Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 993: Chấn Kinh

Huyết Tinh Địa Long nói: "Nhưng bây giờ có một vấn đề, thật ra tôi không liên lạc được với lão đại, ngài ấy vẫn đang một mực ngủ say, mà gần đây còn xuất hiện một vấn đề nhỏ."
Vương Triệt hỏi: "Vấn đề gì?"
Huyết Tinh Địa Long đáp: "Ngài ấy mơ thấy ác mộng!"
Vương Triệt: "..."
Huyết Tinh Địa Long nói tiếp: "Dường như lão đại đã rơi vào một giấc mơ kỳ lạ nào đó mà không thể tự thoát ra được. Có đôi khi ngài ấy sẽ giống như mộng du mà run run một chút. Tôi thật sự không có cách nào đánh thức ngài ấy, hơn nữa ngài ấy còn đang ở trong giấc mơ nên tôi cũng không thể liên lạc được với ngài ấy."
Huyết Tinh Địa Long nằm trên mặt đất, dùng móng vuốt đào đất lên để chôn trên người mình, chỉ lộ ra một cái đầu và sau đó thoải mái híp mắt.
Vương Triệt khẽ gật đầu nói: "Mộng du à!"
Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao địa hỏa lại được sinh ra rồi.
Bởi vì Ma Cổ Mông ngủ say quá lâu mà mộng du!
Chứ căn bản không có khả năng Hồn thú khi ngủ say sẽ phong bế ý thức.
Nếu như không có vật bên ngoài quấy rầy thì bọn chúng chỉ chợp mắt thôi là đã đến hàng trăm, hàng ngàn năm rồi.
Vương Triệt hỏi: "Không có cách nào đánh thức ông ta sao?"
Huyết Tinh Địa Long cũng không thèm mở mắt ra mà nói:
"Có chứ! Lão đại có huyết mạch của cự thú nên nếu như có khí tức của đồng tộc thì sẽ có vài phần khả năng có thể đánh thức được ngài ấy! Nhưng đáng tiếc là theo tôi được biết, thế giới bên ngoài bây giờ trên cơ bản đã không còn mấy Hồn thú có được huyết mạch của cự thú!"
"Cho dù có đi nữa thì cũng là loại huyết mạch phi thường hỗn tạp, căn bản là vô dụng. Phải là loại huyết mạch cự thú thuần khiết mới được!”
“Trước đó tôi cũng có vụng trộm chuồn ra ngoài một chuyến, và đã phát hiện một nơi ở phía đông có một con cự thú rất lợi hại. Nhưng tôi tính toán một chút thì cảm giác tôi đánh không lại nó. Hơn nữa nó còn đang ở bên trong Ma Thổ nên cũng không có khả năng đi ra. Nếu như nó đi ra thì có thể lây nhiễm đến tôi luôn đó!"
"Vậy nên các người đến từ nơi nào thì hãy trở về nơi đó đi. Hoặc là để cho Không Thần Long tự mình đến đây thì lão đại sẽ có thể bị đánh thức."
Giọng điệu của Huyết Tinh Địa Long vẫn còn tính là tương đối khách khí.
Đại khái nó chắc chắn Vương Triệt chuyến này đã đi không công rồi.
Mộng Dụ Huyễn Linh cũng có chút tiếc nuối, nói:
"Huyết mạch cự thú à? Hiện tại đúng là không có huyết mạch cự thú thuần khiết. Hơn nữa nếu như lời của Huyết Tinh Địa Long nói là sự thật, vậy nhất định phải là cự thú thuần khiết có cấp bậc như Ma Cổ Mông mới được."
"Cho dù là thời cổ đại trước đây đi nữa thì theo tôi được biết cũng chỉ có ba loại Hồn thú có cùng cấp bậc bá chủ lục địa với Ma Cổ Mông. Đó chính là Thái Thản Cự Thú, Hung Lão Thôn Thiên Thú và Hám Thiên Hùng Phách. Mà ở thời đại bây giờ ba loại này còn giữ được cái tên là đã rất tốt rồi!"
Mộng Dụ Huyễn Linh trốn trong hư không và cảm thấy có lẽ Vương Triệt đang tiếc nuối lắm.
Nhưng mà nó lại phát hiện sắc mặt của Vương Triệt lại rất bình tĩnh.
Vương Triệt suy nghĩ nói: "Nếu như chỉ là huyết mạch của cự thú như lời ông nói thì ở chỗ này của tôi cũng có một con."
"?"
Huyết Tinh Địa Long mở mắt trái ra nhìn Vương Triệt nói:
"Cậu nhóc loài người kia, cậu đang khoác lác đấy à? Cái mà tôi đang nói chính là huyết mạch cự thú thuần khiết. Nhân loại các người hiện tại có rất nhiều cự thú hình thể khổng lồ, nhưng đều không phải là huyết mạch cự thuần khiết vào thời của lão đại. Bọn chúng đều đã trải qua sự thay đổi nhiều đời rồi, nên mặc dù bọn chúng được gọi là cự thú, nhưng cũng không có huyết mạch cự thú thuần khiết."
"Các người muốn gạt Lão Long đã trải qua hai đời này như tôi là chuyện không có khả năng!"
Vương Triệt chỉ cười cười và thả ra Hùng Bảo rồi nói: "Đứa nhỏ này có được huyết mạch cự thú thuần khiết!"
Huyết Tinh Địa Long mở nốt mắt phải và đưa mắt nhìn về phía Hùng Bảo, sau đó nó lập tức nhướng mày.
Huyết Tinh Địa Long quan sát Hùng Bảo thật sâu rồi nói ra:
"Hả? ! !"
"Đúng là nó có khí tức của cự thú rất thuần khiết! Nhưng tại sao tôi lại cảm giác nó hỗn tạp như vậy? Sao lại kỳ quái như thế được nhỉ? Huyết mạch vừa thuần khiết lại vừa hỗn tạp là thế quái nào?"
"Hơn nữa hình thể của nó cũng không giống với bộ dáng của cự thú! Cuối cùng là nó đã xảy ra chuyện gì?"
Vương Triệt hô lên: " Hùng Bảo, biến thân đi!"
"Ngao! ! !"
Hùng Bảo lập tức gào một tiếng và trực tiếp thi triển chiêu Chân Thân Thái Thản!
Trong chốc lát, toàn thân Hùng Bảo lóe lên ánh sáng, hình thể nó bỗng nhiên trở nên cao lớn, chớp mắt đã biến thành một con cự thú cao tới 20 mét!
Móng vuốt của nó sắc bén đến mức phảng phất như có thể xé rách cả bầu trời!
Nắm tay gấu của nó phát ra sức mạnh tựa như núi lửa phun trào!
Thần Uy Lực và Bá Vương Lực ngưng tụ như thật, hóa thành hắc quang bạch diễm rồi quấn quanh thân Hùng Bảo.
Khí thế của nó lập tức được dâng lên ngút trời!
Lần này thì Huyết Tinh Địa Long đã trực tiếp chui từ khỏi bãi đất ra và dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Hùng Bảo nói: "Cái này… Cái này… Cái này… Là Thần Uy Lực và Bá Vương Lực! Đây chính là bản nguyên chi lực của Thôn Thiên Thú và Hùng Phách nhất tộc cơ mà! Sao nó lại có thể có được cả hai thứ này chứ? Hơn nữa nó còn có cả Chân Thân Thái Thản, đây chính là Hồn kỹ truyền thừa của Thái Thản Cự Thú!”
“Không thể nào! Ba loại sức mạnh cự thú thuần khiết thì làm sao có thể cùng một lúc xuất hiện trên thân của một con Hồn thú được chứ?"
Cuối cùng Huyết Tinh Địa Long cũng đã hiểu vì sao nó lại cảm thấy huyết mạch của Hùng Bảo lạii hỗn tạp như vậy rồi.
Vãi thật! Con gấu trúc này thế mà lại dung một thân mang ba loại sức mạnh của cự thú thời viễn cổ!
Hơn nữa lại còn thuần khiết đến như thế!
Không chỉ có sức mạnh thuần khiết mà ngay cả huyết mạch cự thú cũng mười phần thuần khiết!
Chuyện này quá bất hợp lí rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận