Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 765: Kỳ Nghỉ Đông

Biểu lộ của hai người Trịnh Thiếu Dương và Thẩm Minh Loan đã để cho những bạn học khác bắt đầu cảm thấy tò mò.
"Trịnh học trưởng, các vị đã nhìn thấy cái gì tại cửa ải thứ sáu vậy?"
"Sao mà lại mang bộ mặt như gặp quỷ thế... Tôi nghe nói cửa ải thứ sáu có rất nhiều U Hỏa Oa Oa đúng không?"
"Vương Triệt đã thông qua cửa ải thứ sáu rồi sao? Làm sao được chứ? Các vị đã thấy cái gì?"
"Có phải là quá nhanh hay không..."
...
Trịnh Thiếu Dương không nói lời nào, chỉ là nhìn một chút ghi chép của cửa ải thứ sáu, trong lòng anh tôi phảng phất như bị đâm trúng một kiếm.
Anh tôi xác định là mình mãi mãi cũng không phá được ghi chép.
Vương Triệt nói: "Khụ khụ, lên đường về thôi. Ghi chép cũng đã bị phá thì các vị về sau cũng có thể phá được."
Thẩm Minh Loan vừa cười vừa nói: "Bạn học Vương, cậu nói lời này có vẻ là đã sờ trúng lương tâm của mình rồi. Cậu đang có ý tốt mà dối gạt chúng tôi sao?"
Với cái ghi chép này thì giai đoạn hiện tại của bọn họ là gần như không có khả năng phá được.
Coi như dùng thực lực để có thể phá nhưng đoán chừng cũng vô pháp tiến vào Linh Hồn huyễn cảnh cấp thấp hơn.
Vương Triệt: "..."
"Trở về trở về thôi!" Thẩm Minh Loan khoát khoát tay như chưa hề nói gì.
"Gréc gréc gréc!"
Lưu Ly Thương Loan đứng trên bả vai Thẩm Minh Loan cũng khoát khoát cánh kêu lên.
Đối với cảnh tượng trong cửa ải thứ sáu thì làm hồn sủng như nó sẽ cảm giác càng thêm kinh khủng...
Huấn luyện kết thúc và nhận được ban thưởng về sau, Vương Triệt và mấy vị bạn học Thẩm Minh Loan đi cùng nhau trở về học viện Lâm Hải...

Tại học viện Lâm Hải, con gấu trúc đang gặm ăn cây trúc bên trong lối đi nhỏ của khu rừng trúc.
Ài, hôm nay sư phụ không đến.
Ta thật tịch mịch.
Ta thật cô đơn.
Ta thật khó chịu.
Vậy ta liền tu luyện gấp bội đi!
Đúng lúc này, tại nơi xa của lối đi nhỏ đang đi tới hai người nam nhân một cao một thấp, cả hai ăn mặc nghiên cứu phục màu trắng.
"Hôm nay là một con cuối cùng. Kiểm tra xong con Hùng Bảo này thì qua mấy ngày nữa chính là kỳ nghỉ đông. Rốt cục đã có thể nghỉ ngơi rồi."
"Con Hùng Bảo này là do Giáo sư Cố chuyên môn từ căn cứ nghiên cứu hồn sủng tại Tây Nhạc châu bên kia đem qua đây, vốn là còn mấy con nhưng nghe nói hai năm trước đã ban cho mấy vị sinh viên làm hồn sủng."
"Bây giờ chỉ thừa lại con này và một mực còn không có người tuyển. Gấu trúc thật quá đáng yêu! Tôi mà có con thì tôi khẳng định sẽ ban cho nó một con."
"Cậu là tên ngay cả bạn gái cũng đều không có mà còn muốn có con sao? Chết cười tôi! Nhưng con gấu trúc này có chút đặc thù vì nó tiến hóa không được. Trước đó đã có mấy sinh viên năm thứ ba và năm thứ tư đại học muốn thu con hồn sủng gấu trúc này làm hồn sủng thứ hai hoặc là thứ ba. Nhưng sau khi nghe được nguyên nhân này về sau thì bọn họ đều từ bỏ."
"Mấy tháng đã không đến kiểm tra nó mà cậu không nói thì tôi đều nhanh quên nó rồi."
"Con gấu trúc này lúc ấy đã bị kích động đến điên, thế là mỗi ngày nó đều cực kỳ chăm chỉ đi rèn luyện... Thật đáng tiếc..."
Hai tên nam nhân một bên trò chuyện và một bên đi vào trong khu rừng trúc.
Người nam tử cao thở dài, nói: "Nói đến nó nhưng không biết tại sao nó lại không thể tiến hóa nhỉ? Khí Hợp Trúc Hùng, Lôi Đình Trúc Hùng, Kim Cương Trúc Hùng, và còn có gần nhất là Bão Sơn Trúc Hùng, bốn loại hình thái tiến hóa này đều rất bá đạo! Theo lý thuyết mà nói nó không thể không tiến hóa được mới đúng chứ..."
"Gấu trúc là châu sủng của châu Tây Nhạc, tại chiến khu chúng ta cũng là một trong mấy loại hồn sủng có lượng fan cao nhất. Và tại Liên Bang thì loại hồn sủng đa dạng tiến hóa này đều có lượng fan cực cao. Mà gấu trúc không thể tiến hóa thật sự là quá ít gặp."
Nam nhân thấp lắc đầu nói: "Ai đâu mà biết?"
Khi cả hai đi vào trong khu rừng trúc.
Chỉ thấy bàn tay nam nhân thấp có chút léo lên, một Võ Hồn dạng sáo đã xuất hiện trong tay anh ta.
Nam nhân thấp hơi sờ lên Võ Hồn cây sáo rồi mặt ngoài cây sáo lập tức xuất hiện một bức đồ án hình gấu trúc, sau đó anh ta đặt ở bên miệng và nhẹ nhàng thổi.
"Grao grao grao ~ !"
Tiếng kêu thanh thúy như tiếng gấu trúc lập tức vang lên.
Cách mỗi một đến hai thángthì bọn họ sẽ phải đến đây kiểm tra một chút đám Hồn thú trong ngọn núi lớn này sinh trưởng thế nào.
Mặc dù đều là Hồn thú thả rông, nhưng vẫn sẽ có giáo sư dưỡng thú chuyên nghiệp đến để định kỳ bồi dưỡng chăm sóc đối với mấy con Hồn thú trong đây.
Dù không có chuyên nghiệp như căn cứ nghiên cứu hồn sủng, nhưng đã có thể cam đoan bồi dưỡng dục cho Hồn thú khỏe mạnh trưởng thành.
Nhằm dùng cho các bạn học chọn lựa làm hồn sủng thứ hai hay thứ ba.
Thổi vài tiếng về sau, gấu trúc từ trong rừng trúc mang mồ hôi dầm dề mà đi ra.
Nó vừa mới tu luyện một hồi Cửu Dương Vô Cực Công và Vân Gian Chỉ Xích.
Tuy rất mệt mỏi nhưng lại cực kỳ thoải mái.
Mỗi lần luyện xong thì gấu trúc đều cảm giác mình mạnh lên.
Lần lượt từng cái nam nhân nhìn thấy dáng vẻ của gấu trúc mà thở dài, nói: "Mi lại rèn luyện à? Tiểu Hùng Bảo, đừng làm mệt mỏi chính mình như vậy. Yên tâm đi, mi ngoan như vậy nên chắc chắn sẽ có Khế Hồn Sư ưa thích mi."
"Grao!"
Gấu trúc chạy tới rồi quay đầu đặt mông ngồi xuống.
Tựa hồ nó đang rất tức giận.
Một lát sau gấu trúc quay đầu lại nhìn biểu thị mình không thèm để ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận