Không Thể Tu Tiên Ta Chỉ Đi Bồi Dưỡng Hồn Sủng

Chương 575: Chờ Đợi Mỏi Mòn

Một ngày cũng đã trôi qua.
Trong một ngày này, Vương Triệt và Từ Lực Kiếm đã tu luyện tầm bốn lần.
Xem như những thiếu hụt trước đây đều được bù lại.
Thời gian còn lại, Vương Triệt dạo một vòng xung quanh, và anh đào được một chút đá hạt ẩn chứa năng lượng sinh mệnh hệ lôi điện, cùng với các loại khoáng vật khác.
Mặc dù phẩm chất của chúng cũng không quá tốt, nhưng bằng vào trình độ của Vương Triệt, anh sẽ có thể đem những viên khoáng vật và thạch vật này dung hợp tinh luyện rất hoàn mỹ, sau đó luyện chế ra đá hạt có phẩm chất tốt sử dụng cho hồn sủng hệ máy móc nhằm cung cấp thức ăn cho Từ Lực Kiếm.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Khoáng mạch bên trong Lôi Minh Hồn Thổ càng nhiều vậy ta mới có thể thu thập được một chút đá hạt quý hiếm."
Về Lôi Minh Hồn Thổ thì Vương Triệt đã hiểu rõ.
Nơi này không giống với rừng Phù Không có đia hình đặc thù là mặt đất bằng phẳng, mà Lôi Minh Hồn Thổ thuộc về dạng dãy núi hội tụ lại, và hồn thổ có đặc điểm là bị lôi đình đánh phá.
Cho nên đây là loại hồn thổ có rất nhiều khoáng thạch.
Vương Triệt thầm hỏi: "Sấm sét bên trong Lôi Minh Hồn Thổ khẳng định sẽ càng mạnh hơn. Hay là đợi lát nữa ta sẽ đi vào xem thử một chút nhỉ?"
Lôi Minh Hồn Thổ này mặc dù đang trong trạng thái phong tỏa, nhưng mà...
Nếu như Vương Triệt muốn vào xem trước thì cũng không phải là không được.
"Được rồi, cũng không vội! Hai ngày nghỉ trong mỗi tuần ta đều sẽ tới đây để tu luyện một lần. Trước hết ta cần để cho Từ Lực Kiếm thích ứng với sấm sét nơi này, sau đó mới lại vào trong Lôi Minh Hồn Thổ. Dạng này cho dù là sấm sét trong Lôi Minh Hồn Thổ có thể đạt tới cấp độ của Cửu Tiêu Thần Lôi, nhưng cũng sẽ không thể thích ứng được."
Trong hai ngày nghỉ này đã trôi qua một ngày, vào ngày thứ hai Vương Triệt chỉ để cho Từ Lực Kiếm tu luyện hai lần rồi liền dừng lại.
Tổng cộng cả hai đã tu luyện sáu lần, nhưng cụ thể đã chịu đựng bao nhiêu luồng sấm sét mài dũa thì đếm không hết.
Mỗi một lần tu luyện là các phương diện của Từ Lực Kiếm đều sẽ được tăng lên, tu vi hồn lực cũng tăng thêm từ 20 đến 30 năm.
Vả lại, bởi vì sấm sét ở đây có cường độ khá cao, nên ngay trong lần tu luyện thứ nhất Từ Lực Kiếm đã trực tiếp tăng thêm 30 năm.
Mấy lần tu luyện sau thì nó chỉ tăng thêm 20 năm tu vi hồn lực.
Sau hai ngày, tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm đã tăng vọt đến 880 năm.
Điều này khiến cho Lục Mao Trùng cảm nhận được áp lực to lớn.
Cho nên nó liền bắt đầu nghiêm túc tu luyện.
Về phần cường độ thân thể của mình, Vương Triệt cũng đã nhận được sự tăng cường rất lớn.
Vương Triệt đánh giá một chút rồi nói:
"Sau này cách mỗi hai tuần ta sẽ đến chỗ này tu luyện một hồi, mỗi lần chỉ cần tu luyện hai lần là được rồi."
"Sau đó lại nghỉ ngơi hai tuần để khôi phục nguyên khí, vững chắc căn cơ trước. Nếu không khi hồn lực tăng lên quá nhanh sẽ không phải là một việc tốt."
Trong hai ngày này, Vương Triệt và Từ Lực Kiếm đều tu luyện rất đầu đủ.
Nhưng mà đám người Thẩm Minh Loan ở phía bên ngoài lại chờ đợi đến nổi có chút hoài nghi nhân sinh.
Ngày đầu tiên bọn họ chờ từ giữa trưa đến tận buổi chiều, nhưng cũng không hề thấy bóng dáng của Vương Triệt.
Ngay từ đầu cả đám vẫn rất hưng phấn.
Điền Tiểu Vũ nhìn về mặt trời lặn phía xa xa mà giật mình nói: "Vương Triệt chờ đợi trong thời gian quá dài rồi! Lúc này đã bốn, năm tiếng rồi đó!"
Thẩm Minh Loan cũng có chút kinh ngạc nói: "Từ Lực Kiếm của cậu ấy có thể hấp thu lôi điện, và bản thân cậu ấy lại đeo thêm ‘súc lôi từ mũ’, nên có thể chờ trong khoảng thời gian dài như vậy là có thể giải thích được. Chắc là cũng sắp đi ra rồi."
Sau đó...
Đến ban đêm.
Cả đám vẫn không thấy bóng dáng Vương Triệt đâu!
Điền Tiểu Vũ hoang mang nói: "Đã hơn mười giờ đồng hồ rồi mà cậu ấy vẫn chưa đi ra sao?"
Điền Tiểu Vũ đều đã quay về thành Nộ Giang một chuyến, nhưng lúc trở về cô phát hiện Thẩm Minh Loan vẫn còn đang chờ đợi Vương Triệt mà không khỏi hỏi thăm một chút.
Thẩm Minh Loan trầm mặc mấy giây rồi lắc đầu.
Bốn, năm tiếng thì còn có thể giải thích được.
Nhưng lúc này đã hơn mười tiếng rồi...
Có chút ít Khế Hồn Sư chuyên nghiệp cũng có thể chịu đựng lâu như vậy, có người chịu đựng một đến hai ngày cũng đều là chuyện bình thường.
Nhưng đã là Khế Hồn Sư chuyên nghiệp thì ít nhất đều là cấp 30, và có được hai con hồn sủng.
Điền Tiểu Vũ hạ giọng nói: "Cái này... Sẽ không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?"
Thẩm Minh Loan trừng mắt một cái và nói: "Miệng quạ đen! Có lẽ Vương Triệt đã có chút kỳ ngộ chăng?"
Điền Tiểu Vũ sờ lên cái trán, nói: "Bên trong Tầng Lôi minh sẽ có kỳ ngộ gì mà có thể để cho cậu ấy chịu được thời gian dài như vậy? Nhưng thật đúng là khó mà nói... Chẳng lẽ chúng ta vẫn tiếp tục chờ đợi cậu ấy nữa sao?"
Thẩm Minh Loan suy nghĩ, nói: "Đi về nghỉ một đêm trước đã, chị đã nhắn tin cho Vương Triệt rồi, nếu như cậu ấy đi ra thì sẽ liên lạc được. Bây giờ Vương Triệt vẫn chưa ra thì chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không ra đâu! Nếu như buổi sáng ngày mai cậu ấy còn chưa có đi ra, vậy chúng ta sẽ đi vào để xem xét tình hình trong đó."
Sau đó đến ngày thứ hai.
Thông tin vẫn không liên lạc được.
Điều này đã nói rõ Vương Triệt vẫn chưa đi ra, bởi vì anh đang ở trong lôi điện giao giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận