Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 827: Gặp Lại Bạn Cũ

Tiểu Mao Trùng xem đi xem lại những bức vẽ của Vương Triệt mấy lần, trong đầu nó đều là con Tiểu Mao Trùng trong truyện kia.
Hồn thú trong Thâm Uyên Mộ Địa thì nó chưa từng nghe nói qua.
Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo đã bày tỏ sự mong đợi đối với nội dung phía sau.
Hùng Bảo thậm chí còn tò mò và mong đợi hơn cả Tiểu Mao Trùng.
Ba đứa nhóc mang theo chờ mong mà nghĩ ngợi cả đêm.
Mặc dù rời trường và không có đất nông nghiệp, nhưng nhiệm vụ trồng trọt cũng không quá khó khăn.
Tầng thứ nhất trong Võ hồn Vạn Tạng Đạo Cung của Vương Triệt vẫn còn có mười khối linh điền.
Cho nên Tiểu Mao Trùng vẫn phải dậy sớm rồi sau đó chạy đến tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tạng Đạo Cung để thúc đẩy hồn thực một hồi.
Linh điền không giống như đất nông nghiệp thông thường nên không cần tưới nước.
Mà chỉ cần rót năng lượng vào là được.
Nếu như có tưới nước thì cũng sẽ chuyển hóa thành năng lượng đặc thù trong linh điền mà thôi.
Bình thường Tiểu Mao Trùng chỉ cần dùng hình thái ‘thức tỉnh thảo mộc’ là được rồi.
Sáng sớm hôm sau, Vương Triệt ăn cơm xong thì anh liền mang theo Tiểu Mao Trùng đi tới căn cứ nghiên cứu Hồn Sủng của thành Thiên Tâm.
Lý do đến đây là bởi vì một số bạn cùng lớp cấp 3 chơi thân với anh muốn gặp nhau.
Vương Triệt từ trên tàu đệm từ trường nhìn xuống căn cứ nghiên cứu hồn sủng của thành Thiên Tâm, nói: "Một năm trước cũng là ở đây. Lại nói cũng đã mấy ngày rồi ta không có tới thăm giáo sư Ngạn.”
Lúc trước, sau khi nhận lấy Từ Lực Kiếm từ trong tay giáo sư Ngạn, sau đó Vương Triệt cũng vẫn thường xuyên giữ liên lạc với ông ấy.
Về tình huống của Từ Lực Kiếm thì cả hai cũng thường xuyên trao đổi với nhau.
Sau khi đi tới căn cứ nghiên cứu Hồn Sủng của thành Thiên Tâm, nghiên cứu viên bên này cũng không có thay đổi bao nhiêu nên thoáng cái đã nhận ra Vương Triệt.
Nghiên cứu viên đứng ở cửa vào cười nói với Vương Triệt: "Các bạn học của cậu đang chơi ở sân của tầng thứ ba, giáo sư Ngạn cũng ở bên đó.”
Vương Triệt nhẹ gật đầu rồi đi lên tầng thứ ba.
Bây giờ là kỳ nghỉ đông nên sẽ có rất nhiều học sinh lớp 12 tới nơi này để lựa chọn Hồn Sủng.
Đều có rất nhiều đều có người ở đây giống như lúc trước Vương Triệt đã từng mang theo Tiểu Mao Trùng tới nơi này.
Lúc Vương Triệt đi lên tầng thứ ba thì anh đã phát hiện càng có thêm nhiều người hơn trước.
"Chị Hi thật là mạnh mẽ!"
"Không hổ là sinh viên trở về từ Học Viện Đấu Hồn! Quá mạnh rồi!”
"Chị ấy chiến thắng mười lần liên tiếp! Lần này thành Thiên Tâm chúng ta quả nhiên đã có một người có thể đánh được!”
“Không thể nào, thành Thiên Tâm chúng ta cũng có mấy người thi đậu học viện Đấu Hồn mà!”
"Quá không hợp lí rồi! Con hồn sủng thứ hai này có tu vi hồn lực 1500 năm. Mà Hồn sủng thứ nhất của tôi cũng mới tới 1200 năm thôi! Chỉ cách một học kỳ nhưng khoảng cách thật sự quá lớn!”
"Hơn nữa Hồn sủng thứ hai của chị Hi còn là một con Liệt Diễm Chi Dực! Đây chính là hồn sủng đứng đầu trong Hồn Sủng Tuyệt Phẩm hệ Hỏa Diễm đó! Sau khi nó tiến hóa thành Liệt Hoàng Dực thì sẽ là Hồn Sủng Vương Giả song hệ gồm hệ Hỏa Diễm và hệ Thiên Không! Mạnh quá đi à!”
"Chị Hi thật sự đã rất nể mặt! Bạn cùng lớp tới luận bàn kia đều sẽ được dùng thêm vài chiêu. Vì chỉ cần chị ấy dùng một chiêu vòng xoáy lửa thì sẽ trực tiếp chiến thắng sạch sẽ gọn gàng.”
...
Đi tới khu đối chiến tại tầng thứ ba, Vương Triệt gặp được rất nhiều bạn học cũ cấp 3.
Thanh âm thô kệch của Hứa Hải Phong lập tức vang lên: “Vãi thật! Cậu cuối cùng cũng đã tới rồi à!”
Vương Triệt nhìn qua thì thấy anh bạn này tốt nghiệp lớp 12 chỉ có thành tích bình thường.
Nhưng điểm cộng của Võ Hồn rất nhiều nên cậu ta đã tiến vào chuyên ngành dục thú của đại học Tây Nhạc, mà đại học như vậy cũng đã không tệ lắm.
Có điều nhìn qua hình như cậu ta đã rám nắng không ít.
Con Hoa Tiên Tử của Hứa Hải Phong sau khi tiến vào 1000 năm tu vi hồn lực sẽ phải cần đến một lượng lớn thời gian để hấp thu ánh sáng mặt trời thì mới có thể trưởng thành mạnh mẽ.
Có lẽ cậu ta cũng vì vậy mà mỗi ngày đều tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, cho nên làn da cũng đã đen đi không ít.
“Đều đi ra hết coi! Triệt ca tới rồi kìa!”
"Không biết có phải là ảo giác hay không mà tôi cảm thấy hình như cậu ta lại đẹp trai hơn không ít đó!"
"Trùng Thiên Đế đâu rồi? Con Tiểu Mao Trùng đó đã thiêu cháy cả châu Bắc Giang rồi đấy!”
"Cười chết tôi! Lúc trước khi khai giảng Triệt Ca cứ im lặng. Thật không nghĩ tới cậu ta lại đến Học viện Lâm Hải để trồng trọt. Nhưng cậu ta lại có thể trồng ra một con Trùng Thiên Đế thì thật là quá bất hợp lý!”
"Thiên Quan Hỏa Chủng của Đông Nông Thịnh Hội ở châu Bắc Giang vẫn còn để lại cho tôi ký ức mới mẻ, hiện tại chỉ mới ba tháng nên tôi cảm giác như nó vẫn còn ở trước mắt..."
"Lúc trước tôi đã nói con Lục Mao Trùng kia không đúng chỗ nào rồi mà! Hiện tại xem ra quả nhiên nó đã bị che dấu đi huyết mạch của chân long."

Các bạn cùng lớp đều cười nói chào hỏi Vương Triệt.
Vương Triệt cũng cười cười nói: "Các bạn nhìn xem, lúc trước tôi để cho các bạn tại trường cấp 3 không được thổi phồng lung tung, nhưng hiện tại ngay cả một lời khoe khoang cũng không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.”
Các bạn cùng lớp: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận