Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1095: Tìm Ra Chủ Nhân

Tại một bên khác, Bạch Hoàng Đại Thánh bỗng nhiên nói ra: "Ta cảm thấy rất tò mò!"
Thiên Huyễn Đại Thánh liếc mắt nói: "Ta cũng cảm thấy rất tò mò!"
Thời Lưu Đại Thánh khoát khoát tay, nói: "Ta biết bọn mi tò mò cái gì! Ta cũng tò mò như bọn mi thôi, nhưng trước mắt không thể được!"
Chân Đình Đại Thánh cũng biết bọn hắn đang tò mò cái gì, vì hắn cũng tò mò không kém...
Mấy vị Đại Thánh đang trao đổi với nhau.
Nhưng bọn hắn còn chưa nói xong thì một con Tiểu Ưng bỗng nhiên từ bên ngoài bay đến. Nó bay đến bên cạnh Thời Lưu Đại Thánh.
Thời Lưu Đại Thánh hơi sững sờ và tiếp lấy Tiểu Ưng.
"Gréc! ! !"
Tiểu Ưng lập tức phát ra từng tiếng thú ngữ luyên thuyên, rồi sau đó bay trở về.
Thời Lưu Đại Thánh trầm mặc trong chốc lát mói nói: "Thật thú vị!”
Chân Đình hỏi: "Tên Kim Ưng kia đã mang tin tức gì tới cho cô vậy?"
Thời Lưu Đại Thánh chậm rãi nói: "Đại khái là nó đã tìm được Khế Hồn Sư của ba đứa nhóc này rồi!"
Lời này vừa nói ra thì ánh mắt của mấy vị Đại Thánh đều cùng nhau sáng lên!
Không sai, thứ mà bọn hắn hiện tại đang tò mò nhất chính là chủ nhân của mấy đứa nhóc rốt cuộc là ai? Tại sao hắn ta lại có thể bồi dưỡng ra mấy con hồn sủng tốt như vậy? Trong nhân loại làm sao lại xuất hiện một vị quái vật như thế được?
Chân Đình Đại Thánh đã không nhịn nổi mà vội vã hỏi thăm: "Ai ai ai? Là Thiên Vương đúng không? Nhất định là Thiên Vương rồi! Có phải Thiên Vương đã đến Tiết Vạn Thú của chúng ta để đùa giỡn hay không? Không không không! Chắc chắn không chỉ là một vị Thiên Vương thôi đâu! Có lẽ là đã đến đây mấy vị Thiên Vương rồi! Bọn hắn chuyên môn đưa đám hồn sủng này vào cho chúng ta chấn kinh đúng không?"
Thời Lưu Đại Thánh lắc đầu, nói: "Không phải đâu! Ta mà nói ra thì bọn mi có khả năng sẽ không tin, bởi vì vị Khế Hồn Sư này có đẳng cấp rất thấp..."
Thiên Huyễn Đại Thánh nói ra với âm thanh già nua và mang theo vài phần không xác định: "Thấp đến mức nào? Cô đừng nói hắn ta chỉ có hai mấy ba mươi cấp nhé..."
Thời Lưu Đại Thánh nói: "Mi quả là gừng càng già càng cay đây Thiên Huyễn! Mi đã đoán đúng, đó chính là Khế Hồn Sư chỉ hơn cấp 20, là một vị thiếu niên nhân loại chi vừa mới bước vào đại học."
"..."

"Đây chính là sách lược vừa đánh vừa lui mà cậu đã nói sao?"
Ở bên ngoài Trận địa Vân Lôi, Thẩm Minh Loan và một đoàn người đang nhìn xem Vương Triệt với vẻ mặt mờ mịt.
Một kiếm kia đúng là quá kinh hãi, bọn họ khó có thể giải thích được.
Ngay cả Bôn Lôi Thú cũng đều bị một kiếm chém rụng!
Vương Triệt thản nhiên nói: "Thật ra tôi nghĩ là sẽ vừa đánh vừa đi, nhưng nó không cho tôi đi nên tôi chỉ có thể động thủ đánh cho nó lui ra sau để đi thôi."
Đám người: "..."
Đã hiểu! Vừa đánh vừa lui chính là đánh cho đối phương lui ra sau rồi đi thôi!
Bạch Tiểu La yếu ớt nói:
"Tôi thật nghĩ không ra, cậu có đẳng cấp hồn lực không cao nên cho dù chiêu thức có lợi hại hơn nữa nhưng chung quy hồn lực vẫn là thứ cơ bản, vì vậy cậu không thể nào bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ mới đúng chứ…"
"Cậu đã lĩnh ngộ ra kiếm ý rồi đúng không? Nhưng cho dù có kiếm ý gia trì thì cũng không thể nào chênh lệch quá lớn như vậy được!"
Đúng đúng đúng! ! !
Vương Tạp và Lô Địch đều điên cuồng gật đầu.
Vương Triệt nói: "Đúng vậy! Nó có quan hệ với kiếm kỹ mà tôi đang sử dụng! Kiếm kỹ tôi vừa thi triển khi nãy tương đối đặc thù, đó là một loại kiếm kỹ có thể hấp thu năng lượng hệ lôi điện! Nói ngắn gọn là nếu như hấp thu năng lượng hệ lôi điện càng mạnh thì uy lực của kiếm chiêu sẽ càng lớn. Cho nên bản thân tôi cũng tiêu hao không quá lớn!"
Nghe vậy mà đám người Bạch Tiểu La lập tức hoảng hốt một trận:
"Thế cho nên một chiêu kiếm kia của cậu đã hấp thu toàn bộ chiêu Lôi Đình Vạn Quân của Lôi Bôn Thú, rồi từ đó bộc phát ra uy lực to lớn như vậy! Chỉ một chiêu là đã đánh bại cả Bôn Lôi Thú! Vậy cậu đã dùng sức mạng của nó để đánh bại nó sao?"
Vương Triệt gật đầu nói: "Không sai!"
Vương Tạp tắc lưỡi nói: "Vậy cũng quá là biến thái rồi! Đây chẳng phải là đối với bất kì Hồn Kỹ hệ lôi điện gì cũng đều miễn dịch rồi ư?"
Vương Triệt lắc đầu, nói: "Chưa hẳn! Nếu là Hồn kỹ hệ lôi điện quá mạnh mà thân thể tôi không thể chịu nổi, vậy đương nhiên tôi cũng không thể hấp thu nổi rồi!"
Lô Địch nghiêng đầu, tựa như cậu ta đã phát hiện ra điểm mấu chốt nào đó. Trên mặt cậu ta toàn là dấu chấm hỏi, nói: "Hả? Một chiêu Lôi Đình Vạn Quân của Cổ Hồn thú mà lại đang ở bên trong Trận địa Vân Lôi mà thi triển ra, vậy đây không phải Hồn kỹ hệ lôi điện quá mạnh hay sao? Tôi phải định nghĩa từ ‘quá mạnh’ như thế nào cho đúng đây?"
Vương Tạp buồn bã nói: "Người với người đúng là không giống nhau mà! Đối với tôi mà nói một tia sét cũng đều gánh không được! Nhưng mà đối với Vương Triệt mà nói, một chiêu Lôi Đình Vạn Quân kia cũng chỉ tương đương với một phát sét đánh mà thôi..."
Vương Triệt ho khan một cái rồi nói: "Quá khen rồi! Bôn Lôi Thú chắc chắn sẽ không giết chúng ta, cho nên khi nó thi triển ra Hồn kỹ chắc chắn sẽ không dùng hết toàn lực. Nếu như nó dùng toàn lực thì tôi chưa hẳn có thể chống đỡ được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận