Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 562: Lên Đường Đến Lôi Minh Hồn Thổ

Nhiệm vụ của Lục Mao Trùng rất nặng nề, nhưng nó cũng cảm thấy rất thích thú.
Vì nó nghĩ rằng sẽ có thể học được chiêu ‘ngự kiếm phi trùng’, nên mặc dù nó không mấy hứng thú đối với gia công cây trồng, nhưng lại có động lực để mà kiên nhẫn làm.
Cứ như vậy lại qua thêm gần một tuần.
Đợt Diễm Lạc Quả và Hồn Hương Diệp đầu tiên cũng đã tới lúc thu hoạch.
Năm loại món chính khác biệt hương vị đầu tiên của Lục Mao Trùng, tạm thời xem như đã luyện chế đầy đủ hết.
Trong đó chỉ có lá U Phù Hồng Vũ là không phải do Vương Triệt luyện chế.
Còn lại bốn loại Thủy, Hỏa, Thổ, Thảo đều dùng nguyên liệu của nhà trồng được và do chính tay Vương Triệt tự mình luyện chế ra.
Và phẩm chất của chúng đều rất tốt.
Mà với hương vị của ba loại đồ ăn vặt này, Vương Triệt tính toán đợi sau khi Lục Mao Trùng ăn hết rồi anh mới lại luyện chế thêm loại khác.
Có điều năm loại hương vị món chính cần tài liệu để sử dụng đều chỉ là hồn thực cấp thấp.
Cho nên Vương Triệt đem năm loại món chính này đưa vào danh sachs món chính Ngũ Hành cấp thấp.
Sau này nếu gặp được Hồn thực cao cấp hơn, anh sẽ lại tiến hành thăng cấp cho các món chính này.
"Đã có thể bắt đầu xuất phát rồi!"
Hai ngày nghỉ của tuần đầu tiên trong tháng thứ 2, Vương Triệt thu thập xong hành trang và dự định đi đến khu vực Lôi Minh Hồn Thổ bên kia để khám phá một hồi.
Đây chính là thời điểm để cho Từ Lực Kiếm tu luyện một phen.
Hơn một tháng nay, từ sau khi biết được tin tức về khu vực Lôi Minh Hồn Thổ ở chỗ vị cố vấn Tần Lễ, Vương Triệt vẫn đang chú ý tình hình bên đó.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của anh, tình huống bên đó chỉ có thể nói là duy trì được, chứ không thể giải quyết hoàn toàn tình huống.
Lấy suy đoán của Vương Triệt, lâu như vậy mà không có giải quyết hoàn toàn, vậy là do người ở phía trên không muốn giải quyết hoàn toàn để bảo trì một cái khu vực luôn như thế.
Hoặc là có thứ gì đó khó xử lý.
Vương Triệt nghiêng về khả năng thứ nhất hơn.
Vương Triệt hô lênmột tiếng: "Từ Lực Kiếm, xuất phát!"
Từ Lực Kiếm đã vung một kiếm kia đến nhuần nhuyễn, vì từ khi có mục tiêu nó mỗi ngày đều vô cùng kiên trì mà bắt đầu vung kiếm từ tờ mờ sáng.
Nó vung liên tục đến giữa trưa, sau khi ăn xong đến buổi chiều là nó lại tiếp tục vung kiếm.
Ban đêm thì nó sẽ nghỉ ngơi giải trí cùng Lục Mao Trùng và chơi đùa một hồi.
Từ Lực Kiếm bay ra bên ngoài, trên thân nó ẩn hiện hồng quang, nhìn qua giống như là đã biến thành một thanh kiếm khí bình thường.
Bởi vì lúc bắt đầu tập luyện vung kiếm, Vương Triệt hạn chế không cho nó được dùng bất kỳ loại năng lượng gì, cho nên hồng quang trên người nó đều tạm thời biến mất.
Cây trồng bên ngoài đồng ruộng đã thu hoạch sạch hết, tối hôm qua Vương Triệt đã thanh lý xong.
Bởi vì chuẩn bị ra ngoài nên anh không tiếp tục trồng đợt mới nữa, cho nên hai ngày qua Lục Mao Trùng cũng không tưới nước hay thúc đẩy cây trồng.
Vương Triệt hỏi một câu: "Cảm giác của mi thế nào rồi?"
"Xì xì xì."
Từ Lực Kiếm trả lời rất bí ẩn: Hình như tôi có thêm lĩnh ngộ mới!
Bắt đầu từ ba tuần trước, Vương Triệt liền để cho nó mỗi ngày tự vung chính mình một nghìn lần.
Trải qua ba tuần vung kiếm, trạng thái tinh thần và diện mạo của Từ Lực Kiếm đã càng ngày càng tốt.
Nhưng nó có thể tự mình lĩnh ngộ ra cái gì thì phải xem ngộ tính của chính nó.
Đồng thời, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm cũng vững bước tăng lên, đạt đến khoảng 750 năm.
Lúc Vương Triệt đến trường đại học Lâm Hải, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm chỉ có hơn 630 năm.
Sau hơn một tháng nhập học, trong khoảng thời gian 5 tuần, mặc dù nó không có tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh một lần nào, nhưng tu vi hồn lực của nó vẫn đang tăng lên, chỉ là tốc độ tăng lên không tính là nhanh.
Con Phi Thiên Cuồng Tích kia của Triệu Y Hiệp đều đã có tu vi hồn lực hơn 800 năm rồi.
Tại đại học thì tài nguyên sẽ cao hơn rất nhiều so với cấp 3, và còn có sân bãi tu luyện đặc thù. Cho dù vậy tốc độ tăng lên của Phi Thiên Cuồng Tích vẫn chỉ tính là chậm.
Tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm tăng lên chậm chạp, chủ yếu là do tài nguyên sử dụng không theo kịp.
Món chính của Hồn sủng hệ máy móc có yêu cầu khá khắc khe.
Vì cần có đá hạt.
Loại tài nguyên đá hạt này không chỉ quý giá, mà độ khó để thu thập cũng rất cao, và còn phải trải qua luyện chế gia công thì hồn sủng mới dùng được.
Chính Vương Triệt cũng có thể tự luyện chế gia công ra, nhưng chỉ là nguyên vật liệu đá hạt khá tốt sẽ tương đối khó thu thập.
Thật ra cũng có thể đến đại sảnh nông thực của học viện để đổi lấy đá hạt, và Vương Triệt dùng số điểm tích lũy còn lại cũng sẽ đổi được không ít.
Nhưng vẫn như cũ là không đủ.
Còn nếu mua ở trên mạng thì quá đắt đỏ, vì nguồn cung nguyên vật liệu cũng không nhiều, mà chỉ có đá hạt thành phẩm.
Vương Triệt dự định bắt đầu cho Lục Mao Trùng luyện chế món chính đủ cho nó ăn trong vòng nửa năm, tiếp theo anh sẽ buôn bán trên mạng một chút hồn thực mà mình trồng được để tích lũy thêm một ít tiền.
Tốc độ sinh trưởng của cây trồng trong linh điền rất nhanh, và chất lượng cũng càng ngày càng tốt hơn.
Cho nên giá cả của chúng tuyệt đối có thể bán được càng cao.
Nhưng có điều đừng nói là chuẩn bị trước số thức ăn trong vòng một năm, mà cho dù chỉ là chuẩn bị trước một tháng thì cũng rất khó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận