Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1025: Khảo Nghiệm Linh Hồn

Hòn đảo Vương Triệt đang dặt chân vô cùng to lớn, không nhìn thấy biên giới, giống như là một thế giới khác vậy.
Kỳ hoa dị thảo, thần mộc cổ lâm, loạn thạch nham sơn đếm mãi không hết.
Vương Triệt thường xuyên có thể nhìn thấy từng con Hồn thú cuồng hóa vạn năm tu vi hồn lực đang nghỉ ngơi ở giữa u hồ, hoặc là đang chiếm cứ phía trên cổ thụ, hay là đang ẩn nấp ở bên trong núi đá.
Bình thường ở tại nơi hoang dã sẽ khó để nhìn thấy được Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực, nhưng ở chỗ này lại có thể nói là khắp nơi đều có thể thấy được.
Trên người bọn chúng đều có vô số vết tích bị thương, phảng phất như bọn chúng là kẻ chứng kiến lịch sử, và cũng không biết bọn chúng đã sống bao nhiêu năm.
Nhưng Hồn thú này từng bị trận chiến năm đó cuốn vào, tuy đã sống rất nhiều năm nhưng cũng ra không được nơi đây.
Bọn chúng sống ngay bên trong mảnh hồn thổ này để kéo dài hơi tàn, nhưng cũng đã mất hết ý thức.
"Vì ở bên trong hồn thổ nên tu vi hồn lực của bọn chúng tăng lên nhanh hơn nhiều so với các hồn sủng hoang dã. Đáng tiếc là bọn chúng đã đánh mất linh hồn, biến thành những cái xác không hồn."
Trên thân Vương Triệt bao quanh ánh sáng mang bảy sắc cầu vồng, cho nên đám Hồn thú kia xác thực không để ý đến anh.
Giống như bọn chúng hoàn toàn không nhìn thấy Vương Triệt, mà cũng giống như bọn chúng đang coi Vương Triệt là đồng loại của mình.
Vương Triệt trầm ngâm nói: "Tuy nơi này có áp lực linh hồn rất mạnh, nhưng Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên đã được ta phục dụng viên Uẩn Thần Đan kia, cho nên sau một tuần trở về trường học tĩnh tu thì ta cũng đã đột phá vào tầng thứ ba, thần thức đã trông như một ngôi sao!"
Thật ra việc có thể đột phá vào tầng thứ ba nhanh như vậy thì Vương Triệt cũng không nghĩ tới.
Anh vốn cho rằng cần đến năm thứ ba đại học thì mới có sự đột phá to lớn.
Thật không nghĩ tới chỉ dùng không đến một năm mà anh liền có thể đột phá vào tầng thứ ba.
Vương Triệt cảm khái một câu: "Bây giờ linh điền sản xuất ra hồn thực còn hơn cả lúc ta mới tu tiên."
Kiếp trước vào lúc mới tu tiên, linh điền của Vương Triệt chính là thứ cực kỳ có hậu.
Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung tại giai đoạn này đã quá mức quy định.
Cho dù Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên là loại phương pháp tu luyện cần số lượng lớn tài nguyên cho thần thức, nhưng linh điền sản xuất ra tài nguyên cũng đã đầy đủ cho Vương Triệt dùng để tu luyện.
Coi như không cần Thần Dụ Thiên Vương tặng cho khối hồn ngọc bát giác và luyện ché không ra Uẩn Thần Đan, nhưng trong học kỳ này Vương Triệt cũng có thể đột phá vào tầng thứ ba.
Mà một khi thần thức đạt tới tầng thứ ba thì nó trông như một ngôi sao trên trời với trạng thái trong suốt.
Thần thức như sao thì Vương Triệt sẽ có thể thi triển ra một chút thủ đoạn rất cường đại bằng thần thức.
Cho dù linh hồn có bị tán loạn thì cũng có thể nhanh chóng ngưng tụ lại.
Nếu như là ở Tu Tiên Giới, đây chính là cảnh giới tiếp cận trình độ thần thức của Kim Đan Kỳ, đương nhiên chỉ là tiếp cận chứ còn chưa có đạt tới.
Vương Triệt lắc đầu nói: "Đời trước ta nơi nào có nhiều tài nguyên như vậy đâu..."
Đối với những người khác mà nói, nếu thần thức tăng lên quá nhanh thì thật ra cũng không phải là chuyện gì tốt, và cũng rất khó để làm được.
Bởi vì thần thức tăng lên quá nhanh mà thực lực theo không kịp, như vậy linh hồn sẽ dễ dàng sinh ra tâm ma. Trừ khi ý chí bản thân đủ cường đại, chứ nếu không sẽ không cách nào khống chế được thần thức cường đại như vậy.
Nhưng đối với Vương Triệt thì tất nhiên không thể tồn tại loại vấn đề này.
Đã có được thần thức tầng thứ ba, nếu như thật sự đánh nhau với Hồn thú vạn năm tu vi hồn lực trở xuống, vậy Vương Triệt vừa đối mặt là sẽ có thể làm cho chúng nó bị mất đi sức chiến đấu.
Căn bản anh không cần phải động thủ.
Chuyện này tương đương với hồn sủng hệ Tinh Thần.
Với uy áp linh hồn ở nơi này tất nhiên hoàn toàn không tính là gì đối với Vương Triệt.
Không bao lâu sau, Vương Triệt đã tìm được một viên linh hồn chi chủng tại một nơi bên trong u hồ.
"Thiên Vương cũng không hề nói rõ lai lịch của viên linh hồn chi chủng này, mà chỉ bảo ta dùng năng lượng linh hồn để thắp sáng nó."
Vương Triệt nhìn chăm chú vào viên linh hồn chi chủng này.
Viên ngọc này tỏa ra ánh sáng màu xanh nhạt và lượn lờ ở giữa không trung.
"Đây không phải là hồn thực mà là năng lượng linh hồn ám trầm. Thứ này được sinh ra từ năng lượng linh hồn của Hồn thú hoặc là nhân loại đã chết ở bên trong cái thế giới này. Năng lượng linh hồn đã tự đản sinh ra hạt giống linh hồn. Vả lại chuyện này hẳn là còn có quan hệ nhất định cùng với Siêu Huyễn Long."
Tâm tình của Vương Triệt hơi có mấy phần vi diệu.
Anh duỗi tay ra và chạm vào vật này, thần thức trong linh hồn không ngừng phun trào ra.
Dần dần, viên linh hồn chi chủng này bắt đầu phát ra hào quang sáng chói.
Trong chốc lát, mặt hồ phẳng lặng bỗng nhiên nổi trận cuồng phong, linh hồn chi chủng càng ngày càng sáng lấp lánh. Cảnh tượng chung quanh giống như là một bức tranh vừa mới vẽ xong nhưng bỗng nhiên bị kéo nhăn, và kéo ra vô số đợt ánh sáng.
"Hả?"
Vương Triệt hơi híp mắt lại, anh cũng biết muốn gặp được Siêu Huyễn Long thì cũng không đơn giản như vậy.
Bên trong viên linh hồn chi chủng này còn có khảo nghiệm linh hồn rất đặc biệt.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Là khảo nghiệm linh hồn sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận