Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1056: Cổ Thụ Chiến Tranh

Sau khi đi vào rừng Tổ Hồn, các loại trùng bướm chim ong là nhiều vô số kể.
Cửu Thải Điệp tiến hóa xong thì mỗi một đoạn thời gian sẽ có thể nhìn thấy một luồng ánh sáng tiến hóa bay ra.
Từng con hồn sủng từ bên ngoài đến đây đều liên tiếp phát ra từng tiếng kêu gọi, giống như là một chuỗi làn điệu giao thoa.
Thanh Linh Điệp nói:
"Trừ cái đó ra thì nơi này có hồn lực rất dồi dào! Tại lúc Tiết Vạn Thú mở ra trong vòng ba ngày sẽ có một vị tiền bối khống chế thời gian tên là Thời Lưu Đại Thánh và lấy lĩnh vực thời gian của ông ấy bao phủ cả nơi đây."
"Đứa nhóc mi mà qua được khảo thí về tiềm lực thì sẽ có thể ở tại lĩnh vực thời gian tu luyện 100 ngày. Sau khi ra khỏi lĩnh vực thời gian thì bên ngoài chỉ qua đi một ngày mà thôi."
Nghe nói như thế thì Tiểu Mao Trùng liền cảm thấy rất kinh ngạc, Hùng Bảo và Từ Lực Kiếm cũng phát ra âm thanh kinh ngạc.
Cổ Hồn thú tiền bối khống chế thời gian sao?
Tại bên ngoài, hồn sủng khống chế thời gian là cực ít.
Còn lĩnh vực chính là năng lực mà chỉ có hồn sủng mười vạn năm tu vi hồn lực mới có thể nắm giữ.
Tu luyện 100 ngày cũng chính là hơn ba tháng, cái tiến độ này không thể bảo là ít được!
Thanh Linh Điệp mang vẻ mặt hiền lành mà nhìn xem Tiểu Mao Trùng, vì đã rất nhiều năm nó không thấy được một con Thanh Thanh Trùng ký kết hồn ước cùng với nhân loại có thể đi vào Vạn Thú Sơn, cho nên lần này nó rất vui vẻ.
Hiện tại Khế Hồn Sư nhân loại quá truy cầu về tiềm chất chủng tộc của hồn sủng, nên đại bộ phận hồn sủng có tiềm chất chủng tộc thấp đều không được chú ý tới.
Dù cho có ký kết hồn ước thì đại bộ phận cũng đều dùng làm thú cưng.
Chiến đấu sao? Trên cơ bản là không cần đến!
Nhưng tiềm chất chủng tộc thấp cũng không có nghĩa là hoàn toàn không có tiền đồ. Nhân loại có thể khai phá ra nhiều hình thái tiến hóa như vậy thật ra cũng đã chứng minh được điểm này.
Chỉ là hồn sủng có tiềm chất chủng tộc thấp mà muốn tiến hóa thành hình thái cường đại thì thường thường đều tương đối khó khăn.
Làm đại biểu cho một phương thế lực là Vạn Thú Sơn, cho nên đám Cổ Hồn thú sẽ có nghĩa vụ trợ giúp đám nhóc này đạt được sự trưởng thành tốt hơn.
Chuyện nhân loại đã làm được thì bọn chúng cũng phải làm được.
Mà chuyện mà nhân loại làm không được thì bọn chúng cũng có thể làm được.
Đây chính là Vạn Thú Sơn, là truyền thừa cuối cùng của Cổ Hồn thú!
Là nơi mà Hồn sủng có hi vọng tiến hóa!
Không phải chỉ có nhân loại nghiên cứu về sự tiến hóa của hồn sủng, mà đám Cổ Hồn thú đã đi vào thời hiện đại cũng nghiên cứu!
Mặc dù Cổ Hồn thú có số lượng càng ngày càng thưa thớt, nhưng lực lượng truyền thừa của chúng vẫn truyền đời để giữ lại.
Thanh Linh Điệp mang theo Tiểu Mao Trùng đáp xuống dưới gốc đại thụ tại trung tâm rừng Tổ Hồn.
Bốn phía đã vây tụ rất nhiều hồn sủng.
Gốc cổ thụ này phảng phất như có thần mà nhánh cây rì rào lay động.
Chiều cao của nó hơn ngàn mét nên nhìn qua giống như đang bao phủ cả nửa cái thế giới vậy.
Vào lúc này, gốc cổ thụ kia bỗng nhiên mở miệng nói tiếng người:
"Bọn nhỏ, yên lặng một chút nào!"
"Ta là Cổ Thụ Chiến Tranh, là sinh mệnh chi nguyên của rừng Tổ Hồn! Hôm nay là Tiết Vạn Thú, và cũng là ngày lễ của Hồn thú chúng ta. Bọn mi tới đây là để đón nhận sự ma luyện, chứ không phải tới đây là để chơi đùa nghịch ngợm."
"Bên trong bọn mi đại bộ phận đều là đám nhóc vừa ra đời mới mấy năm. Bây giờ bọn mi đã cùng nhân loại ký kết sinh mệnh hồn ước, cho nên cũng đã chính thức trở thành một con hồn sủng. Vì vậy bọn mi sẽ có tiềm lực ưu tú hơn so với chúng ta. Và tương lai của bọn mi cũng sẽ rộng lớn hơn chúng ta. Nhưng bây giờ bọn mi vẫn còn rất non nớt."
"Bọn mi ở chung với Khế Hồn Sư nhân loại và xã hội nhân loại, cho nên bọn mi không cần lo áo cơm, đến tu luyện cũng không cần lo nghĩ, vì Khế Hồn Sư đã bảo hộ bọn mi cực kỳ tốt. Lực lượng Võ Hồn cũng khiến cho bọn mi càng thêm cường đại!"
"Nhưng bọn mi không thể quên, Hồn thú chúng ta cường đại căn bản là do chính bản thân chúng ta!"
"Hôm nay bọn mi đi tới Vạn Thú Sơn là đã đi vào thế giới của Hồn thú, cho nên chúng ta sẽ trợ giúp bọn mi đào móc tiềm lực của bản thân bọn mi! Vậy trong tương lai bọn mi sẽ không thể quên khi mình mạnh thì mới thật sự là mạnh!"
Gốc cổ thụ mở miệng nói nhưng không có nói bằng ngôn ngữ của Hồn thú.
Tuy nhiên đám hồn sủng đều có thể nghe hiểu được.
Cổ thụ tiếp tục nói: "Hiện tại hãy phóng thích hồn lực trên người bọn mi ra đi! Ta sẽ căn cứ vào dao động hồn lực để cảm giác được tu vi hồn lực của mỗi đứa nhóc bọn mi."
Thanh Linh Điệp vỗ vỗ đầu Tiểu Mao Trùng, nói: "Nghe theo Cổ Thụ Chiến Tranh đi! Đây là vị Hồn thú thứ nhất của rừng Tổ Hồn chúng ta đấy! Ông ấy đã có hơn một vạn tuổi rồi!"
Tiểu Mao Trùng liền há hốc mồm và kêu ố một cái.
Một vạn tuổi thật là nhiều!
Mình mới có một tuổi à!
Hùng Bảo cũng kêu ngao ngao một tiếng, ý nó nói là: "Đó không phải là một vạn vị lão đại hay sao? Thật là mạnh quá đi!"
Từ Lực Kiếm cảm thấy tam đệ có ý nghĩ này là cực kỳ chính xác, nhưng nó lại nói không nên lời dù thấy là lạ ở chỗ nào.
Thanh Linh Điệp: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận