấu trúc đã đạt đến cảnh giới đại thành trong công pháp Thái Cực Kình, khoảng cách viên mãn cũng đã không xa.
Về cảnh giới võ kỹ của võ tu sẽ gồm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, đăng đường nhập thất, cực cảnh tông sư.
Nếu như đối ứng với độ thuần thục của Hồn kỹ sẽ từ cấp E-S.
Đương nhiên, thực tế vẫn sẽ có chút khác biệt không nhỏ.
Ngắn ngủi hai tháng và chỉ dựa vào việc quan sát Vương Triệt tu luyện mà nó đã đem công pháp Thái Cực Kình tu luyện tới đại thành, vậy xác thực nó có thiên phú võ tu rất phi phàm.
Vả lại nó còn không được Vương Triệt chỉ điểm.
Thấy Vương Triệt gật đầu, gấu trúc liền bắt đầu cười ngao ngao một cách ngây ngô.
« sư phụ tán thành »
Thầy giáo Hà thấy vậy liền nói với gấu trúc: "Tiểu Hùng Bảo, mi dự định đi theo Vương Triệt không? Nếu là đồng ý thì sau này cậu ấy sẽ là Khế Hồn Sư của mi."
Sau khi nói xong, Thầy giáo Hà e hèm một cái rồi cười nói: "Vương Triệt rất lợi hại, một con Lục Mao Trùng phổ thông mà cậu ấy đều có thể bồi dưỡng ra được. Vậy mi mặc dù không thể tiến hóa nhưng cậu ấy hẳn là cũng có thể bồi dưỡng được mi."
Gấu trúc nhìn ông ta một chút.
Đây là Lục Mao Trùng phổ thông sao?
Aiii, người nào tin ông mới là có quỷ a!
Gấu trúc không có trả lời mà lại dùng ánh mắt tràn ngập chờ mong đê nhìn xem Vương Triệt.
Thầy giáo Hà nhìn xem Vương Triệt, nói: "Nó hẳn là đang nhìn xem em có đống ý hay không? Nếu em đã suy nghĩ kỹ thì không có vấn đề gì, cứ tại chỗ thầy xử lý chút thủ tục là sẽ có thể mang nó đi."
Vương Triệt gật đầu nói: " Vâng, không có vấn đề đâu thầy!"
"Grao ~ !"
Hùng Bảo vui vẻ kêu lên rồi đi về phía Vương Triệt, đi được nửa đường thì nó phát hiện cây trúc của mình vẫn còn chưa ăn xong, nó chạy về lấy nửa cây trúc rồi lại chạy đến đứng bên cạnh Vương Triệt.
Gấu trúc: "^v^"
Thầy giáo Hà mang theo Vương Triệt xử lý thủ tục đơn giản, sau đó ông ta đưa cho Vương Triệt một cái hồn sủng bảo rương và nói:
"Hùng Bảo và em nhìn rất có duyên phận, nó tựa như rất thân cận đối với em."
"Nhưng nó vẫn là cần rèn luyện một đoạn thời gian rồi đi ký kết sinh mệnh hồn ước mới tương đối tốt. Đây là hồn sủng bảo rương, có thể dùng để tạm thời thu giữ Hùng Bảo, nếu nó đã quen thuộc với em thì cũng có thể đặt ở bên trong không gian Hồn Vực của em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận