Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 778: Báo Bình An

Vương Triệt nói: "Hùng Bảo và Tiểu Kiếm Kiếm không giống nhau, vì về sau Hùng Bảo còn có thể cùng mi tu luyện chung một chỗ. Dạng này khi mi tu luyện sẽ không cảm thấy cô đơn nữa, vậy mi nói xem có đúng hay không?"
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng liên tục gật đầu và kêu lên, nó cảm thấy Vương Triệt nói chuyện càng ngày càng có đạo lý.
Ừm, mình muốn nói tới cái gì nhỉ?
Lục Mao Trùng đã quên nó muốn nói điều gì mà đi đến trước mặt Hùng Bảo để trao đổi trông thật hiền lành.
Vương Triệt thuận miệng nói một câu: "Đúng rồi, về sau Hùng Bảo chính là tiểu đệ của mi, và mi cũng không thể quên được chuyện chế biến thức ăn của nó."
Lục Mao Trùng dùng cái đuôi đập hai lần lên mặt đất, không cần suy nghĩ mà nó liền đáp ứng.
Vương Triệt cũng phóng ra Từ Lực Kiếm để cùng một chỗ nhận biết một chút người bạn mới.
So với Lục Mao Trùng thì Từ Lực Kiếm ngược lại là quen thuộc Hùng Bảo càng nhanh hơn.
Muốn nói về nguyên nhân thì đại khái là do Từ Lực Kiếm đã đạt được chiêu Hồn kỹ truyền thừa kia.
Chiêu Phân Ảnh Kiếm được bắt nguồn từ hồn thú Kiếm Linh Hùng.
Mà vừa khéo Kiếm Linh Hùng lại là thân thích của gấu trúc vào rất nhiều năm trước.
Cho nên Từ Lực Kiếm rất có cảm giác thân thiết đối với loài Hồn thú loại gấu.
"Tư..."
"Grao..."
Ba đứa nhóc trao đổi với nhau một trận, Hùng Bảo tỏ ra cực kỳ khiêm tốn, do hai vị đại ca của nó dường như đều mạnh hơn nó.
Giao lưu một lúc, Lục Mao Trùng liền đi cùng Hùng Bảo cùng nhau rèn luyện chung một chỗ.
Nói cho đúng là Hùng Bảo sẽ nhìn xem Lục Mao Trùng tập luyện.
Mà Hùng Bảo càng xem thì càng cảm thấy kinh hãi.
Nhất là khi nó nhìn thấy Lục Mao Trùng chạy ra bên ngoài trường học và đứng tại một tòa sườn núi nhỏ trước mặt nó thi triển ra chiêu Trùng m.
m thanh muốn chấn vỡ cả màng nhĩ của Hùng Bảo, còn cái sườn núi nhỏ kia thì phảng phất như lúc nào cũng có thể bị đứt gãy.
Khá lắm, còn có loại hồn sủng huấn luyện như thế sao?
Nhiệm vụ huấn luyện của mình so với chuyện này quả thật là trò trẻ con!
Hùng Bảo đã cảm thấy vô cùng hưng phấn, nó hận không thể tự mình đến thử một chút.
Đáng tiếc là nó chỉ biết gầm rú, chứ không có nửa điểm uy lực.
"Grao grao!"
Thứ mà mình am hiểu chỉ là về lực lượng mà thôi!
Thế là Hùng Bảo đã hướng về Vương Triệt cầu xin, có thể giúp nó tăng lên cường độ huấn luyện hay không?
Vương Triệt trầm ngâm mấy giây rồi chỉ vào một cái sườn núi nhỏ khác và nói:
"Khai giảng xong thì vào mỗi ngày mi có thể nếm thử sử dụng Chấn Động Quyền đối với ngọn núi này để tăng lên độ thuần thục. Mặc dù Chấn Động Quyền có hạn mức cao nhất của độ thuần thục chỉ là cấp S, nhưng uy lực của nó lại có thể luôn luôn tăng lên. Tăng thêm Thái Cực Kình và Cửu Dương Vô Cực Công nữa, nếu như mi có thể dùng một quyền mà đánh rách tả tơi ngọn núi nhỏ này từ nội bộ, vậy xem như mi đã có chút ít thành tựu."
"Đến lúc đó ta sẽ dạy cho mi một chiêu thức còn lợi hại hơn."
"Nhưng trước mắt mi vẫn nên chậm rãi tăng lên Hồn kỹ của mi và ba loại công pháp kia đi."
Hùng Bảo lúc này đã có một cái mục tiêu càng lớn hơn, cho nên nội tâm nó lập tức tràn đầy động lực!
Một ngày huấn luyện rất nhanh liền kết thúc.
Hai ngày sau chính là kỳ nghỉ đông.
Về chuyện khảo nghiệm gì đó thì tất nhiên đã sớm kết thúc, Vương Triệt chỉ tùy tiện thi thố là được, còn chuyện anh bị rớt tín chỉ thì không hề tồn tại.
Và mọi môn đều max điểm.
Ngay cả hoạt động ngoại khóa cũng đều là max điểm.
Các giáo viên tra tìm nửa ngày bên trên bài thi của Vương Triệt nhưng cũng không tìm ra một cái địa phương có thể trừ điểm.
Bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ mà cho anh max điểm.
Vào kỳ nghỉ đông thì Vương Triệt tất nhiên sẽ muốn trở về châu Tây Nhạc.
Nhưng bởi vì Thẩm Minh Loan đã nói về chuyện kia, nên trước tiên anh cần phải đi tới châu Loạn Hải bên kia để viện trợ.
Bởi vậy Vương Triệt đã sớm gọi điện thoại về nhà và nói rằng tuần sau anh mới trở về.
Cách mỗi 1-2 tuần thì Vương Triệt sẽ báo bình an về nhà, và thuận tiện gửi ảnh chụp của Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm về theo.
"Con trai, lúc nào thì con trở về? Hơn nửa năm không thấy được con sâu nhỏ và tiểu Kiếm Kiếm làm chúng ta rất nhớ hai nó."
"Tuần sau con sẽ trở về ạ."
"Tuần sau con có trở về hay cũng không quan hệ, trước tiên con có thể đem hai đứa nhóc kia mang về chơi với chúng ta hay không đã?"
"..."
"Vậy không được, bọn chúng cần đi cùng con lịch luyện."
"Đi chỗ nào để lịch luyện?"
"Dạ tại châu Loạn Hải."
"Không phải châu Loạn Hải gần đây đã nháo ra mưa to sao? Có nguy hiểm không con?"
"Chỉ là đi giúp đỡ đơn giản một chút thôi, chưa có gì nguy hiểm đâu ạ."
"Vậy được, dù sao con cũng nên về nhà sớm một chút."
"Đúng rồi, con đã có một con hồn sủng mới, là một con gấu trúc."
"Gấu trúc sao? Rất tốt! Đây chính là châu sủng của châu Tây Nhạc chúng ta đó, con mau mau gửi ảnh chụp của nó trở về cho chúng ta nhìn xem. Bây giờ mẹ sẽ chuẩn bị một chút thực đơn cho gấu trúc, vào hai ngày nữa mẹ bảo cha con đi mua một ít cây trúc ngon về nhà."
"..."
Vương Triệt liền gọi tới Hùng Bảo, Lục Mao Trùng và Từ Lực Kiếm để chụp ảnh gửi về cho cha mẹ anh.
Sau đó anh bắt tay chuẩn bị tiến về châu Loạn Hải để lịch luyện truy tìm vật phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận