Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1084: Tư Vị

Cặp sừng trên đầu của Bôn Lôi Thú đều đang run rẩy, tựa như không thể tin được mà nói ra:
"Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng! Nhục thân của vị nhân loại này có thể miễn dịch với lôi điện của ta sao?"
"Lúc nào mà khế hồn sư phụ trợ trong nhân loại đã có được năng lực như thế này rồi?"
"Chẳng lẽ mấy ngàn năm qua bởi vì bồi dưỡng hồn sủng hệ lôi điện nên nhân loại đã ra đời loại gen này à?"
"Hay là nói, cậu ta có hồn sủng hệ lôi điện rồi sau đó mỗi ngày cậu ta đã để cho hồn sủng của mình dùng lôi điện đánh mình, từ đó đã luyện thành thân thể dạng này! Nhưng không có khả năng! Ta không tin một vị nhân loại lại có thể hung ác với chính mình đến nước này!"
Bôn Lôi Thú không thể nào hiểu được!
Cảnh tượng trước mắt đã để cho nó bắt đầu hoài nghi thú sinh.
Nó vốn cho rằng Cổ Hồn thú cũng đã điên cuồng đối với chính mình rồi, nhưng nó thật không nghĩ tới nhân loại thế mà lại còn điên cuồng hơn nữa!
Vô tận lôi quang rơi vào trên thân Vương Triệt, lúc này anh phảng phất như đang trở thành một đạo lôi điện trung tâm.
Tất cả ánh sáng đều hội tụ ở trên người Vương Triệt.
Vô số tia lôi điện lít nha lít nhít xẹt qua trên thân Vương Triệt và tạo thành một cái lôi kén.
Vương Triệt cảm thụ một chút nói: "Tư vị không tệ! Nhưng so với thiên kiếp thì loại lôi điện này vẫn còn hơi kém một chút!”
Đáng tiếc con Bôn Lôi Thú kia cũng chỉ có vạn năm tu vi hồn lực, nếu như cao thêm chút nữa thì uy lực của lôi điện sẽ càng mạnh hơn.
Vương Triệt cảm thán một tiếng: "Thế giới này có hồn sủng vẫn là rất tốt! Vì Từ Lực Kiếm tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh là chính ta cũng có thể được lợi."
Ngay sau đó, Vương Triệt lần nữa lấy ra một thanh kiếm gỗ, bàn tay khác thì thi triển ra pháp ấn thần bí rồi khẽ quát một tiếng: "Lôi đến!"
Trong chốc lát, vô số lôi điện quanh thân anh cấp tốc co vào và hội tụ bên trên thân kiếm, kiếm ý ngân vang và bỗng nhiên bộc phát!
"Thiên Lôi Trảm!"
Vương Triệt dùng một chiêu kiếm kỹ cơ sở nhất bên trong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Tuy chiêu này là loại kiếm kỹ bình thường nhất bên trong Chân Kinh nhưng nó cũng là loại kiếm chiêu hạch tâm nhất.
Bởi vì bên trong Chân Kinh có rất nhiều kiếm chiêu và kiếm quyết cần phải học xong chiêu này thì mới có thể học tập được.
Từ trình độ nào đó để nói, Thiên Lôi Trảm có hạn mức cao nhất là cực kỳ cao.
Bởi vì nó sẽ hấp thu lực lượng Thiên Lôi để thi triển ra kiếm chiêu.
Thiên Lôi càng mạnh thì thi triển ra kiếm chiêu càng mạnh.
Nhưng điều kiện tiên quyết là thân thể người sử dụng có thể chịu được lực lượng Thiên Lôi.
Lúc trước khi còn ở tại châu Tây Nhạc, Vương Triệt đã dùng chiêu này để lấy Từ Lực Kiếm dẫn động Thiên Lôi và xuất kiếm trảm diệt tên Quỷ Hồn Sư khống chế hàng ngàn con kiến lính kia.
Mà bây giờ thì... Vương Triệt cũng không cần dẫn động Thiên Lôi nữa, mà anh chỉ cần lợi dụng chiêu Lôi Đình Vạn Quân này là đã đầy đủ để thi triển rồi.
Ầm! ! !
Vương Triệt vung ra một kiếm, kiếm gỗ lập tức hóa thành bột mịn và đồng thời, một đạo kiếm quang kinh khủng màu tím lấy khí thế trảm rách thương khung mà bổ về phía Bôn Lôi Thú đang đứng giữa không trung.
Những nơi kiếm quang đi qua thì mây sấm liền phá diệt. Nó lấy tốc độ ánh sáng để chém lên trên thân Bôn Lôi Thú.
Bôn Lôi Thú hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì, mà nó chỉ cảm giác có một lực lượng khủng khiếp vừa rơi vào trên người mình. Thân thể cao lớn của nó trực tiếp rơi xuống từ bên trong mây sấm.
Sau đó nện ở dưới chân Vương Triệt.
Không khí cũng trở nên hoàn toàn yên tĩnh!
Từng đôi mắt nhìn xem cảnh tượng này mà như muốn lồi ra ngoài.
"Ớ! Đã xảy ra chuyện gì vậy? Bôn Lôi Thú đã ngã xuống rồi sao?"
Đám người Thẩm Minh Loan ngẩng đầu nhìn xem Bôn Lôi Thú ngã xuống từ giữa không trung thì liền xuất hiện cảm giác như đang nằm mơ.
Tình thế biến hóa bất thình lình này gần như đã chấn đứt dây thần kinh của bọn họ.
Cả đám người hoàn toàn không kịp phản ứng!
Đây chính là Cổ Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực đó!
Nhưng nó cứ như vậy mà ngã xuống rồi sao?
Vừa rồi một kiếm kia… đến cùng mạnh đến cỡ nào?

"Cậu ta thật sự là Khế Hồn Sư sao?"
Tại một bên khác, đám người Triệu Chỉ Qua nhìn thấy như vậy mà tinh thần có chút hoảng hốt.
Bọn họ lưu lại đây chỉ là muốn nhìn chút tình thế vui vẻ.
Nhưng bọn họ thật không nghĩ tới...
Trịnh Thiếu Dương lẩm bẩm nói:
"Trong truyền thuyết, Hồn thú nào đạt tới một tu vi hồn lực nhất định thì sẽ có thể hóa thành hình người. Vậy cậu ta sẽ không phải là Hồn thú hình người chứ?"
"Cậu ta mạnh đến mức quá bất hợp lí! Phía dưới chiêu Lôi Đình Vạn Quân kia mà cậu ta không bại cũng coi như thôi, thế mà cậu ta còn có thể dùng một kiếm chém rớt Bôn Lôi Thú!"
Bọn họ không thể nào hiểu nổi!
Chiêu ‘kiếm trảm thiên lôi’ trước đó thì bọn họ cũng đã không hiểu rồi.
Hiện tại đến nằm mơ thì bọn họ cũng đều không nghĩ tới sẽ là cái tràng diện này.
Dương Tiểu Đàn nhỏ giọng nói: "Nhân loại đã chiến thắng Cổ Hồn thú rồi… Đã rất nhiều năm… Thật không nghĩ tới thật sự còn có nhân loại có thể làm được việc đơn độc đánh bại bọn chúng! Thật sự rất có ý tứ!"
Doanh Ngọc hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi vốn cho rằng hồn sủng của cậu ta cũng đã đủ biến thái... Nhưng ai ngờ được tôi vẫn còn đánh giá thấp cậu ta. Vì bản thân cậu ta càng biến thái hơn bọn nó..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận