Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 499: Sinh Hoạt Chung

Vân Phi Mặc không khách khí nói: "Vậy tôi cũng không khách khí nữa nhé! Các cậu quá cùi bắp nên mới không nhìn ra! Tôi có thể nhìn ra một điểm chuyên môn nên liền cảm thấy trận đấu này thật sự không đơn giản! Đều không nói tới khả năng phán đoán công kích hay tố chất chiến đấu gì, mà toàn bộ quá trình đều là áp chế. Chỉ là nói đến mấy loại Hồn kỹ kia thì ngay cả tôi cũng đều chưa thấy qua bao giờ!"
Đám người lập tức hiểu ra, có vẻ như Vương Triệt đã mạnh đến mức vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Thủy Thanh Linh đứng tại một bên hỏi: "Bạn học Vương, cậu thật không đơn giản! Cậu sẽ không phải là quán quân của châu lục nào đó chứ?"
Vương Triệt nói: "Quán quân chỉ là hư danh mà thôi! Vì mỗi một năm đều sẽ có thêm nhiều quán quân, và các học sinh đều sẽ càng ngày càng lợi hại hơn!"
Nếu bọn họ đều đã đoán ra được thì Vương Triệt cũng không phủ nhận gì thêm.
Lần này Khổng Thập Cẩm phản ứng rất nhanh mà liền kêu lên: "Đã hiểu rồi! Anh chính là quán quân!"
"Bạn học Vương là người của châu Tây Nhạc đúng không? Trường học của chúng ta không có gặp được mấy người đến từ châu Tây Nhạc! Giải thi đấu dành cho học sinh cấp 3 của toàn châu Tây Nhạc bên kia gọi là gì nhỉ?"
"Gọi là Khải Huyền Cup! Khá lắm, quán quân lại đứng ở bên cạnh tôi nè!"
"Chờ một chút! Một con Lục Mao Trùng mà lại có thể trở thành quán quân sao?"
Các bạn học càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó sai sai.
Bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy quá kinh khủng!
Cái loại cảm giác này giống như bên người mình bỗng nhiên xuất hiện một vị đại lão trong truyền thuyết vậy.
Vân Phi Mặc: "Tôi phải chụp ảnh chung với hồn sủng của quán quân mới được!"
Vân Phi Mặc mang vẻ mặt tràn đầy sự phấn khởi đi đến trước mặt của Lục Mao Trùng, quan sát nó tỉ mỉ một chút rồi bỗng phát hiện, con Lục Mao Trùng này và những con Lục Mao Trùng khác có sự khác biệt rất lớn.
"Ti ngô..."
Lục Mao Trùng kêu lên một tiếng.
Vừa mới đánh xong một trận nên Lục Mao Trùng cảm giác hơi mệt.
Chủ yếu là con Lưu Ly Thương Loan kia rất trâu bò, cho dù dưới sự chỉ huy ăn ý của Vương Triệt nên sự công kích của nó như nước chảy mây trôi, nhưng để đánh gục Lưu Ly Thương Loan thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nếu không chú ý thì con Lưu Ly Thương Loan kia sẽ lập tức phản ứng kịp.
Loại chiến đấu với thuộc tính bị khắc chế như này, mà tu vi hồn lực cũng bị đối phương áp chế, như vậy các phương diện chiến đấu đều cần phải tiến hành vô cùng hoàn mỹ mới được.
Chứ nếu không muốn đánh bại một con hồn sủng khác có tu vi gần như gấp đôi Lục Mao Trùng, vậy cho dù là nó không có Khế HồnS phối hợp bên cạnh thì cũng là điều gần như không thể.
Nhưng Lục Mao Trùng đã từng chiến đấu cùng với rất nhiều Cổ Hồn thú cường đại, cho nên phương diện này mà nó làm được thế vẫn là rất tốt.
Vân Phi Mặc nhìn ra điều gì nên nói:
"Ài, nó trông giống như có chút buồn ngủ! Vừa rồi đánh một trận kia chắc là nó rất mệt mỏi đúng không? Vậy tôi liền không chụp ảnh chung với nó nữa!"
"Bạn học Vương, cậu hãy thu hồi nó vào trong không gian Hồn Vực để cho nó nghỉ ngơi đi! Nhìn xem nó và những con Lục Mao Trùng khác thật sự khác nhau rất nhiều!"
Vân Phi Mặc quan sát tỉ mỉ một chút rồi hỏi: "Mà tại sao giữa trán của nó lại có thêm một cái viên tinh thể nho nhỏ như vậy?"
Thủy Thanh Linh nói: " Chắc là một loại trang bị của hồn sủng nhỉ?"
Vương Triệt chỉ cười cười, xem như ngầm thừa nhận.
Sau đó anh thu hồi Lục Mao Trùng vào trong không gian Hồn Vực.
Thủy Thanh Linh nhìn thấy được ánh mắt từ bốn phía nhìn qua, cô không ngừng tập trung về phía bên này rồi không khỏi nhẹ giọng cảm thán một tiếng: "Lớp chúng ta về sau chắc hẳn là sẽ nổi tiếng rồi! Cùng một vị quán quân trở thành bạn cùng lớp thì sẽ có áp lực rất lớn đó! Vả lại, lớp chúng ta cũng không tính là xa luân chiến phải không?"
Vương Triệt cười nói: "Tính chứ! Nếu không có sự cố gắng của các bạn trước đó, vậy thì tôi muốn thắng được con Lưu Ly Thanh Loan kia cũng sẽ không dễ dàng như vậy!"
Đối với Vương Triệt mà nói, nếu anh lên sớm hơn một chút thì anh sẽ bại lộ ra thêm nhiều chiêu khác.
Cho nên anh mới muốn lên sau.
Nếu như Vương Triệt tự mình đi khiêu chiến các vị học trưởng và học tỷ khác, thì sẽ có thể thoải mái hơn một chút, nhưng lúc này anh lại lộ ra việc sự tách biệt với lớp của mình.
Đã là trường đại học thì tiết mục này là của chung, ngay cả hiệu trưởng cũng đã đề nghị tiến hành theo nhóm, cho nên Vương Triệt căn bản sẽ không vì thể hiện mình mà biểu hiện ra chuyện anh không thích làm việc theo nhóm.
Nếu chỉ vì muốn làm náo động thì Vương Triệt đã sớm để cho hiệu trưởng Cố tự mình đến đón rồi. Sau đó anh lại thuận đứng lên phát biểu vài câu tại lễ khai giảng, rồi chính thức tuyên bố thân phận quán quân Khải Huyền Cup của mình là được.
Nhưng nếu làm như vậy thì sẽ không phù hợp với thân phận của Vương Triệt, và căn bản là không cần thiết, bởi vì nó cũng không làm thay đổi được điều gì.
Cho nên lớp học quyết định khiêu chiến với ai thì Vương Triệt liền đồng ý, chủ yếu là anh cảm thấy việc học chung với những bạn học này cũng rất không tệ.
Giao lưu nhiều hơn với các bạn học khác và cùng nhau hoạt động nhóm. Điều này khiến cho Vương Triệt cảm thấy tâm tình của mình càng thêm trẻ trung, giống như năm xưa khi anh còn trông tông môn, anh đã sinh hoạt chung cùng với các đệ tử khác. Chỉ là khi đó tranh đấu càng thêm thảm khốc, nếu không cẩn thận một chút thì sẽ có thể mất mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận