Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 775: Bằng Hữu Mới

Vương Triệt nói: "Ta sẽ nói một chút về kế hoạch huấn luyện. Đầu tiên là huấn luyện về Hồn kỹ, tiếp theo chính là làm nhiệm vụ huấn luyện. Đầu tiên ta sẽ giúp cho mi học được Thái Cực Kình rồi dung nhập vào trong Hồn kỹ Chấn Động Quyền. Đây là hai chiêu mà mi bắt buộc phải thuần thục. Sau đó mi cần đem Vân Gian Chỉ Xích dung nhập vào trong Hồn kỹ Lỗ Mãng."
Lỗ Mãng chính là lấy thân thể mạnh mẽ của mình mà lao tới, khiến cho đối thủ phải chịu tổn thương rất lớn.
Nhưng chiêu thức này dù có sát thương rất cao, nhưng đối thủ cũng rất dễ né đòn.
Chiêu thức này chỉ nên áp dụng cho những hồn sủng có kích thước cơ thể rất lớn mà thôi.
"Tại thời điểm thi triển Thiết Y, mi hãy sử dụng Cửu Dương Vô Cực Công, để xem hiệu quả có tăng thêm hay không."
"Ngoài ra, thời điểm thi triển chiêu Hồn Khí Rung Động, mi cũng sử dụng Cửu Dương Vô Cực Công đi."
"Đây chính là ba bộ Đạo Hồn Thuật, ngoại trừ sử dụng lúc tu luyện ra còn phải dung nhập vào trong Hồn kỹ, để giúp cho uy lực của Hồn kỹ càng thêm mạnh hơn."
"Đây là kế hoạch huấn luyện trước mắt của mi. Sẽ có thể tăng lên độ thuần thục khi mi sử dụng Hồn kỹ và Đạo Hồn Thuật."
Vương Triệt vừa dứt lời thì Hùng Bảo liền lĩnh ngộ ngay lập tức.
Vì hồn kỹ là sức mạnh chính của thế giới này.
Bất luận như thế nào, đối với hồn sủng mà nói là đều có thể học được hồn kỹ ngay từ lúc mới sinh, vì đó cũng là chiêu thức đã được khắc sâu trong gen của bọn chúng.
Khác biệt với Lục Mao Trùng, ngoại trừ sử dụng chiêu phun tơ ra thì những chiêu khác nó đều học được từ bên ngoài.
Những Hồn kỹ của gấu trúc thì chính bản thân nó cũng đã tự biết.
Đây là thứ vô cùng quen thuộc với nó.
Vì vậy tạm thời không cần dạy cho nó những Hồn Kỹ mạnh hơn.
Dùng ba bộ công pháp này để nó thích ứng một cách chậm rãi, khi đến một giai đoạn nhất định thì mới sẽ dạy thêm một vài chiêu khác.
Vả lại, ba bộ công pháp luyện thể này cũng bao hàm võ kỹ trong đó, sau khi dung hợp với Hồn Kỹ thì có thể bạo phát ra uy lực càng mạnh mẽ hơn.
"Tiếp theo, mi nên làm quen với hai vị bằng hữu."
Vương Triệt mang theo Hùng Bảo đi tới phòng huấn luyện trong trường và tìm được vị trí của Lục Mao Trùng.
Nó hiện tại đang tự huấn luyện một mình.
Sau khi anh vừa bước chân vào phòng và để Hùng Bảo thấy được Lục Mao Trùng, chỉ thấy Lục Mao Trùng đang thi triển chiêu Liệt Diễm Trùng Kích đánh thẳng vào một khối Hắc Kim Hợp Cương.
Ầm ầm ầm!
Cả phòng vang lên âm thanh rung động vô cùng kịch liệt!
Thấy vậy mà Hùng Bảo cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hôm qua bản thân nó đã thử qua Hắc Kim Hợp Cương, chính là khối đá do hai vị Dục Thú Sư kia để lại ở khu rừng trúc.
Nó đã dùng Thái Cực kình đánh hơn nửa ngày nhưng cũng không hề gây ra một chút vết tích gì, một tia khe nứt cũng đều không có. Hắc Kim Nham không là cái thá gì khi mà so với thứ này.
Dù sao đây cũng là đồ vật để cho hồn sủng tu luyện Hồn kỹ ngàn năm mà.
Cho nên độ cứng của nó tất nhiên tất nhiên sẽ rất cao.
Nhưng lúc này, khối Hắc Kim Hợp Cương đã vỡ vụn hơn một nửa rồi.
Cứ mỗi lần Hồn kỹ của Lục Mao Trùng va chạm vào khối Hắc Kim Hợp Cương thì đều sẽ xuất hiện cái một lỗ lớn.
Điều này đã khiến cho bản thân Hùng Bảo cảm thấy vô cùng rung động.
Nó cảm giác được bản thân mình quá yếu ớt.
Và Lục Mao Trùng thì quá mạnh!
Cũng không mất quá nhiều thời gian để Lục Mao Trùng tu luyện xong, sau nhiều lần tấn công vào khối Hắc Kim kia thì nó cần mấy giây để nằm ra đất nghỉ ngơi.
Sau đó Lục Mao Trùng lặng lẽ đi đến một góc nhỏ của phòng huấn luyện và mở ra mảnh lót dưới sàng, sau một tiếng xột xoạt thì đã thấy Lục Mao Trùng móc ra đồ ăn trông tựa như chiếc lá, vừa cho vào trong miệng thì nó liefn nhìn thấy Vương Triệt đang đứng tại cửa ra vào.
Lục Mao Trùng bỗng giật nảy mình rồi không kịp nhai mà một ngụm liền đem lá cây nuốt vào trong bụng. Sau đó nó liền giả vờ như không có việc gì mà đi tới, trước khi đi nó còn nhanh trí dùng cái đuôi gõ gõ vào miếng lót trên sàn để hồi phục nguyên trạng như chưa có gì xảy ra.
Trông nó y như là một đứa bé đang trộm nghịch máy vi tính thì bị phụ huynh phát hiện, cho nên lập tức ấn vào nút tắt nguồn vậy.
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt khích lệ một câu rồi bỗng nhiên hỏi: "Tập luyện không tệ! Ăn ngon chứ?"
"Ti ngô!"
Lục Mao Trùng khéo léo kêu một tiếng tỏ ý ăn rất ngon.
Nhưng vừa nói xong thì nó liền phát hiện mình đã bị lừa.
Vương Triệt xoa đầu Lục Mao Trùng nói: "Ăn ngon là tốt!"
Tên nhóc này còn biết giấu cả đồ ăn vặt nữa chứ!
Hiện tại Lục Mao Trùng cũng đã tự biết luyện chế đồ ăn cho bản thân.
Mặc dù nguyên vật liệu đều nằm trong tay Vương Triệt, nhưng bản thân nó có thể đem một chút phế liệu để chế biến thành đồ ăn vặt.
Lục Mao Trùng suy nghĩ một hồi nhưng cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn đi đến chỗ sàn nhà kia và lấy ra một cái túi nhỏ chứa đồ ăn vặt rồi đưa cho Vương Triệt.
Vương Triệt cười cười và nhìn vào túi đồ ăn vặt trong tay, sau đó anh đưa cho Lục Mao Trùng và nói: "Cực kỳ tốt, thái độ cực kỳ trung thực, ta sẽ ban thưởng nó cho mi."
Lục Mao Trùng: " (^o^) !"
Vương Triệt bỗng nhiên thay đổi suy nghĩ nên nói: "Ta cho mi thì cũng được thôi, tuy nhiên mi muốn được ăn thì phải hoàn thành việc huấn luyện mới được."
"Ti ngô ti ngô!"
Huấn luyện cái gì vậy?
Vương Triệt: "Hùng Bảo, mau tới đây."
Vương Triệt vẫy tay gọi Hùng Bảo đang ở sau lưng anh.
Hùng Bảo liền đi tới và có chút ngượng ngùng mà gãi gãi đầu.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng kêu lên vài tiếng, ý nói cuối cùng cũng đã tìm được gấu trúc rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận