Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 1191: Từ Lực Kiếm Ra Sân

Nhìn xem Long Thiên Nhai và Lam Đình Bảo Thạch Long lúc này, mấy người Thẩm Minh Loan đều nhịn không được mà thầm than vài tiếng.
Vương Tạp nói: "Vị Long Thiên Nhai này trước đó đều kề vai chiến đấu cùng với đội viên của anh ta, nhưng lần này anh ta đã trực tiếp để cho các đội viên bảo vệ một mình anh ta! Ngay cả hai con Ma m Long và Phong Tốc Long cũng đều biến thành vai trò phụ trợ! Hai con này trước đó cũng là chủ lực, tốt xấu gì cũng hơn 7000 năm tu vi hồn lực! Chỉ có vị Trình Triết kia là mang một nửa phụ trợ."
Lô Địch nói:
"Xem ra bọn họ đã quá e sợ đối với Bá Chấn Thiên! Vì muốn đánh bại Bá Chấn Thiên thì biện pháp duy nhất chính là đồng thời nghiền ép nó về tu vi hồn lực và lực lượng, để không cho gấu nhỏ có thời cơ hấp thu. Hoặc là trực tiếp kéo dài thời gian."
"Với trạng thái đó của Long Thiên Nhai và còn tăng thêm loại địa hình này, vậy anh ta muốn đánh lâu dài là chuyện phi thường dễ dàng! Chỉ cần không đánh bại được Long Thiên Nhai thì anh ta sẽ có thể kéo dài tới khi hồn lực của gấu nhỏ bị hao hết!"
"Long Đấu Thạch và Huyết Long Râu là hai loại Võ Hồn quá mấu chốt đối với Hồn sủng hệ Long, là thứ thiết yếu để đánh lâu dài! Tăng phúc khoa trương như vậy nên con Lam Đình Bảo Thạch Long kia đã có thực lực vượt xa vạn năm tu vi hồn lực! Đồng thời còn có thanh bảo kiếm Long Huyết này nữa!"
Mấy người nhìn về khí thế ở xa xa mà lập tức cảm thấy tê cả da đầu.
Nếu để cho Bạch Tiểu La ra sân thì chỉ sợ cô ấy sẽ bị đánh cho không có lực hoàn thủ.
Thẩm Minh Loan cũng không hoảng hốt mà chỉ nhắc nhở: "Vương học đệ, trận đấu sẽ lập tức bắt đầu. Cậu muốn để cho con hồn sủng nào lên? Nếu cậu để cho tiểu côn trùng ra sân thì nó chắc hẳn có thể chiến thắng."
Long Thiên Nhai ở phía đối diện đang híp mắt chờ đợi Vương Triệt thả ra hồn sủng.
Vương Triệt suy nghĩ, nói: "Tiểu Mao Trùng không thích hợp để ra sân vào lúc này."
Hồn Hoàn lóe lên, một luồng lưu quang màu tím bay ra.
"Muốn tốc chiến tốc thắng thì nên để nó ra sân!"
"Xuất hiện đi!"
Trên đài quan chiến xa xa, Lý Vân Tụ đang nhìn xem trận đấu này.
Cô ấy làm một vị đội trưởng của học viện Đấu Hồn và là tuyển thủ hạt giống của tiểu tổ thi đấu số 9, cho nên hôm nay cô ấy không có tranh tài.
Vì đối thủ của thi đấu đoàn đội tương đối yếu nên Lý Vân Tụ chỉ ngồi dự bị để quan sát.
Vì vậy cô ấy rất có hào hứng để đến nhìn xem tranh tài bên này.
Vương Triệt là người mà Lý Vân Tụ chú ý đã lâu.
Nói cho đúng là tại thi đấu địa hỏa trước đó cô ấy đã chú ý tới Vương Triệt.
Mà sau khi thi đua địa hỏa xong thì Lý Vân Tụ càng thêm chú ý tới Vương Triệt.
Từ ngày thi đấu đầu tiên của Cúp Vương Giả, Lý Vân Tụ vẫn đang nhìn xem Vương Triệt tranh tài.
"Tại Cúp Vương Giả năm nay cậu ta là một trong tứ đại kình địch của mình, sự uy hiếp của cậu ta gần với người kia."
"Cậu ta đã hoàn tất thi đấu cá nhân, và bây giờ lại gây sóng gió cho thi đấu đoàn đội."
Lý Vân Tụ nhìn chằm chằm về phương xa, đôi khi cô ấy còn nhìn ra chung quanh.
Không ít tuyển thủ không có trận tranh tài, hoặc là đã sớm đánh xong thi đấu đoàn đội hoặc là thi đấu cá nhân đều đang nhìn xem trận tranh tài này.
Sau khi luồng ánh sáng màu tím kia xuất hiện, Lý Vân Tụ lập tức xác định.
Ánh mắt Lý Vân Tụ lóe lên, nói: "Là Từ Lực Kiếm! Cậu ta lựa chọn sử dụng Từ Lực Kiếm sao? Cậu ta muốn lấy lôi đình chi lực để ngạnh kháng ư? Bên kia có sự nghiền ép về tu vi hồn lực, tăng thêm hai loại Võ Hồn đặc thù kia gia trì và tiến hóa bằng Võ Hồn, vậy là cậu ta đã có diệu chiêu."
"Trong ba con hồn sủng của cậu ta thì con Bá Chấn Thiên kia đã bị hiểu rõ gần hết. Còn hai con hồn sủng khác thì hoàn toàn không biết gì cả."
"Về con Trùng Thiên Đế kia thì đã là tin tức của năm ngoái."
"..."
Lý Vân Tụ hơi có chút không hiểu, nhưng cân nhắc đến phong cách chiến đấu của Vương Triệt thì cô ấy không hoài nghi chút nào. Vương Triệt nhất định đã có biện pháp khắc chế địch nhân.
Về phần là biện pháp gì thì Lý Vân Tụ cũng không biết.
Từ Lực Kiếm vừa xuất hiện, trong nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt của vô số khán giả!
Rốt cuộc con hồn sủng thứ hai đã xuất hiện rồi sao?
Rốt cuộc Bá Chấn Thiên đã được nghỉ ngơi rồi à?
Những tuyển thủ đã bị đào thải tại tiểu tổ thi đấu số 1 dù không gặp phải Vương Triệt, nhưng nhìn thấy cảnh này mà tâm thần đều xiết chặt lại.
Lô Địch cảm thán: "Không phải chứ? Cậu ta thật sự dùng đến tiểu kiếm kiếm sao? Xem ra đây sẽ là một trận ngạnh chiến rồi!"
"Thiên Xu Thần Quang!”
“Tiểu Quân, thêm trạng thái cho nó!"
Mặc kệ Vương Triệt lựa chọn hồn sủng nào, nhưng làm đồng đội thì tự nhiên phải tín nhiệm vô điều kiện.
Vương Tạp cũng rút ra vài tấm thẻ bài, nói:
"Tùy tâm vận chuyển!"
"Thẻ bài song hướng!"
"Vãi chưởng! Mới đầu mà đã là thẻ bài tốc độ và thẻ bài tu vi hồn lực rồi!"
Hai tấm thẻ bài này liền bị Vương Tạp ném ra ngoài và ném tới trên thân Từ Lực Kiếm.
Thẩm Minh Loan vỗ vỗ vào Lưu Ly Thương Loan và hô lên: "Loan Phượng Hòa Minh!"
Lưu Ly Thương Loan liền phát ra một tiếng lệ minh to rõ. Lông đuôi của nó bộc phát ra một luồng ánh sáng mạnh mẽ trông giống như cầu vồng và chiếu lên trên thân Từ Lực Kiếm.
Đồng thời, một cây lông vũ cũng dán lên trên thân Từ Lực Kiếm và có chút lóe ánh sáng.
Loan Phượng Hòa Minh là chiêu thức đem tu vi hồn lực của bản thân ban cho người khác, lấy tu vi hồn lực của Lưu Ly Thương Loan thì đại khái có thể cung cấp 1000 năm tu vi hồn lực.
Ước chừng hơn một phần mười tu vi hồn lực của Lưu Ly Thương Loan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận