Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1024: Linh Hồn Chi Chủng

Giang Minh tiện tay vung lên và ở giữa không trung bỗng nhiên xuất hiện một hình ảnh giả lập.
Hình ảnh giả lập này chính là mô phỏng của linh hồn chi chủng kia.
Nó giống như con đom đóm tản ra u quang màu xanh lục.
Giang Minh tiếp tục nói:
"Linh hồn chi chủng này cần được chính cậu thắp sáng. Như vậy Siêu Huyễn Long mới có thể cảm giác được khí tức của cậu."
"Về phần hắn có nguyện ý gặp cậu hay không thì chúng tôi cũng không có cách nào phán đoán."
Vương Triệt khẽ gật đầu.
Thời điểm vừa tới học viện Lâm Hải thì nói thật Vương Triệt còn không biết những vị thiên vương này, nếu anh muốn đến Đảo Huyễn Minh thì vẫn có chút khó khăn.
Mà hiện tại đã có Thiên Vương mở đường thì đã đơn giản hơn rất nhiều.
Vân Không Thiên Vương ở một bên nói: "Chúng tôi sẽ vì cậu mà tổng kết một chút. Một là cậu cần thích ứng với áp lực linh hồn ở bên trong Đảo Huyễn Minh. Hai là thắp sáng linh hồn chi chủng. Về phần Hồn thú bên trong đó thì chúng tôi đã giúp cậu giải quyết."
Sau khi nói xong, Vân Không Thiên Vương vung tay lên, Hồn Hoàn lập lòe trên than ông ta và một con hồn sủng bay ra.
Đó là một con Hồn thú toàn thân tỏa ra ánh sang và cao hơn 10 mét, trông nó giống như một gốc bảo thụ vậy.
Vương Triệt nhìn thoáng qua lộ ra mấy phần cảm giác kỳ lạ, nói: "Hồn sủng cấp bậc vương giả, Thần Ngôn Bảo Thụ!"
Hồn sủng này đã mười vạn năm tu vi hồn lực nhưng phẩm cấp của nó lại không cao, chỉ có cấp bậc vương giả.
Nhưng mà tác dụng của nó lại mạnh hơn so với một ít hồn sủng cấp bậc siêu phàm.
Nó không có năng lực chiến đấu quá mạnh mà chỉ am hiểu về phụ trợ chữa trị.
Vân Không Thiên Vương khẽ gật đầu đối với gốc bảo thụ này.
"Tốc tốc..."
Thần Ngôn Bảo Thụ lay động thân thể một cái, cành cây của nó sáng lên một luồng ánh sáng rực rỡ, sau đó chiếu xạ ở trên thân Vương Triệt.
Giống như là dùng bút bảy màu để tô vẽ lên than Vương Triệt, tạo ra một đường cầu vồng hình cung.
Vân Không Thiên Vương nói:
"Đây là chiêu ‘vạn thú lui tránh’ của Thần Ngôn Bảo Thụ!"
"Khi được gia trì loại trạng thái này thì lúc cậu ở bên trong Đảo Huyễn Minh, coi như gặp phải Hồn thú cuồng hóa thì bọn chúng cũng sẽ không ra tay với cậu. Vì ở trong mắt bọn chúng cậu đã biến thành một con Hồn thú."
"Mặt khác, áp lực linh hồn bên trong Đảo Huyễn Minh sẽ làm cho rất nhiều Đạo Hồn Khí phụ trợ bị mất đi hiệu lực, mà chỉ có thể dựa vào tinh thần lực của bản để tiếp nhận."
"Nếu như cậu không kiên trì nổi thì cứ trực tiếp trở về từ lối đi là được."
"Nhưng lời nào nên nhắn nhủ thì chúng tôi đều đã nói rõ rang rồi, cậu chuẩn bị xong liền vào đi thôi."
Thiên Vương sắp xếp thì tất nhiên đều sẽ tương đối thỏa đáng.
Toàn thân Vương Triệt lóe ra ánh sáng bảy màu và trực tiếp nhảy vào lối đi.
Ba vị Thiên Vương đưa mắt nhìn anh rời đi mà bên trong ánh mắt lấp lóe ánh sáng nhàn nhạt.
Giang Minh bỗng nhiên nói: "Các vị cảm thấy cậu ta có thể nhìn thấy Siêu Huyễn Long hay không?"
Vân Không Thiên Vương trầm ngâm nói:
"Khó mà nói được! Tinh thần lực của cậu ta mạnh một cách dị thường, nếu có them chiêu ‘vạn thú lui tránh’ gia trì nữa thì việc bắt đầu thích ứng cũng không khó lắm. Vậy độ khó tìm được linh hồn chi chủng để thắp sáng cũng không lớn."
"Mấu chốt là 'Không Gian Vô Vọng' của Siêu Huyễn Long là loại không gian tinh thần vô cùng đặc biệt. Tượng thần vô vọng sẽ đến từ tâm ma! Phàm là linh hồn có chút dơ bẩn thì đều sẽ mê mang ở bên trong Không Gian Vô Vọng, thẳng đến khi có thể nhận rõ bản than thì mới có thể nhìn thấy Siêu Huyễn Long ở bên trong Không Gian Vô Vọng này."
"Cho đến hiện tại thì cũng chỉ có Dư Cẩm là có thể thông qua Không Gian Vô Vọng để nhìn thấy Siêu Huyễn Long. Ngay cả những Thiên Vương như chúng ta cũng không có cách nào tùy tiện đi vào Không Gian Vô Vọng. Thực lực chúng ta càng mạnh thì linh hồn đều nhiều hay ít mà dính vào một chút."
Nói đến đây thì Vân Không Thiên Vương liền im bặt lại.
Vương Triệt hạ xuống trên đảo nhưng không có triệu hoán ra ba con hồn sủng.
Vì có triệu hoán chúng ra thì cũng không có hiệu quả gì.
Vả lại hiệu quả của ‘vạn thú lui tránh’ sẽ không có tác dụng ở trên người hồn sủng, nên sau khi chúng ra ngoài sẽ dễ dàng xảy ra chuyện.
Lúc này linh hồn của Vương Triệt xác thực đã cảm nhận được một cỗ áp lực rất mạnh.
Loại áp lực này tựa như là đang ơ trên mặt đất mà nhảy xuống biển vậy.
Lúc này linh hồn của anh phảng phất như đang chìm trong biển.
Bốn phương tám hướng đều có một cỗ áp lực đang không ngừng đánh tới.
"Đây là hòn đảo ở giữa tầng một, sơn thủy rừng rậm tề tụ. Mặc dù hồn lực cực kỳ dồi dào nhưng bởi vì đã bị năng lượng của dị giới lây nhiễm nên còn có một cỗ sức mạnh nóng nảy. Bên trong không khí còn mơ hồ có thêm một loại khí tức súc thế đang thả ra."
Vương Triệt nhìn xem bốn phía, thâm tâm anh cảm giác rất vi diệu.
Loại địa phương hồn thổ từng làm chiến trường cổ đại này vốn cũng không phải là nơi tầm thường.
Nơi sâu nhất ở đây chỉ sợ cũng chính là địa khu trung tâm của trận đại chiến năm đó.
Không biết khi xưa đã có bao nhiêu cường giả vẫn lạc ở đây.
Tuy bọn họ đã qua đời nhưng bên trong không khí vẫn còn sót lại áp lực linh hồn, phảng phất như có thể xuyên qua thời không để giờ phút ai đưa thân vào nơi này cũng đều có thể cảm nhận được mấy phần thảm liệt đã từng xảy ra.
Vương Triệt lắc đầu mà không có quá nhiều suy nghĩ sâu xa, anh nhìn quanh bốn phía và bắt đầu tìm kiếm linh hồn chi chủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận