Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1338: Không Ảnh Hưởng

Thần Dụ Thiên Vương suy tư, nói: "Thật ra nếu như cậu muốn tu luyện thì chiến khu sẽ có thể cung cấp cho cậu nơi tu luyện rất tốt. Coi như không tại học viện Lâm Hải thì còn có rất nhiều nơi khác cũng không tệ, sẽ xa xa không có nguy hiểm bằng nơi này. Vả lại căn cứ theo suy tính của cậu, hai vị bá chủ này đã sắp tiến vào giai đoạn chiến đấu thứ tư. Lấy tình huống hiện tại đến xem thì đến lúc đó viên dị tinh cầu này khẳng định sẽ bị phá hủy. Vậy chúng tôi có đưa nó cho cậu thì cũng vô dụng thôi."
Thần Dụ Thiên Vương chỉ về quang cảnh hoàng tàn khắp nơi phía dưới.
Vương Triệt cũng nhìn một chút về phương xa.
Khoảng cách xa xôi tăng thêm địa thế đã bị cải biến, cho nên Vương Triệt đã không nhìn thấy thân ảnh của hai vị bá chủ kia nữa.
Vương Triệt nói: "Nếu quả thật trận chiến này có thể đạt đến loại trình độ đó thì tôi sẽ không để cho bọn hắn hoàn toàn phá hủy viên dị tinh cầu này, vì tôi đã có biện pháp để hơi ngăn cản bọn hắn một chút."
"..."
Thần Dụ Thiên Vương trong chốc lát không biết nên nói cái gì.
Loại chiến đấu này thì cậu dự định ngăn cản ra sao?
Đã đánh tới loại trình độ đó mà còn có thể ngăn cản được ư?
Thần Dụ Thiên Vương nhíu mày thật sâu, nhưng khi cân nhắc đến quan hệ giữa Vương Triệt và Không Thần Long thì có lẽ anh sẽ có biện pháp nào đó.
Thần Dụ Thiên Vương trầm ngâm nói: "Vậy tôi sẽ đi hỏi hỏi một chút."
Vương Triệt lập tức nói: "Chờ đã, lần sau tới đây thì cô có thể giúp tôi đem Hùng Bảo mang tới đây luôn được không? Tại mấy tháng trước tôi đã đặt nó ở tầng thứ năm của Lôi Minh Hồn Thổ để Thái Thản Cự Thú chỉ dạy nó tu luyện. Hiện tại nó hẳn là đã vừa vặn tu luyện xong."
Thần Dụ Thiên Vương gật đầu và cấp tốc rời đi.
Ngay sau đó Vương Triệt lại tiếp tục tu luyện Võ Hồn Nguyên Thần.
Nhưng lần này số linh thạch kia đã dần dần sử dụng hết, cho nên Vương Triệt dự định tiến lên một chút để tạo cho mình một điểm áp lực.
"Thái Thượng Dưỡng Hồn Thiên đã giúp cho linh hồn của ta đầy đủ vững chắc. Nhưng đợi lát nữa thì... Ồ, ta vẫn cần ngạnh kháng một chút."
Vương Triệt mang theo Huỳnh Mộng Linh dạo bước hướng về phía trước.
Rất nhanh sau đó, Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đã tiến vào giai đoạn chiến đấu thứ tư.
Đây là giai đoạn chiến đấu chưa từng phát sinh do Không Thần Long năm đó đã tới ngăn cản.
So với Vương Triệt dự đoán cũng không kém bao nhiêu.
Đánh tới hiện tại thì Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình đều đã tiếp cận trạng thái nỏ mạnh hết đà.
Tại giai đoạn chiến đấu này mà Vương Triệt muốn ngăn cản bọn hắn sẽ là chuyện rất khó khăn.
Bởi vì tại khu vực trung tâm có năng lượng xung kích có thể so với vụ nôt tinh cầu, ngay cả Thiên Vương cũng không dám xâm nhập vào bên trong.
Nhất là hai cái lĩnh vực bá đạo kia vẫn như cũ đan xen vào nhau.
Lúc này cũng chỉ có thể nhìn xem trong bọn hắn ai có thể kiên trì càng lâu. Ai ngã xuống trước thì sẽ tạm thua, vì bên thắng cũng sống không được bao lâu.
Ở bên trong loại giằng co kia, viên dị tinh cầu này sẽ dần dần bị phá hủy, và nhất là không gian vỡ nát sẽ để cho rất nhiều Hồn kỹ hệ không gian khó có thể thi triển.
Đặc biệt là chiêu ‘nhảy vọt không gian’ có khoảng cách di chuyển cực dài.
"Ô a ô a!"
Huỳnh Mộng Linh đã có tu vi hồn lực tiếp cận 7000 năm, nhưng hình thể của nó cũng không có biến hoá quá lớn.
Nó lúc này đã nhiều them mấy chiêu Hồn kỹ nên nó cảm thấy rất mới mẻ, vì vậy nó luôn một mực thi triển chơi chơi.
Huỳnh Mộng Linh phí sức dùng chiêu ‘niệm động lực’ để khống chế một viên cự thạch.
Trên thân cự thạch giống như bị một thanh đao khắc lên mà không ngừng xuất hiện lít nha lít nhít khe rãnh, và dần dần hình thành một vài bức đồ án.
Hồn sủng hệ tinh thần đều chỉ dựa vào tinh thần lực để tiến hành thao tác.
Và chiêu ‘niệm động lực’ này chính là Hồn kỹ hệ tinh thần cơ bản nhất.
Huỳnh Mộng Linh tự mình ở một bên luyện tập Hồn kỹ, nó thông qua chiêu ‘niệm động lực’ để điêu khắc ra một vài bức đồ án bên trên cự thạch.
Tu vi hồn lực tăng vọt nhưng không làm cho nó mất đi khống chế đối với bản thân nó.
Điểm ấy đã nằm trong dự kiến của Vương Triệt.
Dưới loại luyện tập này, độ thuần thục Hồn kỹ của Huỳnh Mộng Linh sẽ tăng lên rất nhanh, so với Từ Lực Kiếm còn muốn nhanh hơn.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì những Hồn kỹ này vốn là của nó.
Lúc này nó tu luyện cũng chỉ là tìm về cảm giác thi triển lúc trước mà thôi.
Sau khi luyện tập mệt mỏi, Huỳnh Mộng Linh liền bay tới bên người Vương Triệt. Nó ấn vào Đạo Hồn Khí trên người Vương Triệt để lấy ra một chút trái cây mà Vương Triệt đã chuẩn bị sẵn. Sau đó nó ngồi lên bờ vai Vương Triệt để gặm ăn.
Ăn no rồi nó lại yên tĩnh nằm nghỉ ở một bên để nhìn xem Vương Triệt lúc này đang thi triển cái Võ Hồn hình người kia.
Có đôi khi Võ Hồn Nguyên Thần cũng sẽ nhìn về phía Huỳnh Mộng Linh.
"Ô a ~ "
Huỳnh Mộng Linh lập tức bay lên xem.
Sau đó luyện tập có chút mệt mỏi mà Vương Triệt lại chưa tu luyện xong nên không có ai chơi đùa cùng nó. Bởi vậy nó lại lấy ra quả trứng ướp lạnh kia.
Quả trứng ướp lạnh vừa ra tới thì ngay lập tức cách Huỳnh Mộng Linh xa xa.
Quả trứng ướp lạnh này hình như hoàn toàn không nhận lấy tinh thần xung kích từ trận đại chiến kia.
Phảng phất như một điểm xung kích mà nó đều không hề nhận được.
So với Huỳnh Mộng Linh còn muốn khoa trương hơn.
Dù sao Huỳnh Mộng Linh cũng là hồn sủng hệ Tinh Thần, cho nên đối với loại tinh thần xung kích này nó có tính miễn kháng rất mạnh.
Vả lại tại khi tu luyện trong loại hoàn cảnh này thì cũng có thể trợ giúp cho Huỳnh Mộng Linh nhanh chóng thức tỉnh ‘thần niệm lực’ của mình.
Nhưng quả trứng ướp lạnh kia còn chưa nở ra mà đến một chút ảnh hưởng cũng đều không có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận