Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 881: Gặp Lại Lý Trưởng Quan

Thẩm Minh Hải e hèm một cái rồi nói: "Tiểu Vương, cậu thật sự không có ý định tham gia vào đội chúng tôi sao? Tôi thế nhưng là rất mạnh đấy! Tôi có hồn sủng vạn năm tu vi hồn lực nơi tay nên thiên hạ này tôi có! Nếu cậu lại vào đội chúng tôi thì đó chính là ‘cường cường liên hợp’! Khi đó tại khu vực thi đua địa hỏa này hai chúng ta sẽ ra tay dẹp loạn!"
Vương Triệt cười khoát tay hỏi: "Anh ra tay dẹp loạn hay là tôi ra tay dẹp loạn đây?"
Thẩm Minh Hải che mặt nói: "Vậy cậu tới giúp tôi tăng thêm bội số điểm tích lũy thì cũng không tệ! Tôi là sinh viên đại học năm thứ 4 mà mang theo sinh viên đại học năm nhất, vậy điểm tích lũy sẽ tăng thêm siêu cao. Đáng tiếc là lần thi đua này nhóm sinh viên năm thứ nhất cũng không tới. Bọn họ đều không rõ nếu hiện tại không hỗ trợ cho người ta thì về sau làm sao người ta có thể sao hỗ trợ cho bọn họ được? Dù sao cũng phải cho các học trưởng học tỷ một cái thời cơ để trang bức chứ!"
Người anh này của Thẩm học tỷ đúng thật là một người có tâm ý.
Thẩm Minh Hải hạ âm thanh xuống rất thấp, mang vẻ mặt đắng chát mà bất đắc dĩ nói: "Tăng thêm tôi lại là người đã có vợ, cọp cái và sư tử cái đang ở ngay trong đội, nếu tôi có muốn tìm một em gái vào đội thì cũng không dám. Vừa rồi tôi nhìn thấy cậu từ chối nhiều em gái như vậy thì tôi thật sự rất đau lòng. Vì năm đó tôi cũng là như thế..."
Vương Triệt: "..."
Thẩm Minh Loan nhíu mày hỏi: "Anh, anh đang nói đến người nào?"
Thẩm Minh Hải vừa cười vừa nói: "Không có gì, anh chỉ nói là muốn để cho Tiểu Vương cẩn thận một chút vì khi dập tắt địa hỏa sẽ gặp phải Hồn thú cuồng hóa. Ví dụ như Hỏa Sư Tử, Hỏa Lão Hổ gì gì đó... Đều vô cùng nguy hiểm!"
Thẩm Minh Loan lạnh lùng hừ một tiếng rồi đẩy Thẩm Minh Hải ra mà nhìn Vương Triệt nói: "Cậu học Vương, chúng tôi cũng không ép buộc cậu, nhưng khi có khó khăn thì cậu vẫn có thể gọi chúng tôi đến giúp đỡ. Chúng tôi có thể chạy tới giúp cậu vì dù sao cũng nhanh hơn một chút so với đội cứu viện."
Vương Triệt gật đầu nói: "Vậy xin đa tạ!"
Thẩm Minh Loan cùng với Thẩm Minh Hải rời đi.
Vương Triệt lập tức thuê một gian phòng nghỉ và anh bắt đầu chỉ đạo Tiểu Mao Trùng luyện chế đan dược.
Vương Triệt nói: "Chờ một lát chúng ta sẽ muốn tham gia thi đua địa hỏa, về quy tắc mi đã rõ ràng chưa?"
Tiểu Mao Trùng gật gật đầu kêu lên: "Ti ngô..."
Vương Triệt nói:
"Khu vực mà địa hỏa đã lan tràn đều sẽ có nhiệt độ cực kỳ cao, và còn có thể gặp được một chút Hồn thú cuồng hóa. Cho nên chúng ta cần sớm luyện chế ra một nhóm Tị Hỏa Đan nhằm tăng lên kháng tính đối với hỏa diễm, và giảm bớt hồn lực tiêu hao khi ở tại khu vực địa hỏa lan tràn."
"Tại nơi nhiệt độ quá cao thì mặc dù mi miễn dịch đối với hỏa diễm, nhưng Tiểu Kiếm Kiếm và Hùng Bảo lại miễn dịch không được với hỏa diễm."
"Hơn nữa còn có bảy tầng địa hỏa, muốn đến tầng cuối cùng thì không có tính kháng hỏa rất mạnh mà lấy thực lực của chúng ta sẽ cực kỳ phí sức khi đi đến tầng thứ bảy."
Đây là lời nói chân thật.
Coi như địa hỏa đã bị dập tắt và nhiệt độ cũng chỉ sẽ từ từ hạ xuống, nhưng vẫn luôn luôn phải đối mặt với nhiệt độ cực cao.
Vương Triệt cho rằng thân thể anh tuy đã rất mạnh, nhưng mấy tầng đằng sau thật đúng là khó mà nói.
Vậy luyện chế một chút Tị Hỏa Đan tóm lại là rất tốt.
Sau đó đại khái Vương Triệt đã sử dụng bốn giờ để cho Tiểu Mao Trùng dùng hồn thực bên trong linh điền mà luyện chế ra một nhóm đan dược cho lần tiếp tế này.
Vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Vương Triệt ra mở cửa và hơi sững sờ nói: "Lý trưởng quan sao?"
Người đến là Lý Ngạn Minh.
Lý Ngạn Minh nhíu mày nói:
"Cậu nhóc quả là ngạo khí! Cậu không cùng người khác lập tổ đội mà thật sự muốn đơn thương độc mã thi đua à? Đừng nói với tôi là cậu chỉ muốn đi xem một chút thôi nhé? Mà tôi cũng không tin cậu sẽ nghĩ như vậy!"
"Coi như cậu không vì điểm tích lũy và thứ tự thì khẳng định cũng sẽ nghĩ đi thu thập nhiều tài nguyên hơn, vậy cậu tất nhiên sẽ đi đến các tầng đằng sau."
Lý Ngạn Minh là vị đại lão quân đội của châu Tây Nhạc đầu tiên mà Vương Triệt từng gặp được. Lần này trở về anh cũng chưa có liên lạc với ông ấy.
Lý Ngạn Minh lại nói: "Nhiều đội ngũ như vậy thì cậu chỉ cần tùy tiện chon một cái là được, coi như tuyển một đội có thực lực gần mình cũng được mà! Như vậy cậu sẽ không cần bại lộ lá bài tẩy của mình! Hơn nửa năm qua át chủ bài của cậu đã chuẩn bị được mấy tấm rồi?"
Vương Triệt nghe vậy thì chỉ cười cười.
Vị đại lão hơi chút lớn tuổi này có ánh mắt cực kỳ sắc bén.
Vương Triệt cũng không có phủ nhận nên nói: "Xem như thế đi! Một mình tôi sẽ tương đối buông lỏng một chút! Lập tổ đội thì tài nguyên sẽ bị phân chia ra quá nhiều, đối với tôi mà nói sẽ có giá trị không cao! Tôi cũng không muốn kiếm đồ không công giúp người khác!"
Lý Ngạn Minh tức giận trừng mắt Vương Triệt một chút rồi nói: "Khá lắm, cậu đều nghĩ sẽ mang theo người khác à? Xem ra cậu đối với thực lực của mình rất có tự tin nhỉ?"
Vương Triệt nói: "Cũng có một chút! Điểm tích lũy hay xếp hạng gì gì đó tôi cũng không cần tranh, chỉ muốn tranh thủ kiếm tới một ít tài nguyên và dập tắt nhiều một chút địa hỏa là được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận