Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 118: Sân Huấn Luyện Từ Thiên Nhiên

Vương Triệt mở ra máy truyền tin.
"Chư vị chư vị! Tôi đã hạ xuống an toàn! Các bạn muốn đi cùng nhau hay không? Bên trên mảnh đất mà tôi hạ xuống, chỉ có mấy gốc cây mà thôi, còn lại cái gì cũng không có. Tôi dự định sẽ đi tới một mảnh đất lơ lửng khác."
"Vận khí của tôi hình như rất không tệ! Tôi đã bảo con Cổn Động Nham Chồn của tôi đào ra một đống đất nhỏ, các bạn đoán xem tôi đã tìm thấy thứ gì?"
"Sau khi leo lên mảnh đất lơ lửng tiếp theo, tôi phát hiện thấy một vũng u tuyền. Vũng u tuyền này tựa như ẩn chứa hồn lực rất nồng nặc và lại tương đối ổn định. Tôi dự định để cho hồn sủng của tôi tu luyện hai giờ trong vũng u tuyền này. Hẳn là nó có thể tăng lên không ít."
[Vũng u tuyền: vũng nước màu đen]
"Vận khí của tôi quá kém đi... Trực tiếp gặp phải một con Hồn thú phát cuồng! Nó là một con Độc Nhãn Điệp! Tôi phải mau chóng tiến đến vị trí tiếp theo ngay..."
"Ha ha ha! Tại mảnh đất lơ lửng mà tôi đến lúc nãy, tôi liền tìm thấy được hai gốc Liệt Tâm Hoa! Tôi vui vẻ hái nó và bỏ vào trong túi, rồi dùng tốc độ ánh sáng để nhảy xuống một mảnh đất lơ lửng bên dưới."
"Chư vị! Căn cứ vào kinh nghiệm của tôi, nếu càng đi vào những mảnh đất lơ lửng ở trên cao, thì sẽ càng gặp nhiều nguy hiểm. Nhưng xác suất gặp được chỗ tốt sẽ càng lớn!"
"Vương Triệt! Anh có ở đây không? Anh thật sự có chút ngưu bức nha! Tại hạng mục thi đua thứ nhất, trong nháy mắt anh đã trực tiếp từ một kẻ sau cùng leo lên hạng nhất!"
‘‘... ’’
Bên trong băng tần công cộng của máy truyền tin, đang liên tục truyền đến âm thanh của những học sinh tham gia thám hiểm hồn thổ lần này.
Đại bộ phận đều đang tán gẫu.
Có người khoe khoang, có người kêu thảm, có người hưởng thụ, vân vân...
Ba mươi ba người trong một kênh, làm bầu không khí tương đối vui vẻ.
Nhưng cơ bản bọn họ vẫn có ý thức cạnh tranh, nên không có người nào lộ ra vị trí có Liệt Tâm Hoa.
Chỉ có người khoe khoang kia nói là mình đạt được vài nhánh.
'Những người này chắc hẳn chưa có phát hiện ra sự kỳ quái của thảm thực vật nơi đây. '
Vương Triệt nhìn lướt qua, anh cũng không có phát biểu gì mà liền tắt đi máy truyền tin.
Vương Triệt dò xét một trận với gốc cây nhỏ màu đen nhánh kia.
Trên mặt anh lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ.
Vương Triệt chỉ vào gốc cây và chậm rãi nói ra: "Lục Mao Trùng, tiếp tục sử dụng chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích đối với gốc cây đó!"
Lục Mao Trùng không hiểu gì lắm, nhưng nó vẫn làm theo. Nó tiếp tục sử dụng chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích, và điên cuồng va chạm vào gốc cây nhỏ kia.
Ầm ầm ầm!
Khi số lần sử dụng chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích càng nhiều, Lục Mao Trùng càng ngày càng khống chế chiêu thức này tốt hơn, và cũng càng thêm thuần thục hơn.
Vương Triệt xoa cằm, thuận miệng nói: "Không tệ! Đây cũng coi như là một loại sân bãi huấn luyện từ thiên nhiên."
Hồn kỹ càng hiếm có, thì càng có yêu cầu cao đối với độ thuần thục.
Nếu như độ thuần thục càng cao, vậy thì tốc độ và uy lực khi phóng ra Hồn kỹ sẽ càng được tăng thêm. Và khả năng tiến giai cũng sẽ được tăng trưởng.
Vương Triệt khích lệ nói: "Tiếp tục đi, đừng ngừng lại! Chú ý thời điểm phóng ra hỏa diễm trên người! Trước tiên, mi có thể công kích một đoạn thời gian, rồi mới lại phát động hồn lực, để bốc cháy lên hỏa diễm toàn thân, như vậy mi sẽ có thể khiến cho đối thủ khó lòng phòng bị!"
"Khống chế nhịp thở thật tốt vào!"
"Chú ý phạm vi thiêu đốt của hỏa diễm trên người! Đối với đối thủ nhỏ yếu, mi cũng không cần phóng ra hỏa diễm quá mạnh, vì như vậy mi sẽ làm uổng phí hồn lực!"
"..."
Vương Triệt đứng sau lưng và liên tục chỉ điểm cho Lục Mao Trùng.
Tại sân huấn luyện bình thường cũng chưa có điều kiện tốt như này.
Bởi vì các loại khí giới huấn luyện trong sân huấn luyện, đều cần thời gian nhất định để khôi phục.
Nếu như liên tục sử dụng, sẽ tạo thành hư hại đối với khí giới, lúc đó sẽ phải bồi thường tiền cho chủ sân huấn luyện.
Chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích này chính là trăm năm Hồn kỹ hạch tâm, cho nên uy lực của nó tự nhiên sẽ rất mạnh.
Theo sự chỉ điểm của Vương Triệt, quả nhiên Lục Mao Trùng đã càng thêm thuần thục đối với việc sử dụng chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích này. Hiện tại có một thời cơ huấn luyện tốt như vậy, quả thực là rất khéo.
Về phần chiêu thức Bom Năng Lượng kia, Vương Triệt dự định chưa huấn luyện cho Lục Mao Trùng.
Vì Vương Triệt muốn để cho Lục Mao Trùng gia tăng sự thuần thục đối với chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích trước đã, khi đạt đến trình độ mà anh hài lòng thì mới tiếp tục tính tới.
Cứ như vậy, ròng rã trải qua gần hai giờ huấn luyện.
Hồn lực của Lục Mao Trùng đã hao hết, nên nó cần nghỉ ngơi để khôi phục lại.
Sau khi khôi phục tốt, Vương Triệt lại tiếp tục để cho Lục Mao Trùng luyện tập chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận