Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 929: Kiểm Kê

Bên trong quá trình thu hoạch tài nguyên sẽ bị máy truyền tin quét hình và ghi vào bên trong Vân Không Hàng Tinh.
Nhưng loại ghi chép này sẽ bị thiếu thốn số lượng lớn.
Giống như là tại loại địa phương như khu vực tầng thứ bảy kia, địa hỏa quá múc nồng đậm nên tín hiệu cực kỳ không ổn định, công tác quét hình sẽ thường xuyên gặp gián đoạn.
Từ đó việc tính toán điểm tích lũy sẽ không còn chính xác, cho nên cần tính toán lại một lần nữa.
Vị nhân viên công tác quét hình tài nguyên kia tỏ ra hơi khác thường mà nhìn Vương Triệt một chút.
Vương Triệt hỏi: "Sao vậy?"
Nhân viên công tác hỏi: "Nhiều tài nguyên cao cấp như vậy nghĩa là cậu đã từ khu vực tầng thứ bảy trở về đúng không?"
Vương Triệt xem nhìn đống tài nguyên một chút và nói: "Cũng không coi là nhiều mà!"
Thật tôi Tiểu Mao Trùng cũng không có từ các nơi tại tầng thứ bảy tìm tới quá nhiều tài nguyên, so với mấy tầng phía trước thì còn rất ít.
Vả lại, đại bộ phận đều lấy đá hạt và khoáng thạch làm chủ.
Hồn thực là thứ vô cùng ít ỏi.
Đương nhiên, sáu khối Sinh Mệnh Nguyên Thạch chính là thu hoạch lớn nhất và cũng là thứ có giá trị cao nhất.
Đối với dãy núi Hoành Nhạc mà nói, chuyện sinh ra loại trân bảo này cũng rất bình thường.
Nhân viên công tác cầm lấy một viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch và nói: "Cậu nói xem cái này mà gọi không gọi là nhiều sao? Trước mắt thứ này cũng không có mấy đội ngũ tìm ra được, cộng lại chỉ vừa vượt qua hai chữ số thôi đó! Khá lắm, một mình cậu mà lại trực tiếp tìm ra sáu cái được ư? Cậu đã nhập hàng từ đâu vậy?"
Vương Triệt: "..."
Nhân viên công tác này hình như là một vị nhân viên thu ngân, cô ta cầm lấy rất nhiều khoáng thạch hồn thực và mặt không thay đổi mà nhanh chóng quét hình, sau đó tựa như lại nghĩ tới cái gì mà hỏi:"Các tài nguyên cao cấp khác thì tôi không nói. Cậu chính là Vương Triệt phải không? Cậu đã một mình tiến vào vị trí thứ mười của bảng điểm tích lũy sao? Thì ra là cậu! Vậy thì không có việc gì!"
Quét nhìn tài nguyên nhiều như rừng đến mười mấy phút, sau đó cô ta để cho Vương Triệt thu hồi đống tài nguyên. Gốc Thanh Diễm Địa Tâm Hà kia vì quá đặc thù, nên dù Vương Triệt đã lấy ra cho vị nhân viên công tác này nhưng cô ta cũng không thể nhận ra.
Thanh Diễm Địa Tâm Hà mà không có sinh ra hỏa diễm thì nó giống như một gốc hồn thực hệ hỏa diễm.
Hiển nhiên, với loại tài nguyên cấp bậc địa bảo này mà không có chút kiến thức thì thật đúng là không thể nhận ra.
Đương nhiên, hẳn là Vân Không Hàng Tinh cũng sẽ biết đến, nhưng về phần gốc địa bảo này có thể quét hình ra bao nhiêu điểm tích lũy thì cũng không ai rõ lắm.
Vương Triệt đi ra và suy nghĩ, anh dự định tìm đến Lý Ngạn Minh để trước tiên hỏi xem một chút tình huống.
Chuyện xếp hạng điểm tích lũy thì anh cũng không cực kỳ coi trọng.
Trong đại sảnh, Thẩm Minh Loan đang nhìn xem bảng điểm tích lũy trên máy truyền tin.
Thẩm Minh Loan thầm nói: "Vương học đệ chỉ lấy sức một người mà có thể tiến vào vị trí thứ mười. Cậu ấy tham gia một mình nên sẽ không có điểm tích lũy cộng thêm, vậy đến cùng cậu ấy đã dập tắt được bao nhiêu địa hỏa? Thật sự là không hợp thói thường!"
Nhưng sự thật nào chỉ là không hợp thói thường!
Trên quảng trường, tất cả mọi người đều đang nghị luận về chuyện xếp hạng điểm tích lũy của thi đua địa hỏa lần này.
Đừng nói là top 10, mà top 100 cũng chỉ vẻn vẹn có ba người khi tham gia một mình.
Ngoại trừ Vương Triệt ra thì hai người tham gia một mình còn lại chỉ xếp hạng hơn 90.
Bọn họ khó khăn lắm tiến vào được.
Còn lại tất cả đều là đội ngũ do các đại học viện, câu lạc bộ, công ty tập đoàn xây dựng ra mà đến đây tham gia!
Thẩm Minh Hải suy tư nói:
"Còn tốt là cậu ta chỉ xếp thứ 10. Có lẽ do Vương Triệt đã dập tắt được địa hỏa tại hỏa trì nên điểm tích lũy của cậu ta mới sẽ tăng thêm cực kỳ cao. Nhưng trên phương diện tài nguyên thì khẳng định cậu ta sẽ hơn xa so với người khác. Sau khi tính toán tài nguyên là tên của cậu ta sẽ lại lần nữa kéo lên thôi."
"Cũng không biết cậu ta tại tầng thứ bảy đã gặp được cái gì. Con Hỏa Diễm Cự Long do năng lượng hình thành kia có phải sẽ có quan hệ với cậu ta không đây?"
"Vả lại tôi vừa rồi còn phát hiện ra, tại khu vực tầng thứ bảy trên bản đồ, trong nháy mắt đều đã biến thành một màu xanh lá. Điều này mang ý nghĩa tất cả địa hỏa nơi đó đều đã không còn.”
“Chuyện này quá kinh khủng! Không biết sau khi chúng ta rời đi thì khu vực địa hỏa tầng thứ bảy đã xảy ra tình huống gì?"
Thẩm Minh Hải phân tích một phen, anh ta cảm giác sau khi công bố tổng điểm tích lũy ra ngoài thì đội ngũ của mình hẳn là sẽ ở tại vị trí thứ ba hoặc là thứ hai.
Về vị trí thứ nhất thì chắc hẳn sẽ là đội ngũ của Lý Vân Tụ.
Top 10 đề Top 20 đều sẽ chỉ là các đội ngũ tinh anh.
Lý Vân Tụ ở phía xa đang trầm mặc mà không nói lời nào, cũng không biết cô ấy đang suy nghĩ chuyện gì.
Rất nhanh sau đó, ngay trên quảng trường, nương theo một luồng sáng kịch liệt từ giữa không trung phóng xuống đến mà một màn sáng được mở ra, bảng tổng điểm tích lũy của thi đua địa hỏa lần này bỗng nhiên thình lình xuất hiện!
Lúc này Vương Triệt cũng đã đi tới phòng chỉ huy.
Nói cho đúng là anh đã được người ta dẫn tới.
Tuy Vương Triệt chưa đi tìm Lý Ngạn Minh mà Lý Ngạn Mình cũng đã tự mình tìm tới cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận