Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1110: Là Sự Thật

Vị nam tử lẩm bẩm nói: "Quá đau! Vậy đây chính là sự thật! Đã qua đi bao nhiêu năm như vậy rồi mà ý chí linh hồn của lão tiền bối Đế Thanh Long lại sinh ra cộng minh! Chuyện này sao có thể? Thời đại kia đã qua đi, vậy mà vẫn còn có người có thể cộng minh với ý chí linh hồn của lão nhân gia ông ta ư?"
Thời Lưu Đại Thánh híp mắt nói: "Khô Mộc, anh nhìn cho rõ ràng đi, đó không chỉ là cộng minh với ý chí linh hồn thôi đâu!"
Từ Thiên Lôi Phong nhận được tin tức xong, Thời Lưu Đại Thánh liền trước tiên cảm ứng không gian các nơi đang biến hóa.
Chỉ cần Quỷ Hồn Sư vừa xuất hiện thì cô ấy nhất định có thể cảm ứng ra được.
Thật ra bọn họ đã tới đây rất nhanh, nhưng lại không nghĩ tới...
Khá lắm! Cậu ta không có việc gì mà những tên Quỷ Hồn Sư kia đã không còn nữa! Ý chí linh hồn của lão tiền bối Đế Thanh Long đã thức tỉnh rồi sao?
Khô Mộc sững sờ và bỗng nhiên hít sâu một hơi rồi nói ra:
"Nhưng mà hình như sự cộng minh sinh ra ý chí linh hồn sẽ không thể nào mạnh như thế được!"
"Đây là ý chí linh hồn đã bị thức tỉnh! Cậu ta là ai mà lại trâu bò đến nổi có thể tỉnh lại cả ý chí linh hồn của Đế Thanh Long chứ? Hơn 1000 năm trước cũng chỉ có vị Long Đế kia là sinh ra cộng minh linh hồn và thức tỉnh được ý chí linh hồn của lão nhân gia ông ta thôi! Cậu ta làm sao có thể làm được?"
Thời Lưu Đại Thánh mang vẻ mặt ngưng trọng nhìn về cảnh tượng phía xa, nói:
"Không chỉ đơn giản là thức tỉnh thôi đâu! Cậu ta không chỉ có thể thức tỉnh được ý chí linh hồn của tiền bối Đế Thanh Long, mà cậu ta còn chế ngự cả ý chí linh hồn của ông ấy! Nếu không thì đám Quỷ Hồn Sư kia sẽ không bị cậu ta xử lý thoải mái như thế!"
"Thủ đoạn của cậu ta thật là lợi hại! Khí tức của cái Võ Hồn hình người kia... Ngay cả thời cổ đại cũng không có nhân loại cường giả nào dám chế ngự cả tiền bối Đế Thanh Long đâu! Ngay cả thời đại viễn cổ cũng không thể có! Đây là Võ Hồn mang hình dáng của ai?"
Hai vị Đại Thánh cảm thấy rất kỳ lạ, sau đó cả hai hạ xuống mặt đất.
Vào lúc này, Vương Triệt đã thu hồi Võ Hồn Nguyên Thần, hư ảnh linh hồn của Đế Thanh Long bỗng nhiên thu nhỏ lại và khí tức cũng dần dần yếu bớt.
Chỉ có long ảnh nhàn nhạt đang xoay quanh phía trên một tòa cổ mộ và nhìn chăm chú vào Vương Triệt. Nhưng đạo long ảnh này cũng không có chút ý thức nào.
Ý chí cổ lão là vạn phần huyền diệu.
Vương Triệt nhìn xem ý chí hư ảnh của Đế Thanh Long và than nhẹ một câu: "Lần này tôi đã mượn nhờ lực lượng của ông, nhưng chung quy chỉ là mượn nhờ vì tôi cũng không thích hợp với ông! Ông vẫn nên chờ đợi hậu nhân đi thôi!"
Vân Diễm Hồ: "..."
Vân Diễm Hồ ở một bên nghe vậy mà cảm thấy rất bối rối.
Ngay cả cộng minh với lão tiền bối Đế Thanh Long mà cậu ta cũng cự tuyệt được sao? Cậu ta có còn là người không?
Vân Diễm Hồ cẩn thận từng li từng tí mà nói ra: "Đại ca à, lời nói này của cậu thật là… Cậu vừa sử dụng lão nhân gia ông ta mà liền nói không thích hợp là sao? Tại bên trong xã hội nhân loại các cậu thì loại hành vi này của cậu có phải là có chút cặn bã hay không?"
Vương Triệt: "..."
Vương Triệt liếc nhìn con tiểu hồ ly này một chút, Vân Diễm Hồ liền bị anh dọa đến không dám nói thêm lời nào.
Vương Triệt lắc đầu thầm nghĩ:
Một con tiểu hồ ly thì biết cái gì chứ?
Đạo ý chí linh hồn này của Đế Thanh Long đúng là đã bị mình đánh thức.
Nói cho đúng là nó đã bị dọa cho hiện thân...
Rốt cuộc Võ Hồn Nguyên Thần có lực uy hiếp cực mạnh đối với Long tộc.
Lúc trước Không Thần Long cũng đã bị dọa sợ như thế.
Trước mắt Đế Thanh Long cũng chỉ còn sót lại chút ý chí linh hồn, so với Không Thần Long thì sẽ không bằng do thời đại của nó đã quá xa xưa.
Vừa rồi nó đã bị sự bạo động của Võ Hồn Nguyên Thần làm cho kinh hãi nên mới hiện ra.
Nhất là chiêu ‘nguyên thần hóa kiếm’ kia!
Vào kiếp trước Vương Triệt đã từng dùng chiêu này để chém giết Long tộc khắp vạn giới, chí ít anh đã xử lý hơn vạn con, và những con rồng nổi danh đều có trên trăm con.
Bên trong đó cũng có không ít con rồng là đại năng Long tộc xưng bá cả một giới.
Vừa rồi Vương Triệt đã thi triển ra chiêu thức này với giới hạn đẳng cấp rất thấp, và anh chỉ có thể miễn cưỡng ngăn trở một kích của tên Quỷ Hồn Sư kia.
Nhưng anh thật không nghĩ tới mình sẽ dọa cho ý chí linh hồn của Đế Thanh Long phải hiện ra.
Nhưng vẫn có chút không thích hợp!
Vì trong hai cái Võ Hồn của Vương Triệt, Võ Hồn Nguyên Thần có uy áp cực mạnh đối với Long tộc. Nếu như cộng minh với hư ảnh của Đế Thanh Long thì đáng nhẽ sẽ không mang đến sự thay đổi gì mới đúng.
Mà tầng thứ nhất của Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung có long ảnh của Hoang Thí Trùng, cho nên cũng sẽ không tương dung với ý chí linh hồn của Đế Thanh Long, nếu làm không tốt thì sẽ có thể xảy ra sai lầm.
Vương Triệt đoán chừng Võ Hồn Vạn Tàng Đạo Cung cũng vô pháp cộng minh ra cái hiệu quả gì, sẽ chỉ lãng phí một cách vô ích mà thôi.
Mà đạo ý chí linh hồn của Đế Thanh Long này cũng không quá mạnh, cho nên sẽ cộng minh không được mấy lần.
Vì vậy Vương Triệt cũng không muốn cộng minh với nó, vì sẽ làm hao phí đạo ý chí linh hồn này của Đế Thanh Long.

Sau khi hai vị Đại Thánh của Vạn Thú Sơn là Thời Lưu và Khô Mộc nghe nói như thế thì kém chút nữa đã tức đến không thở được.
Còn đạo long ảnh Đế Thanh Long kia thì vẫn còn đang bừng bừng mà bay quanh giữa không trung, nó vẫn không chịu chui vào bên trong mộ phần của mình tại Thánh Linh Cốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận