Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1403: Kiếm Vực

Trên đỉnh núi xa xa, Vương Triệt đang ngồi xếp bằng bên trên và nhắm mắt ngưng thần.
Chỉ thấy sau lưng anh lấp lóe thần quang, tiên ảnh mịt mờ, thần thức trầm tĩnh thành hình, năng lượng thiên địa chung quanh đang vận chuyển.
Cũng không lâu lắm, một cái bóng mày tím xuất hiện sau lưng Vương Triệt.
Nó tỏa ra điện quang kinh hồng và đó chính là một thanh tiểu kiếm kì lạ. Chính giữa kiếm cách của nó có gắn một cái nguồn sáng giống như mặt trời, bên trong là các hạt năng lượng nhỏ bé đang chuyển động, ảo diệu vô tận.
"Không có việc gì! Hồn thú đời thứ tư đã càng ngày càng nhiều, và Tiểu Mao Trùng thì đang có tinh lực tràn đầy, vậy ta để cho nó mang theo những Hồn thú con non này đi đánh nhau một chút cũng có chỗ tốt."
"Ừm! Mi lo lắng những Hồn thú con non kia sẽ học phải cái xấu khi đi theo nó à? Yên tâm đi, lấy linh trí của Tiểu Mao Trùng thì chúng nó sẽ không học hỏng đâu, nhiều lắm là bị học ngốc đi thôi! Mà ngốc một chút cũng không sao cả!”
"..."
Vương Triệt mở to hai mắt và nhìn xem một vòng lưu quang trên trời.
Vương Triệt ung dung nói ra: "Năm năm này bất kể có phải là bọn họ đã lãng quên ta hay không, nhưng xem ra chiến khu bên kia đã thật sự xảy ra vấn đề rồi!"
Tu luyện sinh hoạt tại Mặc Ngọc Tinh là rất bình thản phổ thông, cho nên thời gian trôi qua sẽ cực nhanh.
Hai năm qua Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm đã lần lượt xuất quan. Còn Hùng Bảo sau khi đến Mặc Ngọc Tinh một thời gian thì mới bế quan, cho nên nó chưa có xuất quan.
Vào lúc Tiểu Mao Trùng và Từ Lực Kiếm xuất quan thì Vương Triệt đã làm tốt chuẩn bị để trở về chiến khu.
Anh cũng dặn dò thật tốt các sự tình với Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình.
Nhưng Vương Triệt đã chờ đợi mấy tháng mà cũng không thấy được thân ảnh đám người Thần Dụ Thiên Vương.
Vương Triệt khi đó vẫn còn không xác định mà chỉ là phán đoán chiến khu bên kia có khả năng đã xảy ra một vài vấn đề!
Cho đến khi chờ thêm hơn một năm là Vương Triệt đã có thể hoàn toàn xác định, chiến khu bên kia tuyệt đối đã xảy ra vấn đề, hơn nữa, còn là vấn đề lớn bằng trời.
Vương Triệt tốt hay xấu thì không cần nói đến, vì anh không phải đại nhân vật gì. Nhưng nói thế nào thì Ma Cổ Mông và Thần Quang Kình cũng là hai vị Hồn thú gần trăm vạn năm tu vi hồn lực, là cấp bậc bá chủ thời viễn cổ. Bọn hắn có chiến lực trâu như vậy và còn có viên hoang tinh này nữa, thế thì chiến khu sẽ phải phái người đến xem thử mới đúng.
Nhưng năm năm qua đều không có bóng dáng bọn họ, vậy là nhất định chiến khu đã xảy ra vấn đề rất lớn rồi.
Tuy nhiên hết thảy chuyện này không có quan hệ với Vương Triệt hiện tại.
Vương Triệt lo lắng nói: "Ta thật vạn vạn không nghĩ tới! Nhưng trước mắt ta muốn trở lại chiến khu thì thật ra cũng không khó, mà mấu chốt là ta không có tọa độ không gian cụ thể! Nơi này có khoảng cách với thế giới Võ Hồn là rất xa xôi, vậy ta muốn tìm được tọa độ không gian của thế giới Võ Hồn sẽ có độ khó rất lớn!”
Sau khi từ thế giới Võ Hồn đi hướng vũ trụ tinh không, Vương Triệt phi thường mơ hồ đối với tọa độ không gian của nhà mình.
Vậy hơn 3000 năm trước những dị tộc kia làm sao tìm được?
Bọn hắn đã trực tiếp phá vỡ không gian, khóa chặt vị trí rồi tiến vào thế giới Võ Hồn, sau đó mới sáng tạo ra vụ tai nạn kia.
Mà Thần Dụ Thiên Vương chưa từng nói cho Vương Triệt biết tọa độ không gian của thế giới Võ Hồn.
Vậy coi như Tiểu Mao Trùng và Huỳnh Mộng Linh đều đã đạt đến mười vạn năm tu vi hồn lực, và đều có được lực lượng không gian xuyên qua hai thế giới, nhưng nếu như không có tọa độ không gian cụ thể thì cũng không thể nào định vị chuẩn xác được.
Đương nhiên Vương Triệt vẫn sẽ có phương pháp khác để trở về.
Vào năm năm trước, năm vị Thiên Vương đều đã tại Mặc Ngọc Tinh thi triển ra chiêu nhảy vọt không gian, vậy nếu như Vương Triệt căn cứ vào tin tức Hồn kỹ này ngay lúc đó thì anh sẽ có thể suy tính ra tọa độ không gian của thế giới Võ Hồn.
Nhưng Vương Triệt muốn cảm giác được Hồn kỹ của năm năm trước thì nhất định phải dùng đến lực lượng thời gian.
Như vậy trong thời gian ngắn anh sẽ không có cách nào làm được.
Vương Triệt đứng người lên và đi đến trước mặt Từ Lực Kiếm, nói: "Mặc Ngọc Tinh trong hai năm qua có hơi náo nhiệt, không có vẻ cô tịch như trước khi bọn mi bế quan, nhưng đây là tính toán lâu dài trên Mặc Ngọc Tinh!"
"Xì xì xì..."
Từ Lực Kiếm liền lóe lên ánh sáng.
Nói thật, sau khi hai đứa nhóc Từ Lực Kiếm và Tiêu Mao Trùng vừa mới xuất quan và phát hiện viên tinh cầu này đã hoàn toàn đổi thì đã lập tức làm cho chúng nó rất bối rối.
Cũng may là Mặc Ngọc Tinh cũng có Hồn thú, tăng thêm nồng độ hồn lực giữa thiên địa hiện tại đã viễn siêu thế giới Võ Hồn, vì vậy chúng nó liền có thể thích ứng rất nhanh.
Đối với Vương Triệt mà nói, đừng nói là ở tại mấy chục năm Mặc Ngọc Tinh, mà coi như có ở mấy trăm năm thì cũng không có gì quan trọng.
Chỉ là anh có chút lo lắng cha mẹ mình và chiến khu bên kia.
"Sử dụng động cơ hai năm qua mi cảm giác thế nào?"
Vương Triệt nắm Từ Lực Kiếm trong tay để kiểm tra một chút.
Sau khi xuất quan Từ Lực Kiếm đã ổn định tu vi hồn lực, các loại Hồn kỹ của nó đều đã đạt tới đỉnh phong, kiếm kỹ kiếm quyết cũng đã viên mãn, Thiên Lôi kiếm ý đã đạt tới đỉnh phong, và đồng thời nó còn lĩnh ngộ ra kiếm ý tương quan với bốn loại lôi điện kia.
Từ Lực Kiếm nay đã đụng chạm đến cánh cửa của Kiếm Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận