Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 865: Một Quyền Siêu Gấu

Hà Huyên chỉ tay vafo Hùng Bảo nói: "Cùng với sự thay đổi của môi trường sống, từ thời cổ đại là gấu trúc đã hình thành nên một đàn Hồn thú tương đối ổn định, và từ từ phát triển qua nhiều năm. Dựa theo lịch sử nghiên cứu của châu Tây Nhạc chúng ta, loại tình huống này đã từng xuất hiện ở vài trăm năm trước."
Vương Triệt hỏi: "Kết quả thế nào?"
Hà Huyên không trực tiếp trả lời mà nói:
"Hiện tại số thượng cổ thần thú chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, sự tồn tại của loại hồn thú này là vô cùng quý hiếm. Cho nên muốn kích hoạt huyết mạch của thượng cổ thần thú trong cơ thể Hùng Bảo thì cơ bản là không thể thực hiện được."
Trước kia cũng từng có trường hợp tương tự nhưng cuối cùng kết quả lại không được như mong đợi.
Hà Huyên nói: "Hiện tại kỹ thuật bồi dưỡng hồn sủng bồi dưỡng đã tân tiến hơn trước kia rất nhiều. Nên là trước mắt Hùng Bảo cũng coi là khỏe mạnh. Hiện tại nó cũng đã trưởng thành, thêm việc từ bé nó đã hiểu chuyện, tự biết mình số khổ, tương lai đi tới đâu thì hay tới đó vậy."
Cự Thú... Cự Thú...
Vương Triệt khẽ nhíu mày mà nhìn Hùng Bảo.
Thái Thản Cự Thú cũng xem như là dạng thuần chủng.
Chỉ là Thái Thản Cự Thú không hề nói là huyết mạch của nó không thể hấp thu được các năng lượng khác!
Thái Thản Cự Thú vào thời viẽn cổ từng là sát thủ đối với Cự Long, chúng có thể điều khiển sức mạnh của sấm sét và hàn băng, từ đó dung hợp tạo thành Vẫn Tinh Băng Lôi có uy lực cực kỳ đáng sợ.
Đây là loại sấm sét mạnh nhất trong ba loại sấm sét được điều khiển bởi Từ Lực Kiếm.
Nhưng tại sao Hùng Bảo lại không thể hấp thu được các năng lượng khác?
Lúc này, Hùng Bảo lại đi tới đứng trước mặt Sơn Nham Trúc Hùng.
Nhìn thấy Sơn Nham Trúc Hùng mà nó cảm thấy cũng rất uy phong.
Sơn Nham Trúc Hùng nhẹ nhàng ấn vào áo giáp bằng đá trước ngực mình, cái áo giáp bỗng nhiên sáng phát ra ánh sáng, toàn thân nó cũng trở nên sáng rực lên, tạo cho người khác cảm giác yên lòng, vững chãi như núi Thái Sơn.
Hùng Bảo nhìn lại cái bụng tròn tròn của mình và cũng bắt trước ấn ấn vào, cuối cùng cái bụng nó chỉ lõm vào chứ chẳng có chuyện gì xảy ra.
Hùng Bảo: "..."
Sơn Nham Trúc Hùng cười lên vài tiếng và vỗ vỗ vào đầu của Hùng Bảo như muốn nói rằng tiểu lão đệ đừng nản chí.
Thấy vậy mà Hà Huyên nói:
"Đối với việc tiến hóa thì có vẻ như Hùng Bảo cực kỳ khát vọng."
"Mà lại chỉ khi tiến hóa thì nó mới có thể trở nên mạnh hơn."
"So với những con gấu trúc đã tiến hóa thì Hùng Bảo dù có to lớn như thế nào đi nữa nhưng cũng sẽ có chênh lệch cực lớn."
Vào lúc này, Hùng Bảo lại đi đến bên cạnh Khí Hợp Trúc Hùng.
Nó nhìn vào dáng người hoàn mĩ của Khí Hợp Trúc Hùng mà con mắt lập tức sáng lên.
Trông thật mạnh!
Nào là cơ bụng, cơ ngực, đến cả cơ bắp hai tay nữa!
Chỉ nhìn qua cũng đủ gây ra cho người ta một loại sức ép vô cùng mãnh liệt.
Khí Hợp Trúc Hùng giơ cánh tay lên, cơ bắp dần co lại và toàn thân nó dần để lộ ra cả múi cơ bắp trông rất cường tráng.
"Hây! ! !"
Khí Hợp Trúc Hùng giả vờ đánh một quyền về phía Hùng Bảo, nó dự định dọa cho đứa nhóc này một chút, với mục đích là để thể hiện sự mạnh mẽ của bản thân.
Nhưng vào lúc đòn đánh tới chỗ của Hùng Bảo, thì chỉ thấy Hùng Bảo đã lách mình để né tránh, sau đó nó liền tiến vào tư thế chiến đấu, ánh mắt biến đổi và trở nên vô cùng sắc bén, khiến cho người khác khó mà tin nổi về sự thay đổi đột ngột này của nó.
Hùng Bảo tung ra một quyền đánh vào trên bụng của Khí Hợp Trúc Hùng.
Ầm! ! !
Trong chốc lát, Khí Hợp Trúc Hùng đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài trong trạng thái gập đôi người.
Trong miệng nó còn phun ra những thứ vừa ăn và đều là lá trúc.
Nhân viên bên trong phòng nghiên cứu thấy vậy mà trợn tròn hai mắt, cả đám ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra.
Hùng Bảo: "..."
Hà Huyên: "..."
Vương Triệt: "..."
Một nhân viên nghiên cứu vội vàng chạy tới nói: "Giáo sư Hà! Cường độ cơ thể của Hùng Bảo hình như có chút không đúng!"
Hà Huyên im lặng một chút rồi nói: "Tôi không có bị mù! Tôi đã nhìn thấy tất cả mà!"
Nhân viên nghiên cứu: "..."
Hà Huyên liền nhìn về phía Vương Triệt.
Vương Triệt giải thích: "Nguyên nhân là do Khí Hợp Trúc Hùng không quá cảnh giác, vì nó chỉ đang đùa giỡn chứ không có ý định công kích Hùng Bảo. Mà dạo gần đây Hùng Bảo khá nhạy cảm khi chiến đấu, do tố chất chiến đấu của nó còn chưa đủ cao nên không thể nhận ra mà xuất thủ trong vô thức."
Hà Huyên lặng nhìn xem Vương Triệt nói: "Trong hai tháng này rốt cuộc cậu đã bồi dưỡng Hùng Bảo như thế nào? Đứa nhóc này đã hoàn toàn thay đổi! Thời điểm cả hai đi tới thì tôi liền có cảm giác không thích hợp."
Vương Triệt nói: "Tất nhiên là bồi dưỡng như bình thường rồi! Tồi chỉ dạy cho nó chút kiến thức về Đạo Hồn Thuật, luyện tập Hồn kỹ, và thỉnh thoảng sẽ cho ns đối chiến cùng với Tiểu Mao Trùng."
Hà Huyên nhìn về phía con Khí Hợp Trúc Hùng còn đang run rẩy hai chân mà chật vật đứng lên.
Cậu nói đây là bồi dưỡng như bình thường sao?
Con Khí Hợp Trúc Hùng này có tu vi hồn lực hơn 1400 năm đó!
Mà nó đã tiến hóa từ sớm rồi!
Đây là hồn sủng của một vị Khế Hồn Sư ặt ở chỗ này để kiểm tra, vậy mà chỉ một quyền thì liền khiến cho nó chật vật như vậy!
Coi như Khí Hợp Trúc Hùng không có đề phòng nhưng chỉ với cường độ thân thể của nó thì không thể nào bị đánh bay như thế được!
Mà một quyền vừa rồi cũng không có dao động hồn lực...
Nhất là vừa rồi ánh mắt Hùng Bảo còn biến đổi và bộc phát ra khí thế phi thường cường đại!
Đúng là ‘Một Quyền Siêu Gấu’!
Bạn cần đăng nhập để bình luận