Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1241: Đánh Cờ

Trên mặt Dương Tiểu Đàn hiển hiện ra một nụ cười.
Quả nhiên, kiếm thứ tư này cô ấy vẫn có thể tiếp nhận được!
Như vậy...
Một lát sau, khói bụi tán đi.
Nụ cười trên mặt Dương Tiểu Đàn hơi ngưng lại.
Vì Từ Lực Kiếm Trong cũng không có ngã xuống như cô ấy tưởng tượng.
Nó vẫn như cũ lơ lửng giữa không trung!
Dương Tiểu Đàn trợn to hai mắt mà thốt lên: "Không có khả năng! Vừa nãy nó đã là nỏ mạnh hết đà rồi mà! Chờ một chút, kia là..."
Vào lúc này, trên thân Từ Lực Kiếm đang lúc ẩn lúc hiện một tuyến năng lượng.
Mà bốn thanh kiếm phân thân sau lưng nó cũng có một tuyến năng lượng. Thân thể chúng tự như máy móc mà nương theo tuyến năng lượng này để phát ra từng tia lửa điện đặc thù.
Dương Tiểu Đàn sững sờ, nói: "Máy Móc Đồng Điệu sao? Đây chính là Hồn kỹ vương bài của hồn sủng hệ Máy Móc!"
Chiêu này là Hồn kỹ phi thường nổi tiếng của hồn sủng hệ Máy Móc.
Nó có thể không nhìn địa hình để chia sẻ tổn thương với đồng bạn. Nếu số đồng bạn đồng điệu càng nhiều thì tổn thương sẽ càng ít!
Nhưng chiêu này cũng chỉ có thể gánh vác tổn thương cùng với đồng đội!
Tại bên trong thi đấu đoàn đội thì đây đúng là một chiêu rất mạnh!
Nhưng Từ Lực Kiếm chỉ một mình đơn đả độc đấu nên nó đã sớm rời xa đồng đội ở hậu phương, vậy căn bản nó không có điều kiện để thi triển ra chiêu này!
Nhất là Từ Lực Kiếm vẫn luôn sử dụng kiếm chiêu cường đại và lôi đình kiếm cương trứ danh để chiến đấu.
Chứ Hồn kỹ hệ máy móc thì nó còn không thi triển ra mấy chiêu.
Dương Tiểu Đàn tê cả da đầu mà nói: "Nó có thể đồng điệu cùng với phân thân của mình sao? Phân thân cũng không phải là thực thể, vậy làm sao chúng có thể đồng điệu được? Máy Móc Đồng Điệu có yêu cầu là đồng đội phải có sinh mạng, vậy chẳng lẽ chúng không chỉ là phân thân ư? Chúng đều là một loại sinh mệnh máy móc chân thực sao?"
Tổn thương bắn ngược từ kiếm thứ tư đã bị chiêu Máy Móc Đồng Điệu của Từ Lực Kiếm giảm thiểu.
Bởi vì chỉ là tổn thương do kiếm cương, cho nên bản thân nó nhận tổn thương bắn ngược đã thấp đi không ít.
Nhưng dù vậy thì bốn thanh kiếm phân than kia cũng dần dần biến mất.
Hiển nhiên chúng chỉ có thể ngăn cản được một lần.
Vì kiếm thứ tư bắn ngược tổn thương quá mạnh.
Dương Tiểu Đàn nhìn xem Từ Lực Kiếm, nói: "Nhưng kiếm thứ tư gây tổn thương làm cho phân thân của nó chỉ có thể ngăn cản được một lần. Nếu như nó lại đánh ra kiếm thứ năm thì nó tuyệt không thể chịu nổi."
Nhưng lúc này Từ Lực Kiếm cũng không có thi triển ra kiếm thứ năm, mà nó lại giải khai kiếm trận.
Nhìn thấy cảnh này thì trong lòng Dương Tiểu Đàn bỗng nhiên sinh ra một dự cảm không ổn. Tựa như nghĩ tới điều gì mà cô ấy lập tức hướng về phía Hằng Sơn Cự Quy hô lên: "Nhanh sử dụng chiêu Khai Cương Thác Thổ!"
Hằng Sơn Cự Quy hơi sững sờ, mặc dù nó không biết tại sao phải vào lúc này thi triển ra chiêu đó, nhưng nó vẫn lập tức thi triển.
‘Khai cương thác thổ’ là một chiêu phụ trợ phi thường lợi hại bên trong hệ Mặt Đất.
Chiêu này có thể cải biến các địa hình khác thành địa hình mặt đất. Ngay cả sông, núi, đầm lầy, … cũng đều có thể bị mặt đất bao trùm lại và biến thành từng mảnh cương thổ.
Chỉ là chiêu này cần có thời gian để thi triển.
Nhưng mà đã chậm rồi.
Từ Lực Kiếm đã đánh ra một phát Lôi Bạo Cầu.
Lần này nó cũng không hướng về phía Hằng Sơn Cự Quy hoặc là Dương Tiểu Đàn, mà lại hướng về phía mặt đất!
Ầm! ! !
Một tiếng nổ quen thuộc vang lên!
Sau đó địa hình hoang thổ đã phá toái không chịu nổi kia liền chia năm xẻ bảy trong chốc lát!
"Xong!"
Não bộ của Dương Tiểu Đàn đã trở nên mông lung.
Cô ấy bây giờ cũng minh bạch Từ Lực Kiếm đã bắt đầu từ kiếm thứ nhất với mục đích không phải là công kích bọn họ.
Mà nó muốn thông qua mấy kiếm mang tới chấn động to lớn để chấn nát địa hình!
Nhất là kiếm thứ tư kia gần như đã san bằng cả địa hình!
Chỉ là khi đó Dương Tiểu Đàn luôn một mực suy nghĩ khi Từ Lực Kiếm có được Hồn kỹ vương bài Máy Móc Đồng Điệu kia thì nó có thể thi triển ra kiếm thứ năm hay không?
Nhưng cô ấy lại không nghĩ rằng đối phương cũng không hề thi triển ra kiếm thứ năm!
Một khi mặt đất đã hoàn toàn phá toái, như vậy hồn kỹ Đại Địa Đồng Căn kia sẽ không còn tồn tại!
Nếu không có chiêu này thì Từ Lực Kiếm căn bản không cần thi triển ra kiếm thứ năm nữa!
Dương Tiểu Đàn thở dài nói: "Thật tốt cho một chiêu giương đông kích tây..."
Thi đấu đoàn đội có khi phân ra thắng bại chỉ trong nháy mắt nếu có thể xem thấu ý đồ của đối thủ.
Dương Tiểu Đàn đã chậm một nhịp cho nên cô ấy mới thua.
Trận tranh tài đến đây là kết thúc.
Vương Triệt cảm giác Từ Lực Kiếm hiện tại đã có khả năng tự mình đảm đương một phía.
Trận chiến đấu này xem như Từ Lực Kiếm đã phát huy ra trình độ vận dụng Hồn kỹ nhất định.
Nhất là một kiếm cuối cùng kia rất có tư vị.
Đồng thời trận thi đấu này có thể nói là nó đã đánh cờ cùng với Dương Tiểu Đàn, chứ chưa hẳn là thi đấu đoàn đội cùng với học viện tổng hợp Bắc Giang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận