Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 642: Bảng Xếp Hạng

Thẩm Minh Loan nghĩ nghĩ, nói:
"Cậu không tham gia sao? Sau thi đua huấn luyện này thì bình thường sẽ có chiếu vài cảnh chiến đấu khá đặc sắc đấy, nói không chừng sẽ có cảnh chiến đấu của cậu nữa. Còn có chiến đấu giải trí, hoạt động giao lưu giữa các trường học với nhau, cùng với trao đổi tài nguyên."
"Trao đổ tài nguyên thì có thể trao đổi tài nguyên mà mình cần từ các học sinh tham gia thi đua khác, đây cũng là việc rất quan trọng."
"Với lại còn có phần trao thưởng mà, cậu cũng tính không tham gia sao?"
Vương Triệt cười lắc lắc đầu nói:
"Không cần. Đến lúc đó mọi người lãnh phần thưởng giúp tôi là được rồi, hoặc là chuyển phát nhanh trực tiếp đến trường học. Tôi có việc nên đi về trước đây."
Thẩm Minh Loan gật đầu, nói: "Được rồi! Thi đua tranh tài cũng rất mệt mỏi, cậu hãy trở về nghỉ ngơi thật tốt."
Những hoạt động này cũng tốn ít nhất là nửa ngày nên chắc sẽ kéo dài đến tối.
Vương Triệt cảm thấy cũng không cần thiết phải tham gia, về sớm đi cày ruộng luyện đan rồi đi ngũ vẫn tốt hơn.
Thấy Vương Triệt đã rời đi, Điền Tiểu Vũ chép miệng một cái nói:
"Vương học đệ thật sự không quan tâm đến xếp hạng ban thưởng này sao? Cậu ấy vội vàng trở về trường học như vậy không phải là muốn đi chăm sóc cây trồng của mình chứ?"
Thẩm Minh Loan trầm tư nói:
"Không hẳn là như vậy, chắc là cậu ấy đã chiến đấu một trận ở tầng không gian thứ tư nên hồn sủng và tinh thần của cậu ấy đang có chút mỏi mệt, thế nên cậu ấy mới muốn trở về nghỉ ngơi. Cũng không phải mỗi cậu ấy không quan tâm đến phần thưởng do có không ít bạn học đều làm như vậy."
"Cuối cùng thì đây cũng chỉ là một lần thi đua Hồn thổ mà thôi. Với lại Thiên Hỏa Lôi Trì ở tầng thứ tư rất nguy hiểm, trước mắt sinh viên có thể đi vào tầng không gian thứ tư cũng không có mấy người. Với thực lực của cậu ấy thì chỉ cần chiến đấu mấy lần trong tầng thứ ba là điểm tích lũy đã rất cao. Chắc hẳn cũng sẽ vào top 10."
Điền Tiểu Vũ cảm thán một tiếng: "Top 10 sao? Trong các giải thi đua huấn luyện tại Hồn thổ thì học biên Lâm Hải chúng ta đừng nói là top 10, mà cho dù là top 50 thì cũng không được mấy lần..."
Thẩm Minh Loan khẽ cười một tiếng và nói:
"Chúng ta không am hiểu về phương diện này nên chỉ cần có thể tìm được tài nguyên cần thiết trong Hồn thổ, như vậy là đã đủ rồi. Mà để tích lũy điểm thi đấu thì cần chiến đấu càng nhiều, vậy nguy hiểm sẽ càng cao. Vân Không Hàng Tinh sẽ tính toán ra điểm tích lũy sẽ càng nhiều."
"Thu thập tài nguyên mặc dù cũng coi như đạt được điểm tích lũy, nhưng cũng phải xem xét là loại tài nguyên gì."
"Chúng ta tìm kiếm tài nguyên chỉ có vài loại là cần phải chiến đấu. Mà đa phần đều không cần chiến đấu. Cho nên sinh viên của học viện chúng ta cho dù là sinh viên chuyên ngành đấu hồn thì điểm tích lũy cũng sẽ không cao.vì vậy cũng không cần quá quan tâm đến chuyện này."
Điền Tiểu Vũ gật đầu nói:
"Nói đến vẫn là thi đua sinh tồn chuyên nghiệp tại Hồn Thổ là có ý nghĩa nhất, và cũng hấp dẫn người tham gia nhất."
"Mỗi một năm thi đua sinh tồn chuyên nghiệp tại Hồn Thổ đều có chất lượng cao nhất!"
"Hàng năm thả ra vài cái video chiến đấu mà đều có thể tạo nên sự chấn động."
"Em còn nhớ rõ năm ngoái, vị 'Thông Linh Thần Vu' kia tại hồn thổ đảo Huyễn Minh lúc thi đua cũng chỉ cần nhàn nhã đi dạo, chứ không cần tốn nhiều sức mà đã để cho muôn thú thuần phục."
Hai chữ chuyên nghiệp này đại diện cho một loại giới hạn cao nhất.
Thẩm Minh Loan khẽ gật đầu nói: "Đó là chuyện đương nhiên."
Tán gẫu một hồi, vào lúc này, từ trong căn cứ có một vị trưởng quan đi ra và ông ta e hèm một cái.
Làm cho rất nhiều bạn học đều hướng mắt nhìn qua.
Đồng thời, từ chân trời bỗng chiếu xuống một chùm sáng chói mắt.
Đó chính là Vân Không Hàng Tinh chiếu xuống hình ảnh của bảng xếp hạng điểm tích lũy!
Ánh sáng lộng lẫy từ màn hình chiếu rọi xuống dưới.
Số sinh viên tham gia lần thi đua huấn luyện trong Lôi Minh Hồn Thổ cũng không được nhiều, đa phần đều là sinh viên năm thứ nhất và năm thứ hai, và sinh viên năm thứ ba là khá ít, còn sinh viên năm bốn thì không có ai.
Có điều phạm vi tham dự bao gồm tất cả các học viên ở châu Bắc Giang cho nên số lượng sinh viên cũng khá đông.
Lúc này ngoại trừ các sinh viên đã trở về trường học trước, thì ở tại hiện trường vẫn còn có khoảng hai phần ba học sinh đang chờ xem kết quả xếp hạng của lần huấn luyện này.
Bởi vì lượng người người khá đông, cho nên bảng xếp hạng điểm tích lũy trên màn hình cũng chỉ hiển thị ra top 100.
Sau top 100 có thể dùng chức năng tra cứu để tìm kiếm tên mình ngay trên bảng xếp hạng bằng điện thoại mang trên người.
Giờ phút này, màn hình hạ xuống dưới làm ánh mắt của tất cả bạn học đều nhìn chăm chú, tựa như từng cái máy quét đang tìm kiếm tên của mình trong bảng xếp hạng.
Đối với đa phần sinh viên mà nói, tên mà bọn họ nhìn thấy trước tiên đó chính là top 1.
Cuối cùng thì đây chính là điều quan trọng nhất.
Vương Triệt: 385.000 điểm.
Cái tên này nghe rất lạ với phần lớn bạn học.
Chỉ có những sinh viên của học viện Lâm Hải đang ở hiện trường và một bộ phận sinh viên đến từ châu Tây Nhạc mới nhận ra.
"Ai là Vương Triệt vậy?"
"Hình như cũng không phải người ở châu Bắc Giang của chúng ta!"
"Là học viện nào thế?"
"Điểm tích lũy của cậu ta thật là cao..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận