Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1180: Thắng Lợi

Bầu không khí đã trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Năng lượng hệ thiên không bên trong địa hình Long Tức Phong Vực đều đã bị mấy phát Phong Quyển Tàn Vân vừa rồi hấp thu hầu như không còn.
Tại thời khắc này, trong đầu đám khán giả đều rất mông lung.
Triệu Pháp Minh đã lấy lại tinh thần và nhìn xem con Thần Phong Ưng của mình, sau đó anh ta lại nhìn xem con Bá Chấn Thiên ở đối diện.
Triệu Pháp Minh cảm thấy cực kỳ đắng chát, tựa như đang ngồi trên xe cáp treo rồi bỗng nhiên rơi xuống từ trên cao. Loại cảm giác mất trọng lượng mãnh liệt này đã để cho anh ta cảm thấy chuyện vừa xảy ra rất không chân thật.
Triệu Pháp Minh nhắm mắt lại suy nghĩ: "Hồn kỹ sức mạnh bị vô hiệu, Hồn kỹ hệ thuộc tính và hệ tinh thần kết hợp lại cũng vô hiệu! Mà nó còn có thể hấp thu nữa chứ!"
Vãi thật! Như vậy còn ai có thể đánh thắng được nó đây?
Đương nhiên, nếu như sớm biết trước thì Triệu Pháp Minh cảm thấy mình sẽ không thua thảm đến như vậy.
Triệu Pháp Minh thở dài nói: "Tôi nhận thua!"
Anh ta thật không nghĩ tới chỉ một con hồn sủng của đối phương mà mình cũng không đánh thắng được!
Nhưng suy nghĩ một chút thì hình như những tuyển thủ khác của tiểu tổ thi đấu số 1 cũng không thể đánh bại được nó.
Vậy anh ta sẽ không quá mất mặt!
Trong lòng Triệu Pháp Minh liền trấn an không ít.
Sau khi Triệu Pháp Minh nhận thua, trận thi đấu này đã tuyên bố kết thúc.
Triệu Pháp Minh không có đâm đầu lựa chọn tiếp tục đánh, mặc dù anh ta vẫn có thể đánh nhưng làm vậy sẽ không ý nghĩa gì.
Vì cuối cùng bên nhận lấy tổn thương cũng chỉ là anh ta và hồn sủng của anh ta mà thôi.
Nếu có một tia hi vọng thắng lợi thì Triệu Pháp Minh sẽ không nhận thua, ví dụ như Kim Sí Phong Vương Ưng không bị Hùng Bảo dùng một quyền đánh bại.
Nhưng hiển nhiên, nếu Hùng Bảo đã làm được như vậy thì liền trực tiếp đoạn tuyệt một tia hi vọng cuối cùng của Triệu Pháp Minh.
Vương Triệt vỗ vỗ bả vai Hùng Bảo, nói: "Kết thúc! Tiếp xuống chính là thi đấu Top 8, Top 4, bán kết và chung kết. Ừm, như vậy ta sẽ không thể để mình mi ra sân được!"
"Ngao ngao ngao!"
Hùng Bảo càng thêm kích động mà kêu lên.
Rốt cuộc mình đã có thể cùng đại ca và nhị ca chiến đấu chung một chỗ rồi sao?
Mình sẽ không quá yếu!
Không! Đến lúc đó mình tuyệt đối không thể để cho đại ca và nhị ca mất mặt được!
Vào lúc này, khán giả cũng đã lấy lại tinh thần mà phát ra từng tiếng ồ lên ầm ĩ!
Phảng phất như bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi về tràng thắng lợi này!
Và cũng bởi vì quá trình thi đấu gần đây của tiểu tổ thi đấu số 1 mà bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi!
Chỉ một con Bá Chấn Thiên mà thật sự có thể ép cho toàn bộ tuyển thủ tại tiểu tổ thi đấu số 1 đều không ngóc đầu lên được sao?
Trong chốc lát, khán giả đều nhao nhao thảo luận về Hùng Bảo.
Nhất là một trận cuối cùng này nó đã đánh thắng như thế nào?
Hình thái sau chót của Hùng Bảo đến cùng là cái dạng gì?
Giữa không trung, nhóm Thiên Vương đều lâm vào trầm mặc.
Nhất là Tinh Viêm Thiên Vương.
Ông ta nhìn về phía Long Đấu Thiên Vương, hai người nhìn nhau mà có chút không nói nên lời.
Tinh Viêm Thiên Vương khẽ nhíu mày nói: "Loại Hồn kỹ hệ thuộc tính tổ hợp cường đại như thế mà nó đều có thể hấp thu sao? Con Bá Chấn Thiên này đến cùng có tình huống như thế nào?"
Long Đấu Thiên Vương khoát tay, nói: "Thua thì thua thôi, còn có thể là tình huống như thế nào nữa? Khá lắm! Hồn kỹ sức mạnh bị nó vô hiệu cũng coi như xong, nhưng vậy mà đến Hồn kỹ hệ thuộc tính cũng bị nó vô hiệu. Thời viễn cổ cũng không có con Hồn thú nào nghịch thiên như thế! Chẳng lẽ nó đã đem ưu điểm của các Cổ Hồn thú tập trung lại trên thân mình sao?"
Các vị Thiên Vương còn lại nghe vậy đều mỉm cười.
Tinh Viêm Thiên Vương e hèm một cái rồi nói: "Lưu Ly Thiên Vương, cô có học thức uyên bác nhất, và cũng biết tương đối nhiều về lịch sử của Cổ Hồn thú! Vậy cô có biết hay không? Dư Cẩm, cô và giáo sư Hà quen thuộc như vậy, thế thì cô chắc hẳn sẽ biết nhỉ?"
Thần Dụ Thiên Vương cười nói: "Tôi biết, nhưng biết đến không nhiều! Lưu Ly Thiên Vương còn biết nhiều hơn tôi!"
Lưu Ly Thiên Vương suy nghĩ một chút rồi nói:
"Đó hẳn là chiêu Thần Uy Lực, là bá chủ chi lực do Hung Lão Thôn Thiên Thú thời viễn cổ nắm trong tay! Tại thời viễn cổ, Thôn Thiên Thú nhất tộc và Hùng Phách nhất tộc có mối quan hệ thù địch, nhưng thật không nghĩ tới chúng ta lại có thể nhìn thấy bá chủ chi lực của cả hai tại thời hiện đại, mà còn tại trên thân của một con hồn sủng nữa chứ!”
“Con Bá Chấn Thiên này xác thực là độc nhất vô nhị. Nhưng mà nó đang còn quá nhỏ bé, tu vi hồn lực không cao. Nếu nó muốn hoàn toàn nắm giữ hai loại lực lượng này thì nó còn phải tốn hao thời gian rất lâu. Nói không chừng tại Cúp Cửu Châu trong tương lai chúng ta sẽ có thể nhìn thấy hình thái hoàn chỉnh của hai loại bá chủ chi lực này. Những lực lượng thần bí của thời viễn cổ đều đã tuyệt tích gần hết cho đến hôm nay."
Nói đến đây thì Lưu Ly Thiên Vương khẽ mỉm cười rồi nói tiếp:
"Thật ra hồn sủng tại thời hiện đại chúng ta đã khai phá ra gen đặc tính và thức tỉnh truyền thừa, cho nên đã khai phá ra cấp độ càng sâu về tiềm lực của hồn sủng, hoàn toàn không kém bá chủ chi lực của thời viễn cổ. Nhưng chí ít đều cần có vạn năm tu vi hồn lực thì mới có thể bắt đầu khai phá ra gen đặc tính, và cần mười vạn năm tu vi hồn lực thì mới có thể xuất hiện gen đặc tính tương đối hoàn chỉnh."
"Thức tỉnh truyền thừa, siêu thú hồn trang, tiến hóa bằng Võ Hồn, Hồn kỹ chung cực, hợp thể máy móc,... tất cả đều là lực lượng cường đại do thời hiện đại chúng ta khai phá ra. So sánh với bá chủ chi lực thời viễn cổ thì cũng không kém cỏi, thậm chí còn mạnh hơn."
Rất nhiều Thiên Vương nghe xong đều liên tục gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận