Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1069: Chấn Kinh

Cổ Thụ Chiến Tranh cười nói:
"Mi bây giờ hãy đem cái hạt này vùi vào trong đất, ta muốn nhìn xem mi có thể làm cho nó sinh trưởng hay không?"
"Chỉ cần mi có thể làm xuất hiện một cái đống đất nhỏ là được rồi, ta cũng không yêu cầu xuất hiện cây giống."
Kim Diễm Trùng bất mãn nói: "Việc này cũng quá khó khăn đi! Sao ông không trực tiếp dùng sinh mệnh bản nguyên của ông? Nếu nó có sinh mệnh tinh hoa thì sẽ có thể trực tiếp hấp thu rồi."
Cổ Thụ Chiến Tranh lắc đầu, nói: "Vậy không được! Mi cũng đã không biết nó có thể hấp thu hỏa diễm hay không, mà chúng ta bây giờ cũng không biết, vì sinh mệnh tinh hoa không phải là một con hồn sủng gì cũng đều có thể tiếp nhận. Cho dù là một tia thì cũng sẽ tạo thành phụ tải cực lớn đối với bọn chúng."
Kim Diễm Trùng lạnh lùng hừ một tiếng mà không có phản bác.
Vào lúc này, Tiểu Mao Trùng đã phun ra hạt giống và dùng cái đuôi để đào ra một cái hố một cách cực kỳ thuần thục.
Không biết vì sao khi nhìn xem Tiểu Mao Trùng dùng cái đuôi đào hố, trong lòng Cổ Thụ Chiến Tranh liền sinh ra một cỗ dự cảm mãnh liệt là Tiểu Mao Trùng sẽ có thể mang đến cho nó sự vui mừng.
Giống như Cổ Thụ Chiến Tranh, Thái Tổ Thánh Hồ ở một bên cũng loáng thoáng có được loại cảm giác này.
Thanh Linh Điệp nói ra: "Nó quá thông thạo rồi! Nó dùng cái đuôi đào hố có độ thuần thục đã đạt đến đỉnh phong!”
Sau khi đào hố xong Tiểu Mao Trùng liền thả hạt giống vào, nhưng nó cũng chưa lấp đất lại.
Toàn thân nó bắt đầu nổi lên ánh sáng dìu dịu có màu xanh vàng, một luồng lực lượng thần bí không ngừng dâng lên từ trên người của nó.
Tiểu Mao Trùng đem cái đuôi cắm vào bên trong cái hố mới đào.
Đám Cổ Hồn thú: "?"
Sau một giây, cái đuôi của Tiểu Mao Trùng đã bắt đầu hiện ra một đoàn bùn đất.
"Đây là thứ gì?"
Thời Lưu Đại Thánh hơi sững sờ, tựa như có chút không thể tin được.
Đoàn bùn đất thuần màu nâu này dần dần lấp đầy cái hố.
Sau đó Tiểu Mao Trùng rút ra cái đuôi và thuần thục phun ra Nguyên Thủy tinh hoa lên cái đuôi.
Nguyên Thủy tinh hoa cọ rửa cái đuôi và sau đó thuận theo cái đuôi chảy vào bên trong đoàn bùn đất kia.
Mọi chi tiết thao tác đều thuần thục thành một nhóm.
Đám Cổ hồn thú nhìn xem mà đều ngây người.
Sau đó ánh sáng toàn thân Tiểu Mao Trùng có chút biến hóa, toàn thân nó tỏa ra một đoàn năng lượng sinh mệnh màu xanh lá.
Chiêu ‘giác tỉnh thảo mộc’ đã khiến cho toàn thân Tiểu Mao Trùng đều in lên các đường vân rất đặc thù, tỏa ra khí tức sinh mệnh bàng bạc và không ngừng bắt đầu bộc phát từ trên thân Tiểu Mao Trùng.
Cổ Thụ Chiến Tranh run giọng nói: "Đây là..."
Thái Tổ Thánh Hồ lẩm bẩm nói: "Là sinh mệnh... tinh hoa! Còn là dạng sinh mệnh chi lực vô cùng tinh khiết! Đứa bé này lại còn có được loại lực lượng này sao?"
"Ngô ngô ngô!"
Tiểu Mao Trùng kêu to một tiếng.
Ánh sáng sinh mệnh bắt đầu bay ra từ trên người nó và rơi bên trong đoàn bùn đất kia.
Tiếp theo trong một cái chớp mắt, đoàn bùn đất kia đã bắt đầu rung động với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Chưa được vài phút thì một gốc chồi non màu xanh lá nhạt đã xông ra.
Cổ Thụ Chiến Tranh run rẩy nói: "Mọc… mọc ra rồi sao? Đây là chồi non thánh hồn! Tại thế giới nhân loại thì thứ này cũng là loại hồn thực rất không tệ! Coi như ta đến thúc đẩy nhưng không có hai tuần công phu thì cũng không thể mọc ra chồi non được. Nhưng nó chỉ cần vài phút là đã làm được rồi!"
Kim Diễm Trùng nói: "Ông là một tên phế vật!"
Cổ Thụ Chiến Tranh: "..."
Lại một lát sau, chồi non dần dần trưởng thành hơn gốc cây nhỏ cao hơn 1 mét, sau đó Tiểu Mao Trùng đình chỉ thúc đẩy.
Vì gốc cây này có chút hao phí hồn lực của nó.
Thái Tổ Thánh Hồ không thể tin được mà nói ra:
"Tốc độ này quá không thể tưởng tượng nổi! Coi như chúng ta dùng sinh mệnh tinh hoa để thúc đẩy thì cũng không có khả năng nhanh như vậy được! Thứ này tại thế giới nhân loại đều đã là hồn thực cao cấp rồi đó! Tốc độ này gần như là một ngày liền có thể để gốc cây sinh trưởng lớn mạnh, thậm chí mấy ngày liền có thể thành thục!"
Cổ Thụ Chiến Tranh nói:
"Nó có Nguyên Thủy chi lực và cũng có cả sinh mệnh tinh hoa, nhưng cũng không thể nhanh như vậy được!" "Nhưng vừa rồi cái đuôi của nó đã toát ra thổ nhưỡng là thứ gì? Ta cảm nhận được một cỗ Đại Địa chi lực rất mênh mông!"
Thời Lưu Đại Thánh chậm rãi nói: "Đó là Tức Thổ chi lực."
Lời này vừa nói ra thì mấy còn Cổ Hồn thú lập tức chấn kinh.
Cổ Thụ Chiến Tranh chấn động vô cùng, so với nghe được Nguyên Thủy chi lực còn khiếp sợ hơn mà thốt lên: "Tức Thổ ư? Tức Thổ chi lực sao? Nó có Tức Thổ chi lực hả? Ta đã có trên vạn năm chưa nghe nói qua Tức Thổ chi lực! Thế mà nó vẫn còn tồn tại ở thế gian này à?"
Thời Lưu Đại Thánh nhìn xem Tiểu Mao Trùng, nói:
"Nguyên Thủy chi lực cũng đã xuất hiện thì Tức Thổ chi lực tự nhiên cũng sẽ tồn tại! Chỉ là ta chưa hề nghĩ tới, hai loại chi lực của bá chủ thời viễn cổ thế mà lại đồng thời xuất hiện ở trên thân một con Hồn thú! Mà còn có thể bị hấp thu và khống chế."
"Điều này đã vượt quá sức tưởng tượng của ta! Hiện tại ta đang rất là muốn biết, Khế Hồn Sư của nó đã bồi dưỡng thế nào mà ra được một đứa bé như này?"
"Ti ngô?"
Tiểu Mao Trùng dùng cái đuôi chỉ chỉ vào gốc cây kia.
Cổ Thụ Chiến Tranh vội vàng nói: "Vậy là được rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận