Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1002: Bị Chơi Hỏng (2)

Từ Tiểu Thụ kinh ngạc.
Khí Thôn Sơn Hà thật sự quá cường đại!
Hắn chưa từng nghĩ đến, chỉ dựa vào khí thế, chỉ dựa vào mấy lời càn rỡ.
Dưới tác dụng tích lũy "vô hạn" của kỹ năng bị động, chỉ bằng vào uy áp, Từ Tiểu Thụ hắn có thể áp bách hắc y nhân Vương Tọa đến mức này.
Không thành kế. . . sao?
"Không bảo ngươi nói chuyện, đừng có nhiều lời."
Khóe miệng ẩn chứa ý cười, Từ Tiểu Thụ lười biếng nói ra, cảm thụ đối phương bị mình áp bách, khiến cột tin tức không ngừng nhảy lên, liền liên tục duy trì.
"Tình huống hiện tại, ngươi là thịt cá, ta là dao thớt, bản thiếu gia hỏi cái gì, ngươi liền đáp cái nấy, hiểu không?"
"Rắc rắc rắc. . ."
Lôi đình vỡ vụn, nắm đấm Khương Thái vang lên tiếng kêu rắc rắc.
Y thật không biết thanh niên đang ngồi trên long ỷ kia, lấy đâu ra lực lượng nói chuyện với mình như vậy.
Nhưng cũng bởi vì không biết, cho nên y mới sợ hãi, khiến y dùng một chút lý trí còn lại, đè xúc động muốn lao lên xuống, tạm thời án binh bất động.
"Là ai phái ngươi đến?" Ngữ tốc Từ Tiểu Thụ nhẹ nhàng chậm chạp, đếm lấy thời gian, trong nháy mắt chuông cổ gõ vang, lạnh nhạt mở miệng.
"Đông!"
Chuông cổ chấn động, trái tim Khương Thái mãnh liệt xiết chặt, liều mạng cắn chặt răn thừa nhận áp lực, không có mở miệng.
"Không nói?"
Từ Tiểu Thụ bình tĩnh nói: "Vậy để bản thiếu đoán xem. . . Khương thị? Khương Nhàn?"
Con ngươi Khương Thái co rụt lại, mí mắt hạ thấp, mượn nhờ hắc ám che giấu tâm tình bản thân.
Nhưng mà. . .
"Nhận kinh nghi, điểm bị động, +1."
"Nhận phỏng đoán, điểm bị động, +1."
Từ Tiểu Thụ nhìn cột tin tức, liền có thể đoán ra được suy nghĩ trong lòng Khương Thái.
"Làm sao có thể?"
"Sao hắn biết được?"
Ngu xuẩn. . .
Từ Tiểu Thụ cảm thấy rất buồn cười.
Người này đã hoàn toàn bị linh trận khóa cứng.
Cho dù nhục thân thoát trận, thế nhưng linh hồn vẫn bị hãm ở bên trong.
Giờ phút này, Bát Quái Triều Thánh Đồ giải khai, y vẫn không phân biệt được hư ảo cùng chân thực, đắm chìm vào trong thế giới của bản thân, không thể tự kềm chế.
Nên nói y quá ngu ngốc, hay nói Bát Quái Triều Thánh Đồ quá mạnh đây?
Hoặc là, mình xáo trộn khái niệm hư ảo cùng chân thật, quá nặng rồi?
"Cạch, cạch, cạch. . ."
Âm thanh vang nhẹ quanh quẩn trong đại sảnh, thần sắc Từ Tiểu Thụ ung dung không vội, đầu ngón tay gõ nhẹ thành long ỷ, mỉm cười nhìn chăm chú hắc y nhân.
Đợi đến khi áp lực đạt tới điểm cao trào, hắn mới lần nữa lên tiếng.
"Khương Nhàn gọi hai người các ngươi tới, là muốn làm gì?"
Lúc này Khương Thái mới nhanh chóng ngẩng đầu, trì độn đáp lại câu hỏi phía trước.
"Ngươi đoán sai, chúng ta không phải người Khương thị. . ."
"Ồ? Là vì thị nữ của bản thiếu gia, ban ngày, các ngươi thấy được những gì?" Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên mở miệng, trực tiếp ngắt lời hắc y nhân.
Khương Thái rốt cuộc không giả ngốc được nữa, con ngươi co rụt lại, trong lòng gợn sóng vạn trượng.
Tên này. . .
Sao hắn biết được tất cả mọi chuyện?!
"Nhận e ngại, điểm bị động, +1."
Lúc này, Từ Tiểu Thụ đã hoàn toàn minh bạch.
Đám người kia, thật đang tìm tiểu sư muội, thật đang tìm Thần Ma Đồng!
Lúc đầu nhìn thấy Tam Yếm Đồng Mục, hắn cũng chỉ đưa ra một cái suy đoán không thực tế như vậy.
Nhưng nào ngờ, đám người Khương thị, thật là vì đôi mắt của tiểu sư muội!
"Đáng chết!"
Đáy mắt lóe lên tinh quang, bị Bán Thánh thế gia để mắt tới, căn bản không phải chuyện tốt đẹp gì.
Trong lòng Từ Tiểu Thụ, đã phán cho hắc y nhân bản án tử hình.
Mặc kệ đối phương tính toán thế nào.
Chuyện liên quan đến tiểu sư muội, hai tên hắc y nhân này, không thể trở về.
Cho dù bí mật khó đào, hắn cũng nhất định sẽ đào cho bằng được!
"Chớ hoảng."
Trong lòng suy nghĩ ngàn vạn, thế nhưng Từ Tiểu Thụ không chút biến sắc, hắn nhấc ngón tay, chỉ dưới cầu thang.
"Trên thực tế, hiện tại, bản thiếu gia chỉ muốn nghiêm túc nói chuyện với ngươi, linh trận gì gì đó, đã mở ra, ngươi có thể tùy tiện động."
Ta tin ngươi mới lạ. . . Khương Thái gào thét ở trong lòng, còn chưa mở miệng, Từ Tiểu Thụ nói xong một câu, lời nói đột nhiên xoay chuyển.
"Khương thị cùng Lệ gia, có liên quan?"
Vấn đề này khiến y không kịp chuẩn bị, thần sắc Khương Thái khẽ giật mình.
Một giây sau, y giống như không chịu nổi áp lực, bạch tử điện mang tăng vọt, hung hăng oanh tới không gian trước mặt.
"Vù vù!"
Không gian gợn sóng xuất hiện, bụi đất dấy lên.
Khương Thái ngạc nhiên.
Một quyền này, thế mà không oanh nát linh trận, hoàn toàn khác với những gì y nghĩ.
Nhưng Vương Tọa bạo nộ nhất kích, không gian sao có thể chịu được.
Chỉ có bụi bặm dấy lên?
"Quả nhiên. . ." Từ Tiểu Thụ âm thầm thở dài.
Lúc đầu hắc y nhân không dám loạn động, sau khi nghe thấy hai chữ "Lệ gia", phản ứng lại táo bạo như vậy.
Xem ra lôi điện lão ca không muốn nhiều lời, một lòng nghĩ cách rời khỏi nơi đây, sợ hỏi tiếp, sẽ bị mình hỏi ra chuyện gì.
Loại tình huống này, quả thật không cần hỏi nhiều.
Lệ gia. . .
Từ Tiểu Thụ chợt cảm thấy tâm phiền ý khô, lập tức đứng dậy, hướng phía dưới nói: "Lúc trước ngươi từng hỏi bản thiếu, kéo dài thời gian có ý nghĩa gì?"
"Hiện tại ngươi hẳn đã minh bạch, dưới áp lực, một chút phản ứng tự nhiên của cơ thể, ngươi hoàn toàn làm không thể hoàn mỹ khống chế."
"Thậm chí. . ."
Từ Tiểu Thụ trầm ngâm một chút, ánh mắt dời xuống, bình tĩnh nói: "Ngay cả bản thân tè ra quần, ngươi cũng không biết được."
Khương Thái nhất thời cứng đờ, sau đó cấp tốc cúi đầu.
Nhưng phần đũng quần khô ráo, ngoại trừ phía sau lưng hơi lạnh ra, trên người nào có chỗ thấm ướt?
"Ngươi đang chơi ta?" Khương Thái giận dữ.
"Lúc này mới phát hiện sao?"
Từ Tiểu Thụ xùy cười: "Ngay cả bản thân phản ứng ra sao, ngươi cũng phải xác thực trước mới tin tưởng, không thể không nói, ngoại trừ võ lực ra, ngươi thật không có điểm nào giống với người của Bán Thánh thế gia."
Dừng một chút, hắn lại giễu cợt, nói: "Chắc hẳn lúc này, bản thiếu gia nói tu vi ngươi đã sắp không còn, ngươi cũng không tin đi?"
"Ha ha ha. . ."
Khương Thái cười to.
Y muốn dùng nụ cười che dấu nội tâm hoảng sợ.
Lúc này, y thật có cảm giác mình bị đối phương nắm thóp, ngay cả Khương Vũ sinh tử ra sao, y cũng không thèm để tâm đến.
Xoay người lại, linh nguyên toàn thân phun trào, y muốn phá vỡ không gian, trực tiếp tiến vào không gian loạn lưu, rời khỏi nơi đây.
Thế nhưng, chân vừa đạp, tay vừa đâm.
Khương Thái chỉ có thể nhảy lên tại chỗ, sau đó té xuống đất, phát ra một tiếng vang thật lớn, bày ra tư thế chó đớp phân.
Vết nứt không gian cái gì. . .
Ngay cả không khí cũng không thể vạch phá!
Tiếng cười im bặt, trên mặt, trên gối truyền đến đau đớn, sâu sắc kích thích Khương Thái.
Y cảm giác toàn thân như nhũn ra, căn bản không biết tình huống ra sao.
Tìm tòi linh nguyên, đột nhiên phát hiện, chẳng biết từ lúc nào, khí hải bản thân đã bị phong ấn lại, không chút ba động, phảng phất không còn là mình.
"Kéo dài thời gian. . ."
Khương Thái nhớ lại những lời vừa rồi con ngươi dần dần phóng đại, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì.
Vừa rồi ở trong hắc ám, bị áp lực ăn mòn, y quả thật không phát hiện ra, có một sợi sương mù màu xám liên tục không gián đoạn, xuyên qua vô số lỗ chân lông, tiến vào thân thể.
Đây là thủ đoạn áp trục của Từ Tiểu Thụ!
Cho dù hai người có thể phá trận.
Thế nhưng trong lúc phá trận, phong ấn chi khí, đã đủ biến họ thành người bình thường.
Nhưng rất hiển nhiên, hắc y nhân dạ tập tối nay, khiến cho người ta khá thất vọng.
Không chỉ không phá được trận, mãi đến thời khắc cuối cùng, vẫn không minh bạch tình huống ra sao.
"Bắc Vực, Phổ Huyền Khương thị?"
Từ Tiểu Thụ cười nhạt.
Bán Thánh thế gia. . .
Có lẽ, hắn thật bị cái tên này hù dọa.
Dùng ra một đống thủ đoạn, cuối cùng phát hiện, cái gọi là Bán Thánh thế gia, cũng không phải mỗi người đều là Bán Thánh, toàn trí toàn năng, át chủ bài tầng tầng lớp lớp.
Một chút phong ấn chi khí, đã có thể giải quyết tất cả.
"Thật là phế. . ."
Từ Tiểu Thụ thở dài.
Hắn còn chưa dùng đến át chủ bài đây! Nào biết người tới lại yếu đến như vậy, qua loa một hồi liền kết thúc?
"Bãi triều!"
Hắn vung tay áo lên, dư âm thất vọng quanh quẩn trong đại sảnh.
Khương Thái đang liều mạng giải phong, chợt nghe đỉnh đầu truyền đến một tiếng "Phanh", y sợ hãi ngước mắt.
Một giây trước khi ánh mắt y bị hắc ám thay thế, y tựa hồ thấy được ở phía trên trần nhà, có hai tên cự nhân kình thiên đang cung quyền đánh tới.
"Thảo. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận