Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 676: Ngoan Ngoãn Mà Thu Liễm Lại

Lúc này Từ Lực Kiếm đã có được ba loại lôi điện nên kiếm trận đã hoàn chỉnh và uy lực quá khoa trương.
Do vậy Từ Lực Kiếm sẽ nắm giữ không vững chứ không giống như Vương Triệt có thể tùy ý khống chế lực lượng.
Một khi nó thi triển ra thì lực sát thương quá mạnh sẽ làm chính nó cũng không chịu nổi.
Cho nên để Từ Lực Kiếm vận dụng Kiếm Dục đã cải tiến cùng với luyện tập hai chiêu mới học đượccũng là một phen thí nghiệm dành cho nó.
Kiếm Dực cùng hai loại kiếm chiêu đều là vừa mới lên tay không lâu.
Có Dương Tuyền đến thử cường độ là Vương Triệt cũng tương đối hài lòng.
Mà lúc này, khi Dương Tuyền nhận thua, hiện trường mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, sau đó bộc phát ra từng đợt kinh hô y như tiếng biển gầm!
"Hồn Sủng thứ hai của người ta đã có thể đánh bại Trảm Thiên Kiếm Long rồi, Hồn Sủng thứ hai của tôi không biết còn ở trong trứng hồn sủng nào..."
"Thật khoa trương... Tu vi hồn lực của thanh Từ Lực Kiếm này ít nhất đã hơn ngàn năm rồi đúng không? Không hổ là đại lão vừa nhập học đã có hai con hồn sủng!”
"Từ Lực Kiếm từ khi nào mà lại mạnh như vậy? Thật không khoa học!”
"Thanh Từ Lực Kiếm này hình như đã trải qua cải tiến máy móc mà có thêm một bộ Kiếm Dực, trông thật là bá đạo a!"
"Quả thật quá huyễn khốc! Lúc trước tôi cảm thấy Từ Lực Kiếm cũng có chút đẹp mắt, nhưng không nghĩ tới sau khi cải tiến thì nó lại đẹp đến như vậy! Quả nhiên sự cải tiến của hồn sủng hệ máy móc mới là giấc mơ của nam nhân!”
"Hu hu hu, tôi cũng muốn nuôi một thanh Từ Lực Kiếm..."
"…"
Tiếng kinh hô vang lên liên tục không ngừng.
Lúc này Từ Lực Kiếm đã bay đến bên cạnh Vương Triệt và thu hồi Kiếm Dực, sau đó nó tự động tiến vào vỏ kiếm điện từ.
Đúng, nó rất có ý thức.
Dương Tuyền vừa nhìn liền biết, thanh Từ Lực Kiếm này tất nhiên cũng là một thanh Từ Lực Kiếm vô cùng tự giác.
Bồi dưỡng thực sự quá xuất sắc!
Dương Tuyền đột nhiên hỏi: "Cậu hẳn là cũng đã tương đối hiểu về kiếm nhỉ? Kiếm chiêu mà Từ Lực Kiếm sử dụng kia hình như tôi chưa từng thấy qua."
Vương Triệt nói: "Có hiểu một chút. Kiếm chiêu của Từ Lực Kiếm đều là do nó tự mình học tập lĩnh ngộ ra được.”
Ừm, tự Từ Lực Kiếm đã học tập lĩnh ngộ ra được từ bên trong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Vương Triệt ngược lại cũng không có chỉ dạy nó nhiều.
Chủ yếu là sau khi học được Thiên Lôi Trảm, thì khi học tập kiếm chiêu phía sau là độ khó cũng không phải quá lớn.
Hơn nữa bây giờ linh trí của Từ Lực Kiếm cũng đang chậm rãi tăng lên.
Chỉ tốn một chút thời gian, thì nó cũng có thể từ từ lĩnh hội.
Vương Triệt chỉ cho nó nắm chắc một phương hướng lớn.
Đương nhiên, giống như là kiếm trận, hoặc là chiêu Trảm Phách Kiếm Quyết kia thì tương đối phức tạp, cần Vương Triệt phải tự mình chỉ điểm nó một chút.
Dương Tuyền hơi sửng sốt hỏi: "Có loại thiên tài như vậy sao?"
Hồn Sủng tự mình lĩnh ngộ Hồn Kỹ thật ra cũng không tính là gì.
Dù sao hồn thú thời tiên cổ đều có thể lĩnh ngộ ra nhiều loại Hồn Kỹ, rồi truyền thừa từ đời này sang đời khác.
Linh trí của hồn sủng thời hiện đại đã tăng lên rất nhiều, nên việc tự mình lĩnh ngộ ra Hồn Kỹ thì cũng không phải là việc không có khả năng.
Nhưng mấu chốt là Từ Lực Kiếm này còn nhỏ như vậy thì sao nó có thể lĩnh ngộ ra được?
Dương Tuyền cảm giác mình lại bị đả kích.
Dương Tuyền: "Cậu thật sự chỉ hiểu một chút về kiếm đạo thôi sao?"
Dương Tuyền cảm thấy khẳng định vẫn là nguyên nhân từ Vương Triệt.
Vương Triệt nói như vậy cũng chỉ là đang khiêm tốn mà thôi.
Vương Triệt nói: "Kiếm đạo là con đường mờ mịt như vũ trụ mênh mông có hàng tỷ tinh thần lóe sáng! Tôi chẳng qua cũng chỉ là người nhìn thấy một mảnh tinh thần mà thôi, chứ không dám nói là mình quá hiểu.”
Dù sao thiên kiếp kia của mình mà Vương Triệt cũng chưa thể vượt qua.
Dương Tuyền lập tức nổi lên lòng kính trọng nói: "Những lời này của cậu làm tôi có cảm giác tu vi kiếm đạo của cậu tuyệt đối đã ở trên tôi. Đa tạ! Là tầm nhìn của tôi quá nhỏ hẹp.”
Vương Triệt nói: "Khách khí rồi!"
Anh bạn Dương Tuyền này tuy rằng rất cuồng ngạo, nhưng cũng là một tài năng luyện kiếm.
Không hổ là con trai của Vô Phong Thiên Vương.
Dương Tuyền nói: "Lần sau nếu có cơ hội thì tôi hy vọng sẽ có thể cùng cậu so chiêu."
Vương Trận suy nghĩ một chút rồi nói: "Cái này... Đợi có cơ hội rồi tính đi.”
Dương Tuyền gật đầu.
Lúc này, hiệu trưởng Cố và Vô Phong Thiên Vương cùng nhau đi tới từ phía xa xa.
Điều này có nghĩa là bài diễn thuyết đã sắp bắt đầu.
Dương Tuyền đi tới bên cạnh Vô Phong Thiên Vương rồi trầm mặc không nói.
Thấy thế Vô Phong Thiên Vương khẽ gật đầu và trong lòng ông ta cảm thấy rất hài lòng.
Dương Tuyền đã ngoan ngoãn và thu liễm lại sau khi bị đánh bại.
Hiệu quả thật là đáng kể!
Vương Triệt cũng đi xuống đài.
Lúc này Lục Mao Trùng vẫn còn đang đọc những chuyện rất say sưa mà quên cả xung quanh.
Vừa rồi khi Từ Lực Kiếm đánh thắng thì nó cũng chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi lập tức cúi xuống đọc chuyện tiếp.
Khổng Thập Cẩm vui vẻ nói: "Vương đại ca, hồn sủng thứ hai của chúng tôi còn chưa sinh ra mà Từ Lực Kiếm của anh đã được bồi dưỡng đến 1000 năm tu vi hồn lực rồi sao? Hồn sủng thứ nhất của tôi chỉ mới vừa đạt tới 1000 năm tu vi hồn lực, vậy chứng tỏ Từ Lực Kiếm của anh so với hồn sủng thứ nhất của chúng tôi đều tu luyện nhanh hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận