Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 890: Thản Nhiên Mà Làm

Trong lòng Lý Ngạn Minh cũng đang rất chờ mong.
Nhưng rất nhanh sau đó, loại chờ mong này liền dần dần biến mất sau mười tiếng thi đua.
Bởi vì thi đua địa hỏa kịch liệt vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.
Hơn phân nửa ngày đầu tiên, từ chạng vạng tối là tất cả các tuyển thủ của sáu điểm xuất phát đều đến khu vực tầng thứ nhất, trải qua tầm mười ba giờ đồng hồ.
Và bây giờ địa hỏa của tầng thứ nhất đã bị dập tắt đến 90 % trở lên.
Các diện tích phổ biến nhất và cũng là khu vực dễ dàng nhất để dập tắt chỉ cần vẻn vẹn nửa ngày là đã bị dập tắt đại bộ phận địa hỏa.
Mà số đội ngũ bị đào thải lại chưa tới một phần mười.
Vào giữa trưa ngày thứ hai, trên cơ bản phần lớn các đội ngũ đều đã tiến vào khu vực địa hỏa của tầng thứ hai.
Khu vực địa hỏa ở tầng càng cao thì sau khi dập tắt địa hỏa sẽ thu hoạch được điểm tích lũy càng cao, và thu hoạch tài nguyên cũng sẽ càng tốt.
Cho nên đội ngũ nào có năng lực thì đều sẽ đi dập tắt địa hỏa ở các tầng cao, đây là cách kiếm đồ nhanh nhất.
Vương Triệt cũng không quan tâm đên tình huống hiện tại, anh vẫn mang theo đám nhóc để Hùng Bảo tu luyện hơn chín tiếng tại tầng thứ nhất. Sau khi Hùng Bảo liên tục tu luyện nhiều lần Thần Diễm Thối Thể Thuật, cả nhóm mới đi về phía khu vực địa hỏa tầng thứ hai.
Vương Triệt nói:
"Tổng cộng Hùng Bảo đã tu luyện mười lần Thần Diễm Thối Thể Thuật, một lần so với một lần càng nhanh hơn, và hiệu quả cũng càng ngày càng thấp."
"Thân thể của nó đối với địa hỏa của tầng thứ nhất đã có kháng tính càng ngày càng mạnh."
"Hùng Bảo đã có cơ sở nên mấy tầng địa hỏa phía sau sẽ giảm mạnh tính nguy hiểm."
Vương Triệt nhìn xem Hùng Bảo và bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được sự trưởng thành của nó, đồng thời anh còn cảm thán về công pháp và cũng cảm thán về việc Hùng Bảo càng ngày càng có ý chí cứng cỏi.
Lần theo núi lửa đi lên, liền là khu vực tầng thứ hai.
Núi non trùng điệp đã biến thành Hỏa Diệm Sơn, địa hỏa của khu vực tầng thứ hai có nhiệt độ càng cao hơn tầng thứ nhất.
Nhưng lúc này Hùng Bảo đã tu luyện xong nên nó liền cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, vả lại nó đã dập tắt địa hỏa cực kỳ nhanh.
Hùng Bảo hiện tại tu luyện một giờ thì liền có thể trực tiếp dập tắt phạm vi địa hỏa rất lớn.
Tiểu Mao Trùng đứng ở một bên vò đầu suy tư:
Đã nói xong là lần thi đua này mình sẽ làm náo động mới đúng! Tại sao lại biến thành Hùng Bảo rồi?
Mình là một con Tiểu Mao Trùng tinh thông thủy và hỏa, còn có hai loại thần thông siêu cấp thủy và hỏa, vậy mà lại phải ở một bên xem kịch là sao?
Có khi còn phải giúp Hùng Bảo hút tới địa hỏa ở xa cho cho nó tu luyện nữa chứ?
Không chỉ không thể làm ra náo động, mà ngược lại còn cùng Từ Lực Kiếm biến trở thành một cái công cụ lục soát tài nguyên.
Quá khổ!
Thời gian cứ trôi qua kiểu này sao?
Tiểu Mao Trùng đã thuần thục dùng tơ trùng để thăm dò tại bên trong hoang thổ màu đỏ, thỉnh thoảng nó còn lấy ra một chút hồn thực và khoáng thạch hi hữu.
Nó nhìn Hùng Bảo phía xa xa tu luyện bên trong địa hỏa và đang mạnh lên mà không khỏi thở dài.
Nhưng khi nó nhìn lại đống tài nguyên chồng chất bên cạnh thì cũng có một loại cảm giác thỏa mãn.
Tiểu Mao Trùng tự an ủi mình: Vẫn được mà!
Cả nhóm tiếp tục làm việc cho đến chạng vạng tối khoảng bốn giờ chiều.
Vương Triệt nhìn xem Hùng Bảo tu luyện ở bên trong địa hỏa tầng thứ hai đã đầy đủ nên cũng nên đi đến khu vực địa hỏa tầng thứ ba.
Hiện tại đã có đội ngũ đi đến tầng thứ tư và còn tiếp cận tầng thứ năm.
Chỉ dùng thời gian một ngày để xông đến tầng thứ tư thì đúng là rất lợi hại.
Vương Triệt nhìn lướt qua bản đồ và mỉm cười.
Anh nhìn xem tình huống trên địa đồ thì chủ yếu là nhìn xem còn có khu vực địa hỏa nào không có dập tắt để mang Hùng Bảo đi qua đó tu luyện một phen.
Lúc nghỉ ngơi Vương Triệt cũng sẽ gặp được một chút đoàn đội, và thỉnh thoảng anh sẽ giao lưu với bọn họ một chút về tình huống hiện tại, có chút ít đoàn đội còn mời Vương Triệt gia nhập nhưng đều bị anh cự tuyệt.
Cứ như vậy mà khu vực địa hỏa tầng thứ hai cũng dần dần bị dập tắt.
Vào khoảng hơn bốn giờ chiều, Vương Triệt dự định tiến đến khu vực tầng thứ ba.
Đúng lúc này, tại vị trí biên giới của tầng thứ hai bỗng nhiên truyền đến một tiếng trầm rống to lớn.
Một lát sau, Vương Triệt mang theo Hùng Bảo đi tới và liền nhìn thấy một nhóm tiểu đội bốn người đang hốt hoảng hoảng chạy về phía anh.
Trong đó có một vị đội viên đang hùng hùng hổ hổ la lên: "Vãi nồi, thật là xui xẻo, thế mà chúng ta lại tại vị trí này mà gặp được một con Xích Hỏa Cự Nham Quái gần 5000 năm tu vi hồn lực!"
Người kia đang vội vã chạy trốn, lúc đầu hơi không kiên nhẫn nhưng sau khi nhìn thấy Vương Triệt thì vẫn tương đối kiên nhẫn mà nói ra một phen:
"Phía trước có một con Hồn thú cuồng hóa cực kỳ biến thái đã bị đánh thức, quanh thân nó có địa hỏa sôi trào mãnh liệt, hình thể nó to lớn vô cùng, và nó còn có một cặp tiểu đệ Lửa Nham Quái đi theo nên chúng phiền phức đến muốn chết. Chúng ta chỉ có thể đi đường vòng để đến khu vực tầng thứ ba thôi. Cũng không biết là đội ngũ kia có giải quyết được mấy thứ mà bọn họ đã đánh thức không nữa? Chúng ngăn cản ở phía trước thật sự là quá phiền phức!"
Sau đó người đội viên kia liền chạy đi.
"Ti ngô ti ngô!"
Tiểu Mao Trùng hưng phấn mà kêu to một tiếng rồi vọt tới!
Lên lên lên!
Rốt cục mình đã có thể chiến đấu rồi!
Quá tốt! Rốt cục mình không phải làm công cụ nữa!
Tiểu Mao Trùng thỉnh cầu xuất chiến!
Vương Triệt lập tức nói: "Trở về đi! Cho Hùng Bảo ra tay để ta kiểm nghiệm một chút xem thành quả tu luyện Thần Diễm Thối Thể Thuật của nó thế nào!"
Tiểu Mao Trùng: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận