Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1162: Đệ Tử Thiên Vương

Vương Triệt khẽ mỉm cười và sờ lên Hùng Bảo đầu nói: "Nếu bàn về trình độ thần bí thì vị bạn học An Dã này so với ta đều muốn thần bí hơn nhiều."
Người ta dung một quyền là đã có thể đánh bại Phách Sơn Miên Hoa của Trần Sam, vậy khẳng định sức mạnh và thực lực của An Dã đã đạt đến một cái cấp độ cực cao.
Về Kình Thiên Chi Tâm thì Vương Triệt biết đến một loại Cổ Hồn thú tên là Kình Thiên Cự Thú, danh tự cả hai là rất giống nhau, và nó đã sớm tuyệt tích.
Chẳng lẽ đây lại là trái tim của con Kình Thiên Cự Thú kia?
Hồn thú mang theo hai chữ kình thiên cũng có không ít, và phần lớn đều là Hồn thú tương đối cổ lão nên khó mà nói chính xác.
Và đây cũng có thể là trái tim của một vị cường giả tuyệt thế thời cổ đại. Về phần là vị nào thì liền không nói được rồi. Do tại thời cổ đại có số lượng cường giả tuyệt thế rất nhiều.
Thời đại khác biệt thì nhân vật phong vân cũng không giống nhau.
Lần nữa bị đánh bại nên Trần Sam đã mang sắc mặt cực kỳ u ám.
Hôm qua bị Hùng Bảo một quyền nghiền ép thì coi như thôi, vì anh ta còn có thể tiếp nhận do đã xem hiểu mấy phần.
Nhưng hôm nay anh ta lại bị một nữ sinh ngay cả hồn sủng đều không ra một con chỉ dùng một quyền để đánh bại.
Loại chênh lệch cực lớn này để cho Trần Sam cảm thấy cực kỳ tuyệt vọng.
Đều là thiên tài mà anh ta tại học viện Thần Đô cũng là thiên tài số một số hai về chiến thuật. Võ Hồn và hồn sủng của Trần Sam cũng không tính là mạnh, nhưng anh ta lại có thể đi đến một bước này tại Cup Vương Giả là rất tốt. Vì Cup Vương Giả tượng trưng cho vinh dự cao nhất của các Khế Hồn Sư trẻ tuổi.
Bọn họ hội tụ từ thế hệ thiên tài trẻ tuổi của chiến khu Đông Hoa!
Nhưng sau khi tới đây thì mới có thể cảm nhận được bản thân mình thật nhỏ bé!
Mấy trận phía trước thì còn tốt, nhưng mấy trận phía sau mỗi ngày đều có thể đổi mới tầm mắt của rất nhiều người xem.
"Với con Bá Chấn Thiên của Vương Triệt thì còn có thể nghĩ đến một chút phương án đối phó, nhưng vị An Dã này có lai lịch gì?"
"Cô ấy là đệ tử của Thiên Vương thì cậu nói xem có lai lịch gì?"
"Tôi nhìn thấy chí ít có mười mấy trận nhưng ngay cả Hồn kỹ mà cô ấy cũng chưa dùng qua! Các cậu dám tin không?"
"Cái ‘kình thiên chi tâm’ kia ngoại trừ danh tự ra thì tôi hoàn toàn không biết gì cả!"
"Cô ấy đến Hồn kỹ cũng không cần mà chỉ sử dụng Võ Hồn, thân là một vị Khế Hồn Sư già dặn nên tôi cảm thấy không có chỗ hiểu rõ. Cho dù chỉ sáng lên Hồn Hoàn thì tôi cũng có thể từ màu sắc và hình thái của Hồn Hoàn để hơi phán đoán mấy phần về hồn sủng của cô ấy. Nhưng quả thực là cô ấy không cần hồn sủng sao?"
"Đừng đoán! Người ta không phải là át chủ bài của học viện Long Võ cũng mà chính là đệ tử của Thiên Vương đấy! Các anh em, tôi nhìn thấy lần này có vẻ như có không ít đệ tử Thiên Vương tới! Thật là không hợp thói thường! Cúp Vương Giả năm nay đã có chất lượng số một lịch sử! Từng bước đi đều vô cùng khó khăn!"
"Cô em gái này quá mạnh! Rõ ràng lớn lên xinh đẹp như vậy nhưng trong đầu tôi lại không thấy được cô ấy mà chỉ có thể nghĩ đến Hồn thú... Có phải đầu óc tôi đã có vấn đề rồi hay không?"
"..."
Khán giả đều đang nghị luận ầm ĩ.
Sau khi trận tranh tài thứ hai của ngày thi đấu thứ bảy kết thúc, trận đấu thứ ba cũng liền bắt đầu.
Vương Triệt nhìn xem đối thủ một chút.
Vương Triệt chậc chậc một tiếng nói: "An Dã! Vận khí của ta giống như không tốt lắm mà trực tiếp gặp được cô ấy rồi."
"Ngao ngao ngao!"
Quá tốt rồi! Quá tốt rồi! Hùng Bảo thì lại cho rằng mình có vận khí tốt.
Vương Triệt cười, nói: "Xem ra mi rất có lòng tin nhỉ! Nhưng mà mi muốn đánh bại vị này thì chỉ sợ không dễ dàng như vậy đâu, vì lực lượng của cô ấy có khả năng còn trên mi."
"Ngao!"
Tôi không sợ!
Bên trên Đấu Thần Đài và quan sát đài.
Diễm Dương Thiên Vương liếc nhìn, nói:
"Đây là Tiểu Dã phải không? Long Đấu Thiên Vương, đó có phải là quan môn đệ tử của ông không?"
"Châu Nam Hải các ông quả là đã sinh ra Chân Long. Những năm này tôi liền nhớ kỹ mấy vị, và cô bé An Dã này đã được ông cất giấu rất lâu, lần này cuối cùng đã thả ra rồi à?"
Long Đấu Thiên Vương đến từ châu Nam Hải híp mắt cười một tiếng và khách khí nói: "Ha ha ha, đứa bé Tiểu Dã này còn phải học tập rất nhiều. Bảy ngày qua số tuyển thủ lợi hại hơn so với cô bé thì có nhiều lắm. Không nói đến tiểu tổ thi đấu số 1 có vị bạn học Vương Triệt của các ông kia, mà mấy tiểu tổ thi đấu còn lại chỗ nào cũng có. Cho nên Tiểu Dã còn kém xa lắm."
Vị Thiên Vương này rất khiêm tốn, đây là truyền thống của Chiến khu Đông Hoa.
Mấy vị Thiên Vương còn lại cũng nhao nhao nhìn nhau cười một tiếng.
Lời này nghe ra cực kỳ khiêm tốn, nhưng nếu như nhìn xem khuôn mặt của Long Đấu Thiên Vương khi nói thì lại phát hiện ông ta đang đắc ý một trận.
Bắc Minh Thiên Vương trầm ngâm nói:
"Kình Thiên Chi Tâm thật là lợi hại! Tôi nhớ không lầm thì cái đồ chơi này hẳn là trái tim của Hồn thú Kình Thiên Cự Thú thời cổ đại! Vào 1800 năm trước, Kình Thiên Cự Thú vẫn lạc tại Vạn Thú Sơn, rồi từ đó huyết mạch của nó cũng đã tuyệt tích."
"Cái Võ Hồn này đã làm thế nào được sinh ra? Vả lại coi như có được Kình Thiên Chi Tâm thì tại giai đoạn này cô bé này sẽ không có lực lượng cường đại như vậy mới đúng chứ?"
Long Đấu Thiên Vương chỉ cười không nói.
Có rất nhiều Thiên Vương cũng có vài phần hứng thú mà nghị luận, đại khái là thảo luận về loại Võ Hồn lợi hại này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận