Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 285: Một Đường May Mắn (18/30)

Vương Triệt lại nhìn về phía con Khiếp Ti Tiểu Tích.
Hình thể của nó không cao, không có cánh trưởng thành, dài chưa đến một mét, cũng không tính là phát triển tốt.
Cái đuôi hơi trắng bệch, cho thấy bình thường ăn uống không đầy đủ.
Nhưng đuôi lại cứng cáp có lực, nói rõ bình thường không hề lười biếng, rất hay rèn luyện.
"Có thể đi đến ngày thứ năm, phải là người không đơn giản mới đúng."
Vương Triệt không kiểm tra chiến tích của đối thủ, nhưng có thể đi đến ngày thứ năm mà không bị đào thải, tóm lại phải có chút thực lực.
Dáng dấp con Khiếp Ti Tiểu Tích rất bình thường, không đáng yêu mà còn rất yếu ớt.
Là một hồn sủng rất rắc rối để bắt đầu bồi dưỡng,
Tính cách cố định của bọn chúng, trời sinh đã nhút nhát yếu đuối.
Mỗi con Khiếp Ti Tiểu Tích mới ra đời đều sợ hãi tiếp xúc với con người, cần rất nhiều thời gian để thích ứng và ký kết sinh mệnh hồn ước với con người.
Vì thế mà rất nhiều học sinh không cân nhắc lựa chọn nó để làm hồn sủng đầu tiên.
Cho dù hình thái tiến hóa thứ hai của nó là Phi Thiên Cuồng Tích vô cùng mạnh mẽ.
Trực tiếp từ cấp phổ thông, vượt qua hai đại phẩm cấp để đạt đến tuyệt phẩm.
Hình thái tiến hóa thứ ba của nó là Vân Tiêu Vương Tích, đứng trong hàng ngũ vương giả, tiềm chất chủng tộc của nó gần với cấp siêu phàm, nhưng bồi dưỡng quá khó khăn.
Nhất là khi không biết điều kiện tiến hóa của nó, mặc kệ là giàu sang hay nghèo khó đều không dám đụng đến loại hồn sủng này.
Giai đoạn đầu lại yếu, khó hòa đồng.
Mặc dù giai đoạn sau rất mạnh, nhưng bồi dưỡng quá khó.
Đây là một loại hồn sủng vô cùng lưỡng cực.
"Ti ngô ti ngô!"
Lục Mao Trùng kêu một tiếng.
Ý nói: nó rất yếu!
Vương Triệt gật đầu nói: "Ta biết."
Lúc này, chị gái thuyết minh đã giới thiệu xong về Triệu Y Hiệp.
Hiện trường lập tức thổn thức một trận.
Không có reo hò, chỉ có tiếng thở dài.
Hiển nhiên là có người biết về chiến tích của Triệu Y Hiệp.
"Bạn học này may mắn thật đấy ~ "
"Sao cậu lại nói như thế?"
"Tự tra chiến tích của cậu ta là biết. Chiến lực của con Khiếp Ti Tiểu Tích kia rất thấp."
"Thì thấp không phải là chuyện rất bình thường sao? Hơn 300 năm tu vi hồn lực, có thể bồi dưỡng đến nước này cũng xem như không tệ rồi."
"Bạn học này nhìn cũng chẳng tự tin cho lắm, y hệt như con Khiếp Ti Tiểu Tích, khó trách tại sao cậu ta lại chọn loại hồn sủng này."
"Thôi đi, tên nhóc này chỉ có sáu điểm tích lũy, đấu tám trận, thua hai trận. Toàn gặp phải đối thủ có tu vi hồn lực thấp hơn cậu ta, nhưng phải miễn cưỡng lắm mới thắng được. Cậu ta còn có một trận gặp may, khi được chỉ định đấu với hồn sủng Tam Lục Cửu Cương. Thế nhưng lại còn suýt thua đấy."
"Năm trận thắng kia, có một trận hồn sủng của đối thủ không ổn, thế là cậu ta chiến thắng ngoài ý muốn."
"Còn một trận đối thủ vận dụng Võ Hồn không đúng cách, khiến hồn sủng của mình bị thương, cho nên… Cậu ta mới chiến thắng."
"Một trận nữa là hồn sủng của đối thủ không khống chế được tốc độ, trực tiếp lao ra khỏi sàn đấu… Thế là cậu ta lại chiến thắng."
"Hai trận còn lại, tu vi hồn lực của đối thủ không đến 200 năm… Khá lắm... Gặp phải loại đối thủ này chứng tỏ chiến lực của Khiếp Ti Tiểu Tích rất yếu!"
"Đúng thế, trận duy nhất được coi là chiến đấu thật sự chính là trận đấu với Tam Lục Cửu Cương. Tu vi, lực chiến của loại hồn sủng chế định kia rất thấp, mọi hồn sủng đều có thể dễ dàng đánh bại. Nhưng Khiếp Ti Tiểu Tích lại miễn cưỡng lắm mới thắng được?"
...
Khán giả xôn xao một trận.
Triệu Y Hiệp nắm chặt hai tay, xung quanh đang chất vấn khiến cậu ta không dám ngẩng đầu.
"Khiếp Ti Tiểu Tích của tôi có thực lực!"
Triệu Y Hiệp nhìn Vương Triệt phía đối diện.
Cậu ta chưa từng nhìn thấy người đẹp trai loá mắt đến vậy bao giờ.
Và còn Lục Mao Trùng nữa!
Là hồn sủng nhỏ yếu hơn cả Khiếp Ti Tiểu Tích.
Nhưng bằng thực lực của mình, đối phương có thể thắng đến tận bây giờ!
Mỗi trận, cậu ta đều theo dõi.
Cảm thấy nhiệt huyết sôi trào! ! !
Đó là tuyển thủ duy nhất mà cậu ta cảm thấy nghiêm túc!
Ngay cả Khiếp Ti Tiểu Tích cũng vậy!
Nhỏ yếu như Lục Mao Trùng mà có thể bồi dưỡng mạnh mẽ như thế, chắc chắn Khiếp Ti Tiểu Tích của mình cũng có thể!
Nhưng, Triệu Y Hiệp biết, hôm nay mình sẽ thua.
Khiếp Ti Tiểu Tích nhất định sẽ không đánh lại con Lục Mao Trùng kia.
"Cho dù là vậy, tôi cũng muốn đánh cược một lần!"
Mang Khiếp Ti Tiểu Tích lên đài, làm lễ chào nhau.
Triệu Y Hiệp cúi đầu xuống, vì đối phương quá đẹp trai khiến cậu ta rất tự ti.
Thậm chí cậu ta còn muốn trực tiếp bỏ cuộc.
Dù sao, thua trận này, trên cơ bản đã chẳng còn cơ hội nào nữa.
Đến đây rồi mà còn nghĩ vậy, thật quá kém cỏi.
Cậu ta cúi đầu, Khiếp Ti Tiểu Tích cũng vậy.
"Tấc ~ "
Khiếp Ti Tiểu Tích nhìn Triệu Y Hiệp một chút, rồi lại nhìn về phía Lục Mao Trùng phía xa, nó cảm thấy rất e ngại.
Nếu như chưa xem Lục Mao Trùng chiến đấu còn đỡ, nhưng nó đã xem rồi.
Thời khắc ấy khiến nó nhiệt huyết sôi trào, cảm thấy Lục Mao Trùng cũng có thể mạnh như vậy… thế thì nó cũng có thể!
Nhưng khi thực sự bước vào trận đấu thì nó rất sợ hãi.
Vô cùng sợ hãi!
Triệu Y Hiệp lắp bắp nói: "Thằn lằn nhỏ, đi nào, cố lên!"
"Tấc..."
Khiếp Ti Tiểu Tích đáp lại một tiếng, miễn cưỡng đi lên trước một bước.
"Hai bên chuẩn bị, trận đấu bắt đầu!"
Trọng tài ra lệnh một tiếng.
Cuộc chiến lập tức khai hỏa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận