Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 900: Hồn Kỹ Át Chủ Bài: Bàn Thạch Phấn Chiến

"Một con Thứ Hỏa Chồn hơn 4000 năm mà cũng dám đơn đấu cùng với Nộ Diễm Cuồng Sư hơn 5000 năm..."
Vương Triệt không khỏi nghĩ đến hai con Mật Hỏa Chồn lúc trước.
Thật đủ dũng cảm!
Thứ Hỏa Chồn có làn da lít nha lít nhít gai ngược, và có được tính kháng tự nhiên đối với hỏa diễm.
Chúng là một trong số cực ít Hồn thú có thể chống đỡ được địa hỏa.
Đồng thời năng lực phòng ngự của chúng rất kinh người, làn da cực kỳ cứng rắn, không chỉ có thể chống cự rất nhiều Hồn kỹ gây tổn thương mà còn có năng lực bắn ngược nhất định.
Chúng bị liệt vào hồn thú hệ chiến đấu nên tất nhiên chúng cực kỳ hiếu chiến.
"Con Thứ Hỏa Chồn này có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú."
Sau khi nhìn ra ngoài một hồi, Vương Triệt phát hiện con Thứ Hỏa Chồn hoang dã này còn thật sự lợi hại.
Vào lúc này, Thứ Hỏa Chồn đang ở vào thế hạ phong, phảng phất như bất cứ lúc nào nó cũng sẽ bị con Nộ Diễm Cuồng Sư kia xử lý.
Trên người nó đã xuất hiện rất nhiều vết thương.
Dù cho làn da của nó cứng rắn như thép tấm nhưng cũng bị xé rách ra mấy mảng.
Tựa như bất cứ lúc nào nó cũng sẽ ngã xuống.
Nộ Diễm Cuồng Sư lâm vào cực độ điên cuồng mà liên tục công kích, mặc dù nó không có ý thức nhưng bản năng chiến đấu của nó vẫn để cho nó biết con mồi trước mắt sẽ nhanh chóng thất bại.
Nhưng Vương Triệt lại phát hiện, ánh mắt của con Thứ Hỏa Chồn này lại phi thường bình tĩnh!
Hiển nhiên là nó đã biết tình cảnh hiện tại của mình!
Vương Triệt không có lựa chọn ra tay. Vì đối với loại Hồn thú Thứ Hỏa Chồn này mà nói, bản thân bọn chúng phi thường cao ngạo, nhất là trong chiến đấu.
Nếu cứu chúng một mạng vậy so với giết chúng còn nghiêm trọng hơn.
Làm hồn thú nên nó thập phần cường đại, nhưng lại không am hiểu phối hợp đoàn đội.
Trên mạng đã lưu truyền một câu danh ngôn liên quan tới Thứ Hỏa rằng: Đánh bại bọn chúng chính là sự tôn trọng lớn nhất đối với bọn chúng.
Sau một phen giao phong, Thứ Hỏa Chồn đã lung lay sắp đổ, dường như nó đã sắp ngã xuống.
Con Nộ Diễm Cuồng Sư kia lại nhào tới một cái, song trảo như lưỡi đao và nổi lên hào quang sáng chói, thiêu đốt lên hỏa diễm hừng hực, hướng về phía Thứ Hỏa Chồn mà lao đến.
Hồn kỹ ngàn năm, Bạo Viêm Song Trảo.
Con Nộ Diễm Cuồng Sư kia còn biết dùng cả Hồn kỹ ngàn năm!
Thứ Hỏa Chồn phảng phất như nằm ngửa chờ chết mà ngã trên mặt đất, cũng không giãy dụa nữa.
Nhưng ở một khắc này, khi song trảo của Nộ Diễm Cuồng Sư sắp rơi xuống trên người của Thứ Hỏa Chồn, đột nhiên thân thể Thứ Hỏa Chồn bộc phát ra một trận ánh sáng mãnh liệt!
Bạo Viêm Song Trảo kia liền bị đánh bật ra, và đúng là lấy góc độ cực kỳ quỷ dị mà đâm về phía cổ của Nộ Diễm Cuồng Sư!
Soạt một tiếng, song trảo đã đâm ra một lỗ thủng khổng lồ trên cổ Nộ Diễm Cuồng Sư!
Thứ Hỏa Chồn bỗng nhiên nhảy dựng lên, nó trực tiếp nhảy lên trên đầu Nộ Diễm Cuồng Sư và chân trước của nó cũng bắt đầu biến thành trảo, sau đó là một trận cào xé điên cuồng.
Tê Liệt Trảo! Đây là Hồn kỹ trăm năm hệ chiến đấu.
Nhưng lúc này uy lực mà Thứ Hỏa Chồn thi triển ra lại phi thường mạnh mẽ!
Không qua một phút đồng hồ nó đã đem đầu của Nộ Diễm Cuồng Sư xé thành mấy đoạn.
Cuối cùng Nộ Diễm Cuồng Sư đã ngã xuống.
Thứ Hỏa Chồn thì trực tiếp nằm ở trên thân thân của Nộ Diễm Cuồng Sư và há lớn miệng thở hổn hển.
"Ti ngô? ! !"
"Tư tư? ! !"
"Grao ngao ngao? ! !"
Tiểu Mao Trùng, Từ Lực Kiếm và Hùng Bảo nhìn xem cảnh tượng này mà nhao nhao phát ra tiếng kêu nghi hoặc, kinh ngạc.
Thế mà lại thắng được?
Vừa rồi luồng ánh sáng kia là cái gì?
Tại sao Hồn kỹ của Nộ Diễm Cuồng Sư lại sẽ công kích chính nó?
Vương Triệt nói:
"Đó là Hồn kỹ át chủ bài của hồn thú hệ chiến đấu, là một loại Hồn kỹ bị động rất đặc thù, tên là Bàn Thạch Phấn Chiến. Hồn kỹ giúp cho thân thể kiên cố trong giây lát, vào lúc bị công kích mới có thể sử dụng, và sẽ có thể đem công kích của địch thủ bắn ngược trở về, sau đó bản thân cũng sẽ tiến vào trạng thái chiến đấu hưng phấn. Lúc này khi thi triển ra Hồn kỹ nào cũng sẽ được tăng phúc uy lực rất mạnh.”
“Nhưng loại Hồn kỹ bị động này cần chịu qua vô số công kích tra tấn thì mới có thể hoàn toàn nắm giữ. Ở lúc mấu chốt mà thi triển ra sẽ có thể thay đổi cả chiến cuộc."
Hồn kỹ bị động tức là dưới tình huống bình thường sẽ không thể dùng được.
Chỉ có ở thời điểm mấu chốt thì khả năng bị động mới được sử dụng.
Đương nhiên chỉ là dạng này thì hiển nhiên còn chưa đủ.
Thứ Hỏa Chồn có thể chiến thắng hoàn toàn là do nó có được linh trí, toàn bộ quá trình nó đều đang tính toán tình huống của Nộ Diễm Cuồng Sư, sau đó mới lấy chiêu Bàn Thạch Phấn Chiến này để nghịch chuyển thế cục!
"Grao ngao ngao!"
Hùng Bảo kêu lên mấy tiếng, ý nói thật là lợi hại!
Có thể trở thành Hồn kỹ át chủ bài thì tất nhiên là rất mạnh.
Vương Triệt cười nói:
"Chiêu này và chiêu Tử Địa Hậu Sinh giống nhau đến mấy phần. Khác biệt chính là Tử Địa Hậu Sinh là chiêu thức trực tiếp khóa lại trạng thái sắp chết để phản kích trong nháy mắt. Mà Bàn Thạch Phấn Chiến này mà dám đứng trước công kích trí mạng thì sẽ không thể kịp thời kích hoạt, như vậy liền trực tiếp xong đời rồi."
"Chiêu thức này sẽ cần có được tố chất chiến đấu cực cao, cùng với kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú mới được."
"ác hồn sủng thuộc hệ khác mà học chiêu thức này thì hiệu quả sẽ không lớn. Chỉ có hồn sủng hệ chiến đấu học được thì mới có tác dụng."
Bởi vì hồn sủng hệ chiến đấu chính là thông qua vô số trận chiến để tôi luyện mà thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận