Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1074: Truy Tung

Vào lúc này, sau khi Tiểu Mao Trùng tiến vào bên trong Liệt Phong Vân Hà, chỉ trong chốc lát, từng đạo Liệt Phong đã khuấy động lên!
Vô số luồng gió hóa thành từng cái lưỡi đao màu xanh nâu, giống như tự động mà liên tục chém về phía Tiểu Mao Trùng.
Tiểu Mao Trùng đang bay giữa không trung thấy vậy thì giật nảy mình.
Chuyện gì vậy?
Vừa rồi khi ta nhìn xem mấy con hồn sủng khác thì không hề thấy chuyện Liệt Phong có năng lực tự động truy tung mà!
Đám hồn sủng khác thấy cảnh này thì liền sửng sốt một chút và tựa như đã hiểu ra điều gì đó!
Tiểu Mao Trùng loạn quơ một trận tứ chi ngắn nhỏ khi nhìn thấy từng đạo Liệt Phong đang dũng mãnh lao tới!
Nó đã bay với tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng Liệt Phong vẫn theo đuổi không bỏ!
Mà Liệt Phong lại càng ngày càng nhiều, vây tại bốn phương tám hướng của Tiểu Mao Trùng.
Chạy là chuyện hoàn toàn không có năng!
Gió lốc gào thét, Thiên Không Chi Lực trong cơ thể Tiểu Mao Trùng cũng bạo động một trận.
Đám hồn sủng khác nhìn xem tầng thủy quang nhàn nhạt trên người Tiểu Mao Trùng thì rốt cục đã hiểu.
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo cũng đã hiểu.
Thứ đồ mà Thời Lưu Đại Thánh ban cho đại ca cũng không phải là tầng bảo hộ, mà đó là một loại năng lượng dùng để hấp dẫn Liệt Phong. Chỉ cần đi vào khu vực của Liệt Phong chi lực thì sẽ dẫn động Liệt Phong tới công kích!
Bây giờ đại ca muốn tránh cũng đều tránh không được! Đại ca lại bị lừa rồi!
Đám hồn sủng khác không khỏi nhìn về phía Thời Lưu Đại Thánh, trong lòng đều cùng nhau mát lạnh.
Không hổ là Cổ Hồn thú của Vạn Thú Sơn!
"Con Lục Mao Trùng kia sẽ không xong đời chứ?"
"Nó muốn xong đời rồi!"
"A, thật là thê thảm! Ta còn tưởng rằng nó đang có hậu thuẫn chứ!"
"Thật vất vả ta mới nhìn thấy được một con Lục Mao Trùng biết bay, thế mà..."
Đám hồn sủng đều châu đầu ghé tai nói thầm.
Lúc này, vô số đạo Liệt Phong đang cuốn về phía Tiểu Mao Trùng, trông giống như từng đạo quang ảnh màu xanh nâu đang không ngừng lấp lóe và cắt qua thân thể của Tiểu Mao Trùng.
Từng vết thương không ngừng xuất hiện bên trên thân thể Tiểu Mao Trùng.
Tiểu Mao Trùng đã đau đớn đến mức thét lên ngô ngô.
Nhưng thân thể của nó mạnh hơn nhiều so với đám hồn sủng còn lại.
Cho dù có bị Liệt Phong chi lực cắt qua, nhưng miệng vết thương trên thân nó cũng có thể cấp tốc khép lại, mà làn da nó còn trở nên càng thêm chắc chắn hơn.
Thấy cảnh này mà đám hồn sủng đều nhao nhao dụi dụi con mắt, chúng cũng không biết có phải là mình đã bị hoa mắt hay không nữa.
Sao con Lục Mao Trùng này lại rắn chắc như thế được?
Cự ưng nhỏ giọng cảm thán:
"Sinh mệnh chi lực thật cường đại! Nó quả nhiên không phải là con vật tầm thường!"
"Ngay cả Liệt Phong chi lực cũng đều không thể ngăn cản thân thể nó khôi phục lại."
Thời Lưu Đại Thánh cười nói:
"Sinh mệnh chi lực à? Nào chỉ là thứ này? Về huyết mạch Chân Long thì liền không nói, chứ Nguyên Thủy chi lực và Tức Thổ chi lực thì cái nào mà không phải là lực lượng khôi phục chữa trị vô cùng cường đại đâu? Thân thể của nó có thể tu luyện ra nhiều loại lực lượng như vậy, nhưng bởi vì thời gian quá ngắn nên mới mang tới ảnh hưởng quá nhỏ đối với nó."
"Có loại Liệt Phong chi lực này phá diệt và đúc lại thân thể cho nó, vậy đã đủ để giúp nó nhanh chóng kích phát ra tiềm lực bên trong cơ thể."
Cự ưng gật đầu, nói: "Cũng đúng! Nói thật, năm đó ta cũng không dám chơi như vậy đâu. Nhưng cô vẫn nên chú ý một chút, nếu như xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì ta sợ là đã đủ cho tiểu bảo bối này sấp mặt đấy!"
Sau đó cự ưng nhìn về phía đám hồn sủng còn lại, nói: "Mấy đứa bọn mi hãy nghỉ ngơi thật tốt, sau đó đều đi vào tu luyện hết cho ta! Nếu lại chạy không được vài vòng thì bọn mi ngay cả một con trùng cũng đều không bằng!"
Đám hồn sủng nghe vậy liền hấp tấp chạy tới.
Khi chúng nó nhìn về Lục Mao Trùng đang bị Liệt Phong xé rách ở phía xa, trong lòng chúng nó vừa khiếp sợ lại vừa âu sầu.
Trong lòng chúng nó đều toát ra một cái ý nghĩ: Vẫn còn may không phải là ta đang ở đó!
Tất cả Liệt Phong đều đã chạy theo Tiểu Mao Trùng.
Vậy chúng nó chỉ cần hấp thu năng lượng hệ Thiên Không bên trong Liệt Phong Vân Hà là được rồi. Và cứ bình ổn bay qua vài vòng trong gió lốc là đủ.
Độ khó so với trước đó đã nhỏ đi rất nhiều.
Coi như ngẫu nhiên có một đạo Liệt Phong bay tới, nhưng mức độ nguy hiểm cũng đã giảm xuống rất nhiều.
Rốt cục chúng nó cũng đã có thể bay được một vòng.
Vào lúc này, Tiểu Mao Trùng ở một bên khác vẫn đang bị Liệt Phong điên cuồng tập kích.
Vết thương trên người nó đã càng ngày càng nhiều, khí tức cũng dần dần yếu bớt.
Rốt cuộc cho dù lực lượng trong cơ thể nó có nhiều hơn nữa, nhưng tu vi hồ lực của nó lại quá thấp, nên sẽ không đủ hồn lực để chèo chống, vậy nó cũng vô pháp thôi động lực lượng.
Phong Thần Vũ và đám tiểu đồng bọn cùng nhau tu luyện và còn chú ý tới Tiểu Mao Trùng nên nói ra: "Một vòng, hai vòng, ba vòng... Trùng Ca đã bay được năm vòng rồi!"
Thiên Sứ Thần Chuẩn nói: "Quá trâu bò! Nó bị nhiều đạo Liệt Phong chém lên người như vậy nhưng vẫn còn có thể bay được năm vòng, và cũng đã sắp đến vòng thứ sáu rồi! Chúng ta muốn bay một vòng thì cảm giác đều cực kỳ phí sức!"
Liệt Hoàng Dực rống rống vài tiếng: "Thì ra Lục Mao Trùng mạnh như vậy! Sau khi trở về ta nhất định phải bảo với Khế Hồn Sư của ta cũng nên ký kết hồn ước với một con Lục Mao Trùng mới được!"
Tứ Dực Liệt Phong Long rất tức tối, nói: "Ta cảm giác ta thật sự là một tên phế vật! Thậm chí một con trùng mà ta cũng không bằng!"
Đám hồn sủng đều hô hô rống rống trao đổi với nhau.
Đều cùng đi tu luyện mà tại sao hồn sủng và hồn sủng lại có sự chênh lệch lớn đến như vậy chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận