Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 725: Chiến Thắng Nhẹ Nhàng

Một bên khác, Vương Triệt nhân lúc Thạch Tượng Ma Vương thi triển Ác Ma Chi Lực thì anh tự nhiên cũng không nhàn rỗi.
Vương Triệt muốn đánh bại Thạch Tượng Ma Vương thật ra cũng không khó, cũng không cần hao phí bao nhiêu thời gian.
Vương Triệt cũng không muốn triển lộ thực lực của mình.
Nói về cường độ thân thể hiện giờ của anh thì tự nhiên là cực kỳ cao.
Bình thường lấy Thiên Lôi để luyện thể thì thôi đi, mà bách luyện hồn lực mỗi thời mỗi khắc đều sẽ rèn luyện thân thể Vương Triệt.
Đồng thời ngày đầu tiên ăn vào rất nhiều món ăn nữa.
Nhưng coi như thân thể Vương Triệt rất mạnh mà nếu muốn liều mạng với Thạch Tượng Ma Vương – loại hồn sủng có thân thể cũng cực mạnh để tốc chiến tốc thắng thì nhất định sẽ làm không được.
Cho nên Vương Triệt lựa chọn trực tiếp vọt tới với tốc độ rất nhanh.
Trong mắt của mọi người Vương Triệt tựa như là một luồng lôi điện, tốc độ của anh nhanh đến làm cho người ta giận sôi.
Giờ phút này, trong đầu các khán giả chỉ có một từ xuất hiện:
"Động thủ như lôi điện!"
Thạch Tượng Ma Vương vừa thi triển xong chiêu Ác Ma Chi Lực là nó đã thấy một bóng người đến gần trước mặt nó.
Khoảng cách của nó với gương mặt Vương Triệt chỉ không đến một mét.
Thạch Tượng Ma Vương liền giật nảy mình: Cái quái gì vậy?
Trong tích tắc mà nó ngây người, chỉ thấy Vương Triệt cấp tốc xòe bàn tay ra và một vầng hào quang màu xanh lục đã bao phủ lấy nó.
"A..."
Thạch Tượng Ma Vương cảm giác toàn thân rất dễ chịu, giống như nó đang ngâm mình trong suối nước nóng mà toàn thân đều đã phiếm hồng, cảm giác vô cùng thoải mái và nó đã không còn sức lực nữa.
Sinh mệnh lực trong người của nó phảng phất như đang nhảy nhót.
Nó thoải mái đến mức mà nhịn không được phải nhắm mắt lại và phát ra một tiếng thở nhẹ nhàng sảng khoái.
Sau đó...
Sau đó nó cảm giác trời đất quay cuồng giống như đang bị cái gì đó nhẹ nhàng đẩy đi một chút, và bên tai nó còn truyền đên âm thanh của trọng tài:
"Thạch Tượng Ma Vương đã bay khỏi đài và bất lực ngã xuống, Khế Hồn Sư chiến thắng."
"? ? ?"
Thạch Tượng Ma Vương liền mở to hai mắt ra rồi nó phát hiện mình đã bay ra khỏi đài và đang nằm trên mặt đất.
Nó lập tức đứng vụt lên một phát, và trong đầu nó chỉ có một ý niệm:
Trúng chiêu rồi!
Hồn Kỹ mà vị Khế Hồn Sư kia sử dụng là gì?
Trong mắt mọi người thì tốc độ của Vương Triệt quá nhanh, thậm chí bọn họ còn không thể nhìn thấy quá trình mà Vương Triệt thi triển Hồn Kỹ.
Trong mắt bọn họ chỉ thấy Vương Triệt vọt tới người Thạch Tượng Ma Vương và sờ soạng Thạch Tượng Ma Vương một chút, sau đó Thạch Tượng Ma Vương tựa như đã mất đi sức chiến đấu mà người nó mềm nhũn đi rồi bị Vương Triệt đẩy ra khỏi đài.
Trông thấy điều này mà vô số người xem đều kinh ngạc không thôi.
Vãi thật! Trận đấu này cũng quá nhanh rồi đó!
Chuyện này cực kỳ không hợp thói thường!
Trên tay của Vương Triệt có độc sao?
Thạch Tượng Ma Vương có chống đỡ được bao lâu đâu?
Đương nhiên đã có người nhìn ra vấn đề và cũng ý thức được trên tay của Vương Triệt không có độc. Nhưng anh lại có thể để cho hồn sủng mất đi sức chiến đấu trong giây lát.
Vô Phong Thiên Vương liếc mắt một cái đã nhìn ra, nói:
“Hồn Kỹ sao? Khó trách tại sao cậu ta sẽ đi làm ruộng, vì loại Hồn kỹ chữa trị sinh mệnh này sẽ làm cho hồn sủng tiến vào trạng thái vui vẻ quá độ, mà khi chúng vui vẻ quá độ thì sẽ khiến cho hồn sủng tạm thời mất đi ý thức. Mà dù chỉ có một hai giây mất đi ý thức là đã đủ thua rồi..."
"Lần trước tôi nhìn thấy tình huống thi triển Hồn Kỹ chữa trị sinh mệnh này đã là hai năm trước."
Vô Phong Thiên Vương cười nói: "Trên tay cậu ta y như có độc! Chiêu thức này đoán chừng còn có thể thúc đẩy hồn thực sinh trưởng, quả thực là cực kỳ thích hợp để đi làm ruộng."
Người đàn ông trung niên nhíu mày nói:
"Nhưng tốc độ của cậu ta rất kỳ quái! Tôi còn nhớ Võ Hồn của cậu ta chính là Tinh Cung, nó thuộc về Võ Hồn loại kiến trúc kỳ quan, và ở trong phạm trù Khí Võ Hồn. Khi tu luyện loại Võ Hồn này sẽ không thể giúp cho thân thể của bản thân tăng lên quá nhanh."
"Nhưng mà tốc độ vừa rồi của cậu ta thật sự quá nhanh. Coi như là dạng Linh Võ Hồn am hiểu về tốc độ thì cũng rất khó làm được tới trình độ này."
"Lúc hành động mà trên thân cậu ta còn không có hồn lực dao động... Chỉ bằng vào cường độ thân thể mà đã đạt tới tốc độ này rồi... Vậy bình thường cậu ta đã rèn luyện như thế nào?"
Vô Phong Thiên Vương vừa cười vừa nói:
"Ai biết được chứ? Thật ra chủ yếu là tôi muốn nhìn cậu ta dùng kiếm. Nhưng nhìn tình huống này thì đoán chừng tôi sẽ không thấy được. Với loại tốc độ này của cậu ta thì một khi cận thân và bị cậu ta sờ một cái là hồn sủng nào cũng chịu không được."
"Đừng nói là hồn sủng, mà coi như là Khế Hồn Sư cũng không thể chịu được."
Người đàn ông trung niên nói:
"Không vội, tôi đã nhìn lướt qua rồi, và tôi thấy bên trong những con hồn sủng này vẫn có mấy con khó chơi. Huống hồ nếu chúng có chuẩn bị thì muốn chống cự lại chiêu này cũng không phải là quá khó."
"Mà tu vi kiếm đạo của cậu ta thật sự cao như ông nghĩ sao?"
Vô Phong Thiên Vương chỉ cười không nói.
Trận đấu thứ nhất đã kết thúc và Vương Triệt chiến thắng rất nhẹ nhàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận