Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 886: Hùng Bảo Trọc Lóc

"Ti ngô? ! !"
Tiểu Mao Trùng nhìn xem Hùng Bảo ở bên trong hỏa diễm mà hướng về phía Vương Triệt hỏi: có cần làm nhỏ hỏa diễm một chút hay không?
Vương Triệt nói:
"Không cần! Trình độ địa hỏa hiện tại vừa vặn có thể vây quanh Hùng Bảo để trên toàn phương diện mà rèn luyện thân thể của nó! Bản thân Hộ Tâm Đan còn ẩn chứa năng lượng hệ thủy linh, nhẫn nại qua lúc đầu thì liền sẽ tốt hơn rất nhiều."
"Nếu như địa hỏa quá yếu, vậy ngược lại sẽ không có bao nhiêu hiệu quả tu luyện."
Tiểu Mao Trùng liền gật đầu và yên tĩnh chờ đợi.
Từ Lực Kiếm nhìn xem thân ảnh của Hùng Bảo ở bên trong địa hỏa mà cảm thấy giống như trở về lúc trước khi chính nó tu luyện lần thứ nhất.
Nhưng có điểm không giống chính là, lúc ấy nó đã có tính chống cự rất mạnh đối với lôi điện.
Mà Hùng Bảo lại không có tính chống cự đối với hỏa diễm.
Nếu như đã có tính chống cự đối với hỏa diễm vậy sẽ không có nhiều hiệu quả tu luyện.
Địa hỏa đang thiêu đốt lấy Hùng Bảo, sau khi thi triển chiêu ‘thiết y’ thì bộ lông của nó trở nên giống như sắt thép và hiện ra ánh sáng nhàn nhạt.
Nhưng dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm, toàn thân Hùng Bảo cũng bắt đầu biến thành màu đỏ rực.
Hừng hực hỏa diễm xuyên thấu qua lông tóc bên ngoài và rót vào bên trong thân thể Hùng Bảo, năng lượng mãnh liệt của địa hỏa thông qua Thần Diễm Thối Thể Thuật mà bắt đầu rèn luyện thân thể cho Hùng Bảo.
Quá trình này rất thống khổ, nhưng con đường của võ tu mà không trải qua chút đau khổ thì sẽ không thấy được ánh sáng cầu vồng.
Không chỉ con đường của võ tu, mà bất kỳ đạo lí lớn nhỏ gì cũng đều phải trải qua một phen rèn luyện thống khổ.
Liền xem như các loại hồn sủng khác, chỉ vì tu luyện Đạo Hồn Thuật hoặc là tăng lên độ thuần thục của Hồn kỹ thì đều phải khổ luyện ngày đêm không biết bao nhiêu lần.
Tiểu Mao Trùng trước đó vì tiến cấp cho Hồn kỹ mà nó đã ở tại trường học luyện tập Liệt Diễm Trùng Kích đến nổi thường xuyên hiện ra các loại vết thương trên thân.
Tại bên trong không gian mộng cảnh nó cũng luyện tập ngày đêm, và đó cũng là quá trình buồn tẻ vô vị.
Hồn kỹ sẽ cần số lượng lớn thời gian để tiến cấp, nếu luôn một mực lặp lại cùng một việc vậy bản thân sẽ cảm thấy đó là một chuyện phi thường nhàm chán.
Có đôi khi còn cần khả năng lĩnh ngộ, vì rốt cuộc việc tu luyện của hồn sủng mà chưa đi đến độ thuần thục đầy đủ để tiến cấp thì chỉ có thể dựa vào khă năng lĩnh ngộ.
Lúc này đại bộ phận Hồn kỹ của Tiểu Mao Trùng đều đã tiến cấp thành Hồn kỹ ngàn năm, không biết nó tại bên trong không gian mộng cảnh đã tu luyện bao nhiêu lần.
Từ sau khi có mộng cảnh không gian, trên cơ bản Tiểu Mao Trùng đã không mơ qua cái mộng đẹp gì.
Lúc đầu nó còn có thể thường xuyên mơ thấy Vương Triệt vẽ ra con Chân Long uy phong lẫm lẫm kia.
Nhưng hiện tại nó mơ thấy đều là đang luyện tập các loại chiêu thức.
Độ thuần thục kiếm chiêu của Từ Lực Kiếm cũng tăng lên rất nhanh, ngoại trừ thiên phú của nó cho phép thì mỗi ngày nó đều bền lòng vững dạ mà múa kiếm một ngàn lần, nhằm duy trì cảm giác đối với kiếm, và đây cũng là một chuyện phi thường khô khan.
Nếu sau này đã quen thuộc thì sự buồn tẻ đó mới có thể giảm đi.
Vả lại số lượng luyện tập còn không ngừng tăng lên.
Vương Triệt nhìn xem bên trong hỏa diễm và thấy khuôn mặt của Hùng Bảo đang bắt đầu dần dần thống khổ mà cảm thán nói: "Giao cho bọn mi công pháp và dẫn dẫn đạo cho bọn mi tu luyện, nhưng có thể thành công hay không và đi được bao xa thì cuối cùng vẫn cần xem chính bản thân bọn mi."
Để có thể đạt tới thành tựu đỉnh phong thì thiên phú xác thực là điểm cực kỳ mấu chốt, nhưng việc cố gắng cũng tuyệt không thể thiếu.
Thời gian từ từ trôi qua, lông tóc trên người Hùng Bảo cũng dần dần biến mất.
Nó biến thành một con gấu trúc trụi lủi.
Nhưng trên thân nó lại hiện ra một tầng huỳnh quang nhàn nhạt, trông giống như là hợp kim vậy, để cho người ta có một loại cảm giác không thể nào phá vỡ.
Đồng thời hỏa diễm ở chung quanh bắt đầu chậm rãi yếu bớt!
Vương Triệt nói: "Thối Thể Thuật đã bắt đầu sinh ra hiệu quả."
Vương Triệt tính toán thời gian một chút, đại khái đã đi qua nửa giờ.
Dựa theo Vương Triệt dự đoán, lần thứ nhất tu luyện Thần Diễm Thối Thể Thuật này Hùng Bảo có thể kiên trì hai giờ trở lên thì liền xem như thành công.
Thời gian tu luyện sẽ càng lúc càng ngắn, bởi vì sau khi thích ứng với địa hỏa, vậy mỗi một lần tu luyện về sau hiệu quả sẽ dần dần giảm xuống, cho nên thời gian tự nhiên sẽ càng lúc càng ngắn.
Lông tóc bị thiêu hủy hay cũng không quan trọng, vì chúng sẽ còn mọc ra.
Vả lại lông tóc mới mọc sẽ càng thêm bền dẻo, và còn chậm rãi có được tính kháng lửa, tính dẻo dai và tính kiên cố cực cao!
Lúc Hùng Bảo thi triển Hồn kỹ loại hình phòng ngự thì hiệu quả sẽ càng mạnh!
Đương nhiên màu sắc sẽ không thay đổi, vì màu sắc là do gen của Hùng Bảo quyết định.
Hùng Bảo không hề rên một tiếng, nó đã dần dần thích ứng nên vẻ mặt cũng chầm chậm buông lỏng.
Cái đầu lồi lồi của nó sau khi được tầng huỳnh quang ở trên người bao trùm liền sáng lấp lánh.
Biến trọc thì cũng mạnh hơn!
Thân thể Hùng Bảo tựa như là một thùng thuốc nổ mà bắn ra một cỗ lực lượng mênh mông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận