Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 552: Hiệu Suất Cao

Mạc Nam: "..."
"Ha ha ha! Đại thần vừa mở miệng là đã hạ gục người ta rồi! Vị Nam Ca này, anh còn cần cố gắng nhiều hơn nữa!"
Các bạn học cũng lập tức cười vang, sau đó không tiếp tục để ý đến mấy kẻ già đời như Mạc Nam này, mà lách qua người bọn họ để bước về phía thầy Nham Sơn ở phía xa xa.
Mạc Nam xoay người lại nhìn xem bóng lưng của đoàn người, nhưng anh ta cũng không bởi vì một câu nói đấy mà tức giận.
Ngược lại là Mạc Nam lộ ra vẻ mặt như có vài phần suy nghĩ.
Các bạn học trong câu lạc bộ của Mạc Nam cũng nhịn không được mà cười nói: "Bọn tân sinh viên chỉ biết làm ruộng của học viện Lâm Hải này thật chảnh chó nhỉ. Đã lâu rồi chúng ta không gặp qua tình huống này. Năm trước đã xuất hiện một vị Thẩm nữ thần, và năm nay lại có thể xuất hiện một vị lợi hại như thế."
Một vị bạn học trong câu lạc bộ bỗng nhiên nói ra: "Nam Ca, lúc nãy khi anh đang nghỉ ngơi khôi phục thì con Độc Mạt Oa kia đột nhiên lại tiến hóa, nhưng cũng không biết tình huống xảy ra như thế nào? Sau đó tôi liền thấy tên tân sinh viên kia hình như đã ném đi rất nhiều độc bảo."
Mạc Nam nhìn về phía vị bạn học kia, nói: "Sao cậu không nói ra việc này sớm hơn? Độc Mạt Oa tiến hóa trong tự nhiên thế nhưng là việc lớn đấy. Ném độc bảo qua cho nó sao? Con Độc Mạt Oa kia ngay từ đầu tôi đã cảm thấy không thích hợp. Các cậu còn nhìn thấy cái gì nữa không?"
Mạc Nam vừa rồi cũng vì cứu Ngoạn Mệnh Phong nên mới trúng chiêu nên mới nghỉ ngơi khôi phục, do vậy anh ta đã bỏ lỡ rất nhiều sự việc.
Một vị đồng học không khỏi nói: "Hình như con Độc Mạt Oa kia còn nuốt độc bảo của mình thì phải? Độc Mạt Oa tiến hóa trong tự nhiên có quan hệ cùng với việc này sao?"
Mạc Nam ngưng trọng suy nghĩ tỉ mỉ, nói: "Rất có khả năng này! Bảo sao tôi thấy con Độc Mạt Oa kia lại tức giận đến như vậy. Nếu đã như thế thì vị tân sinh viên đó ũng không phải chỉ lợi hại kiểu bình thường đâu. Cậu ta đã thu thập được rất nhiều độc bảo nữa sao?"
Có người đồng học suy nghĩ nói:
"Có hơi xa nên tôi cũng nhìn không rõ lắm, dù sao thì cũng rất nhiều. Cậu ta thu nhặt độc bảo có chừng gấp đôi so với tất cả các sinh viên khác trong nhóm cậu ta cộng lại. Không biết là làm sao cậu ta có thể thu thập được?"
"A! Đúng rồi! Hồn sủng của cậu ta hình như là một con Lục Mao Trùng! Thật bất ngờ!"
Một vị bạn học nghi ngờ nói:
"Tân sinh viên sao lại có thể thu nhặt được nhiều độc bảo như vậy chứ? Thứ độc bảo này là sinh viên năm thứ hai đại học như chúng ta mới có cơ hội đi thu nhặt, và một ngày cũng chỉ có thể thu nhặt được mấy viên là đã không tệ rồi. Nếu như thu nhặt quá nhiều thì những con Qua Độc Oa kia còn sẽ rất tức giận nữa."
"Trừ khi mỗi một viên đều không có đánh thức Qua Độc Oa! Mà nếu thật sự như lời cậu đã nói thì cậu ta thật sự quá biến thái."
"Mấu chốt là tại sao cậu ta lại lấy ra độc bảo đã thu nhặt được để ném đi nhỉ? Chẳng lẽ lại có người hào phóng như vậy sao? Nếu là tôi thì tôi sẽ không lấy ra đâu!"
Một đoàn người càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Một vị bạn học nói: "Con Cự Chiểu Độc Oa kia sau khi tiến hóa xong thì giống như còn cho bọn họ một gốc Bích Nguyệt Sen nữa. Đó cũng coi là sự hồi báo!"
Một vị bạn học gãi gãi đầu, không thể nào hiểu được nên nói: "Đối với đám tân sinh viên kia mà nói, cái thù lao này thật là không tệ. Nhưng mà đối với cái vị sinh viên kia mà nóichẳng phải là đã lỗ vốn rồi sao? Cậu ta đã mất cả chì lẫn chài rồi?"
Mạc Nam cười nhạo nói: "Là do cảnh giới của các cậu quá thấp. Mà làm việc không thể so sánh được mất, nếu không các cậu sẽ không làm được việc lớn đâu. Nhưng chuyện này cũng rất dễ hiểu, vì sẽ không có mấy người có thể làm được như vậy. Cái vị tân sinh viên kia có khả năng đã sớm nhìn ra nguyên nhân tiến hóa của con Độc Mạt Oa đó. Người có kiến thức và sự quyết đoán thế này sẽ có thể nhẹ nhõm nhìn ra hành động trước đây của tôi, sau đó còn mưu tính để gài bây chúng ta là chuyện bình thường."
Mạc Nam không khỏi cảm khái một tiếng: "Tân sinh viên bây giờ đều yêu nghiệt như thế sao? Mà hồn sủng lại là một con Lục Mao Trùng nữa chứ... Hả? Tại sao tôi cảm thấy cái này quen quen, hình như tôi đã có nghe nói qua ở chỗ nào trong trường mình rồi thì phải?"

Ngồi trên Sơn Ngữ Ưng, đám người Vương Triệt quay trở về trường học.
Lần này anh thu hoạch tương đối khá.
Thu hoạch lớn nhất tự nhiên sẽ là viên độc bảo kia của Cự Chiểu Độc Oa.
Trừ cái đó ra thì anh còn thu hoạch được một chút cây trồng xung quanh hồ Bích Nguyệt, và một cây Bích Nguyệt Sen.
Thầy Nham Sơn đem quá trình tiến hóa của Cự Chiểu Độc Oa viết ra một bản báo cáo, và ông ấy còn bổ sung thêm video uay được, sau đó ông ấy trình lên căn cứ nghiên cứu hồn sủng của châu Bắc Giang.
Người kí tên phát hiện ra chính là Vương Triệt.
Đến lúc đó chắc hẳn anh sẽ có thêm một ít ban thưởng.
Nhưng Vương Triệt cũng không quá coi trọng những phần thưởng đó.
Lúc đám người quay trở về trường học thì trời đã chạng vạng tối.
Đồng thời Vương Triệt còn phát hiện đằng sau nhà gỗ nhỏ của anh đã nhiều thêm hai mảnh đồng ruộng.
Trong đó có thêm một mảnh ruộng thuốc khá đặc biệt, đất trồng ở bên trong tương đối đặc thù, có thể trồng trực tiếp một chút dược liệu lên đó.
Hiệu suất làm việc của học viện quả là cực kỳ cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận