Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 514: Không Lâu Lắm

Thẩm Minh Loan đã gặp qua rất nhiều cây Hoa Sữa Bạch Sam.
Vì rất nhiều tập đoàn sản xuất món chính cho hồn sủng đều có diện tích trồng trọt loại cây này rất lớn. Có lúc trồng trọt xuất hiện một vài vấn đề, nếu các nông hồn sư của tập đoàn không giải tự quyết được thì bọn họ sẽ tự mình đi đến các trường đại học chuyên ngành nông nghiệp để hỏi thăm.
Nhưng khi cô vừa nhìn thấy nhánh cây này một chút là đã cảm thấy không thích hợp.
Sau khi nhận lấy, Thẩm Minh Loan cảm giác nó càng không bình thường.
Nhánh cây Hoa Sữa Bạch Sam này đúng là tản ra hồn lực không tệ. Và mùi hương thơm ngát của nó thì Thẩm Minh Loan chưa hề ngửi được từ bất cứ cây Hoa Sữa Bạch Sam nào khác.
Trong chốc lát, cô đúng là có chút không phân biệt rõ đây có phải nhánh cây của Hoa Sữa Bạch Sam hay không?
Cô đi đến bên cạnh Giáo sư Vân và bày biện nhánh cây sao cho vừa mắt, sau đó mới đặt cố định ở trên dụng cụ xoay tròn.
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói: "Giáo sư Vân, ngài nhìn xem, hình dáng của nó đúng là Hoa Sữa Bạch Sam, nhưng mà... nhưng mà cũng có phần không giống..."
Hai mắt của Giáo sư Vân có chút lóe sáng, ông ấy bắt đầu đánh giá nhánh cây này.
Càng xem thì ông ấy càng trầm mặc.
Không bao lâu sau, Giáo sư Vân lấy ra trên nhánh cây một mảnh lá cây và để vào trong miệng nhai nhai.
Sau đó bàn tay ông ấy nắm thành nắm đấm, có từng sợi hồn lực mỏng manh như sợi tóc đang tản ra từ trong bàn tay ông và bao vây lấy nhánh cây.
Thẩm Minh Loan xem xét liền biết ngay là Giáo sư Vân đang làm thật.
Ông ấy tự mình vận dụng hồn lực và tinh thần lực để quan sát được những chi tiết nhỏ bé nhất của nhánh cây.
Trước đó, đối với những bài thu hoạch của các sinh viên khác thì ông chỉ dùng mắt thường để quan sát là đủ.
Nhưng hiện giờ ông phải vận dụng hồn lực và tinh thần lực để tìm kiếm căn nguyên của nhánh cây kì lạ này.
Rất nhanh sau đó, Giáo sư Vân thả tay xuống và ông ấy bắt đầu lâm vào trầm tư...
Vừa nghĩ xong thì Giáo sư Vân phát hiện, mình vậy mà tìm không thấy mầm bệnh trên cây!
Hơn nữa, thậm chí ông ấy còn cảm thấy có mấy phần giật mình!
Một lát sau, Thẩm Minh Loan nhắc nhở một chút: "Giáo sư Vân!"
Chỉ là một nhánh cây Hoa Sữa Bạch Sam thôi mà đã khiến cho Giáo sư Vân phải nghiêm túc như vậy... Chẳng lẽ nhánh cây Hoa Sữa Bạch Sam này đã được bồi dưỡng thành hồn thực rồi sao?
Có vẻ như Thẩm Minh Loan cũng nhìn ra điều gì đó.
Giáo sư Vân bắt đầu nhẹ nhàng phẩy ta qua nhánh cây.
Ông ấy lại suy nghĩ một hồi và rốt cục vẫn mở miệng nói: "Em có thể đem một gốc cây Hoa Sữa Bạch Sam bồi dưỡng thành loại hồn thực đơn giản nhất là chuyện rất không tệ, nhưng hẳn là cũng tốn không ít thời gian và tâm huyết phải không?"
Thẩm Minh Loan thầm nghĩ đúng là thế.
Ánh mắt cô có chút quái dị khi nhìn vào Vương Triệt.
Vương Triệt gật đầu nói: "Vâng, đúng vậy!"
Vương Triệt đã bỏ ra nửa giờ và một sợi bách luyện hồn lực nên đó cũng là thời gian và tâm huyết của anh rồi.
Giáo sư Vân nói tiếp:
"Tôi rất ít gặp được người có thể đem loại cây phổ thông bồi dưỡng thành hồn thực, bởi vì loại cây phổ thông có sinh mệnh tương đối yếu, nên rất khó để tiếp nhận hồn lực. Đối với nông hồn sư mà nói thì đây là chuyện tốn công mà không có kết quả, trên cơ bản sẽ không có ai đi làm."
"Chỉ mới là một tân sinh viên mà em đã có tư duy sáng tạo thông minh đến vậy."
"Đã qua nhiều năm rồi mà tôi không ngờ còn có thể gặp lại một sinh viên thế..."
Giáo sư Vân than nhẹ một tiếng, đại khái ông ấy đang nhớ lại chuyện gì đó mà trầm mặc mấy giây, sau đó nhìn về phía Vương Triệt nói:
"Nhìn xem lá cây này xem, cho dù nó đã tách rời thân cây nhưng vẫn duy trì được mùi thơm nồng như cũ, tràn đầy năng lượng sinh mệnh. Trong lá cây ngoại trừ thành phần dinh dưỡng cơ bản ra thì nó còn ẩn chứa một chút hồn lực, đây là biểu hiện ở cấp thấp nhất của hồn thực."
Giáo sư Vân thật sự là tìm không ra mầm bệnh nào, ông ấy đành phải thấm thía nói: "Rất không tệ! Em có thể kiên nhẫn và tinh lực để đem một gốc cây Hoa Sữa Bạch Sam phổ thông nuôi dưỡng thành hồn thực là đã thể hiện được năng lực của em, tuy nhiên vẫn cần phải cố gắng hơn nữa."
Sau đó, Giáo sư Vân đơn giản hỏi thăm một chút về quá trình nuôi dưỡng của Vương Triệt, nhằm xác định xem gốc cây Hoa Sữa Bạch Sam này có phải do chính Vương Triệt nuôi dưỡng hay không.
Vương Triệt chỉ có thể lấy nửa giờ đồng hồ ra để kể về quá trình mà anh đã nuôi dưỡng nó, đồng thời anh cũng nói mở rộng hơn một chút...
Muốn nuôi nấng thực vật phổ thông thành hồn thực thì không phải là không được, chỉ là độ khó sẽ cực kỳ cao, nhưng giá trị lại không cao.
Mức độ hao phí thời gian và tinh lực như nhau nhưng tại sao anh lại không chịu đi bồi dưỡng một gốc cây hồn thực có giá trị cao hơn?
Tuy nhiên, người có thể nuôi dưỡng một gốc cây phổ thông thành hồn thực thì tuyệt đối sẽ là một nông hồn sư ưu tú.
Bởi vì thực vật phổ thông rất khó tiếp nhận hồn lực rót vào, cho nên trong quá trình nuôi dưỡng quan trọng nhất là phải sử dụng hồn lực trong cơ thể mình để tiến hành uẩn dưỡng nó.
Nguyên nhân là do thực vật phổ thông không thể nào hấp thu hồn lực giữa trời đất.
Mà chỉ có thể thông qua bón phân và tưới nước để rót hồn lực vào nó.
Nhưng bón phân và nước không thể tự khống chế hồn lực, nên rất dễ dẫn đến việc cây trồng bị tử vong.
Do vậy chỉ có thể dựa vào việc các nông hồn sư sẽ tự mình sử dung hồn lực của bọn họ để tiến hành uẩn dưỡng, như vậy mới có thể từng giây từng phút cảm nhận được tình trạng của cây trồng.
Cho nên trong quá trình nuôi dưỡng các nông hồn sư sẽ cần bỏ ra rất nhiều tinh lực và thời gian, đây là điều mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Thêm nữa tỉ lệ thất bại lại còn cực kì cao.
Nếu căn cứ vào ghi chép chính xác trong sách khảo hạch của nông hồn sư, vậy sẽ có thể tìm thấy hạng mục nói về điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận