Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 984: Phong Ấn

Quả trứng kia sau khi bị thanh lọc thì vầng sáng xung quanh nó cũng dần dần biến mất, cũng không còn loại cảm giác quỷ dị như trước nữa. Chỉ là nguồn năng lượng tà ác kia vẫn còn ý thức yếu ớt.
Đương nhiên, điều này cũng nằm trong dự liệu của Vương Triệt.
"Cỗ năng lượng tà ác này quả nhiên giống với Thiên Ma tới mấy phần."
Vương Triệt quan sát hư ảnh quát thú được hình thành từ những đường hắc vân kia thì cảm thất rất tương tự với hình dáng của Thiên Ma, chứng tỏ nó cũng có liên quan đến Thiên Ma.
Nếu đây thật sự là Thiên Ma, vậy thì loại Tam Thánh Tịnh Vũ Đại Trận đơn giản đã trải qua cải tiến này sẽ không thể hoàn toàn thanh lọc được nó.
Tuy nhiên vẫn có thể khiến cho nó suy yếu.
Vương Triệt hơi híp mắt và thả ra hồn lực, trong tay anh lập tức hiện ra Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung. Sau đó nó bay tới giữa không trung và dần dần biến lớn.
Một tòa cung điện như Cửu Tiêu Thần Cung tỏa ra lệ quang ngàn vạn, khí thế vô thượng đủ để trấn áp hết thảy.
Hai tầng đầu tiên đã thực hóa được điêu khắc vô số đồ án, phảng phất như chúng đang có sự sống và lượn lờ xung quanh, trấn hồn khiếp phách!
Những đường hắc vân phía dưới đại trận đã càng ngày càng nhỏ, hư ảnh quái thú cũng dần dần bị hòa tan rồi chậm rãi tan biến!
"Anh! ! !"
Lúc này, Mộng Dụ Huyễn Linh dường như cũng đã nhận ra tất cả, nó lập tức thu hồi bức màn ánh sao kia và sau đó nhanh chóng phát ra tiếng kêu thúc giục đối với Vương Triệt, ý nó muốn Vương Triệt dừng lại!
Vương Triệt chậm rãi nói:
"Mi đang lo lắng cho sinh mệnh bên trong quả trứng kia sao?"
"Mi lo lắng vì một khi lấy đi những năng lượng tà ác kia thì quả trứng này sẽ mất đi sinh mệnh phải không?"
"Anh! ! !"
Mộng Dụ Huyễn Linh vẫy vẫy đuôi và nhấp nháy con mắt.
Sau đó hai mắt nó bỗng nhiên lóe lên tia sáng bắn thẳng vào trong đôi mắt Vương Triệt.
Từng luồng tin tức đang không ngừng rót vào trong đầu anh.
Một lát sau, Vương Triệt khẽ nhíu mày, bàn tay anh lập tức thu hồi lại Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung.
Sau đó hai mắt Vương Triệt liền chấn động, và một hư ảnh khổng lồ bất thình lình dân lên từ trên thân thể Vương Triệt!
Khí thế vô cùng khủng khiếp khiến cho không gian bốn phía run rẩy không ngừng.
Võ Hồn Nguyên Thần vừa hiện ra, Vương Triệt lập tức không lãng phí thêm thời gian nào nữa mà bàn tay anh khẽ phác họa ra từng đạo đồ án ngay giữa không trung:
"Phong ấn!"
Trong khoảnh khắc, những đường hắc vân bị thu nhỏ lại kia đã bị Vương Triệt kết ra cấm chế vây quanh và khắc họa lên quả trứng này.
Sau đó đồ án cũng chậm rãi biến mất trên quả trứng.
Lúc này chỉ còn có từng cái đường vân giống như được tạo thành từ thủy tinh đang không ngừng lấp lóe.
Vương Triệt kêu lên một tiếng đau đớn và lập tức thu hồi Võ Hồn Nguyên Thần rồi lấy ra vài viên đan dược cho vào miệng.
Đại trận sẽ làm tiêu hao một lượng hồn lực rất lớn, mà Võ Hồn Nguyên Thần còn tiêu hao lớn hơn.
Nhất là vừa rồi Vương Triệt đã kết ra trận pháp cấm chế.
Đó chính là phong linh trận, sử dụng năng lượng linh hồn để điều khiển trận pháp cao cấp, vô cùng đặc thù.
Linh hồn của đối tượng thi triển càng cường đại thì cấm chế phong ấn sẽ càng phải mạnh mẽ hơn.
Như Mộng Dụ Huyễn Linh đã nói, sau khi thoát ly khỏi cỗ năng lượng tà ác kia thì sinh mệnh bên trong quả trứng này quả thật sẽ biến mất.
Đương nhiên, quan trọng hơn hết là hiện tại Vương Triệt cũng không có biện pháp nào có thể hoàn toàn thanh lọc được cỗ năng lượng tà ác này.
Cho nên anh chỉ có thể tạm thời phong ấn nó lại. Sau đó mang ra ngoài giao cho căn cứ nghiên cứu hoặc là đưa cho các vị Thiên Vương, cứ để cho bọn họ đau đầu nghiên cứu đi.
Đại trận biến mất và quả trứng kia cũng không còn tản ra bất kỳ vầng sáng nào nữa, điều này khiến cho xung quanh hang động bỗng chốc tối sầm xuống.
Tiểu Mao Trùng dùng đuổi châm lửa và đi cùng Từ Lực Kiếm với Hùng Bảo vây quanh Vương Triệt.
Vương Triệt nói: "Ta không có việc gì, nghỉ ngơi một chút là tốt lại thôi."
Một bên khác, Mộng Dụ Huyễn Linh bay tới bên cạnh quả trứng kia, sau đó nó dùng cái đuôi bao bọc lấy quả trứng và nhẹ nhàng áp mặt vào thân mật.
Vương Triệt nhìn Mộng Dụ Huyễn Linh một chút và nói: "Vận khí này của ta thật đúng là không được mà!"
Vừa rồi Mộng Dụ Huyễn Linh đã nói cho anh một ít chuyện, nơi này thật sự không phải là Thiên Nhạc Sơn.
Mà đây là hang động không gian do Mộng Dụ Huyễn Linh tạo ra ở dưới Thiên Nhạc Sơn này.
Và quả trứng kia chính là người thân của nó.
Bọn chúng vốn là đồng tộc, là một loại Hồn thú hệ Tinh Thần vô cùng cổ xưa tên là Huỳnh Mộng Linh.
Loại Hồn thú này cổ xưa đến mức nào thì Vương Triệt cũng không biết, bởi vì anh chưa từng được nghe nói qua.
Căn cứ vào những gì mà Mộng Dụ Huyễn Linh đã nói, trứng của chủng tộc bọn chúng muốn được nở ra thì phải cần thời gian ít nhất là hơn vạn năm.
Mà khi chúng vừa được nở ra là chúng đã có được linh trí cực cao, mới sinh ra mà đã biết hết tất cả, và tốc độ tu luyện cực nhanh.
Đồng thời chủng tộc này cũng rất thú vị.
Thời gian để bọn chúng nở ra rất dài nhưng tuổi thọ lại vô cùng ngắn, vì sau khi nở ra thì chúng chỉ sống tối đa khoảng một trăm năm.
Mà điều thú vị hơn nữa là, sau khi chết thì bọn chúng lại một lần nữa trở lại thành trứng, ý thức trở về con số không nhưng trí nhớ vẫn được giữ lại. Sau đó chúng lại mất hơn vạn năm để nở ra rồi lại tiếp nhận trí nhớ và tiếp tục tu luyện.
Đây giống như là cái BUG vậy, chỉ một mực tu luyện mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận