Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 762: Khế Ước Quỷ Thú (3)

"Uầy?"
Từ Tiểu Thụ kéo Mộc Tử Tịch lui ra sau một bước, không tin tà nói: "Thử một chút, sẽ tạ thế?"
"Ngươi đoán!"
Ánh mắt Tiêu Đường Đường trở nên nguy hiểm, con ngươi có hắc vụ quỷ dị tuôn ra.
"Vào trong Nguyên Phủ."
Từ Tiểu Thụ quay đầu phân phó một tiếng.
"Được."
Mộc Tử Tịch không có nhiều lời.
Thời khắc mấu chốt, nàng tuyệt đối sẽ không trở thành xiềng xích trói buộc Từ Tiểu Thụ.
Vừa mới dứt lời.
Từ Tiểu Thụ lập tức khẽ động linh niệm, muốn mở Nguyên Phủ ra.
Nhưng mà, thông đạo không gian Nguyên Phủ giống như bị vô hiệu hóa, vậy mà không mở được!
"Từ Tiểu Thụ, không cần thử, phương không gian này đã sớm bị ta phong tỏa, toàn bộ khả năng đào thóa, đều khó có thể thực hiện." Tiêu Đường Đường cười nhào một tiếng.
"Tân Cô Cô chết tiệt. . . "
Trái tim Từ Tiểu Thụ chìm vào đáy cốc.
Nhất định là Tân Cô Cô tiết lộ cho Tiêu Đường Đường biết Nguyên Phủ tồn tại.
Thậm chí, còn tiết lộ một thân bản lĩnh của mình, Tiêu Đường Đường mới cẩn thận ứng phó mình như thế.
Nếu không, chỉ gặp mặt một lần.
Vương Tọa đối mặt sâu kiến Tiên Thiên, không có khả năng chuẩn bị nhiều như thế.
"Phá!"
Thời khắc thất thần, sau lưng vang lên một tiếng quát nhẹ.
Từ Tiểu Thụ ngoái nhìn, liền thấy âm Dương Ngư dị sắc trong mắt Mộc Tử Tịch thoái lui.
Lúc này, hắn cảm giác không gian buông lỏng.
Linh niệm lại khẽ động, thông đạo không gian Nguyên Phủ liền xuất hiện.
"Từ Tiểu Thụ, ta đi vào trước, các ngươi chậm rãi nói chuyện."
Mộc Tử Tịch bước vào thông đạo không gian, vẫn không quên quay đầu hung dữ trừng mắt liếc, uy hiếp nói: "Đừng làm loạn!"
Nói xong, tia sáng lóe lên, cả người biến mất không thấy đâu nữa.
"Chuyện này. . . "
Tiêu Đường Đường chấn kinh.
Tình huống thế nào?
Tu vi Từ Tiểu Thụ nàng không rõ lắm, nhưng có Tân Cô Cô phân phó, đã sớm cảnh giác mười hai phần.
Nhưng sư muội của hắn. . .
? ? ?
Tình huống thế nào?!
Tu vi Thượng Linh cảnh, Vương Tọa phong tỏa không gian, liếc mắt tức phá?
"Từ Tiểu Thụ, nàng. . . "
Tiêu Đường Đường nhịn không được hiếu kỳ, muốn hỏi chuyện gì, Từ Tiểu Thụ liền ngăn lại nàng.
"Chờ một chút, ta có hơit hoảng, gọi người trước đã."
Vung tay lên.
Sau đó, hư không có tia sáng lóe lên, thiên địa đột nhiên tối sầm lại.
"Oanh!"
"Oanh!"
Hai tên cự nhân cao trên dưới trăm mét xuất hiện.
Một trắng một xanh.
Một trái một phải.
Giống như âm Dương hộ pháp thiếp thân, trực tiếp nện xuống phía sau Từ Tiểu Thụ, phân ra mà đứng.
Băng Lam Bạch Khô Lâu A Băng còn tốt.
Tính tình nó điềm đạm nho nhã, được triệu hoán, vừa xuất hiện, liền yên tĩnh ngồi xuống.
Sau đó im lặng cảm thụ lực lượng Đống Kiếp ở trong cơ thể chủ nhân, chậm rãi cảm ngộ Băng Chi Áo Nghĩa.
Tẫn Chiếu Bạch Khô Lâu A Hỏa, lại hoàn toàn khác biệt, tính tình rất táo bạo.
Vừa mới xuất hiện, liền giống như toàn thân có rận, vỗ bên này gãi bên kia, kém chút nữa đốt lên đống lửa nhảy múa.
Cảm nhận nhiệt độ quen thuộc của tiểu thế giới Bạch Quật, trong đầu nhảy cẫng, hưng phấn hỗn tạp, cuối cùng cuốn thành một đoàn, nghẹn ở trong cổ, không nhả ra không thoải mái.
"Rống!"
Một tiếng gào thét đinh tai nhức óc.
Mặt đất kinh nứt, khe rãnh tung hoành.
Đá vụn bay loạn, cỏ cây bạt không.
Tiêu Đường Đường không kịp phản ứng, bị rống đến lui lại mấy chục trượng.
Tử liên cạch cạch cuồng vang, ngay cả áo bào xám cũng băng liệt.
"Thứ quỷ gì?!"
Nàng vô thức vận chuyển vòng bảo hộ linh nguyên, hắc vụ toàn thân cuồn cuộn, lúc này mới dám phóng nhãn nhìn tới chỗ Từ Tiểu Thụ.
Trên bầu trời, Băng Lam Bạch Khô Lâu nửa cúi người, hai tay khoanh lấy.
Mà phía dưới, một đạo băng thuẫn màu lam hình bán cầu chắn ở trước người Từ Tiểu Thụ, ngăn cản đợt gào thét công kích kia.
Trái lại Tẫn Chiếu Bạch Khô Lâu, ở phía sau hai người kia, hưng phấn đến khoa tay múa chân.
"Rầm rầm rầm. . . "
Mặt đất theo vũ bộ của nó liên tục run rẩy, ầm ầm vỡ ra.
Những thứ này, khiến trong đầu Tiêu Đường Đường nhấc lên sóng lớn vạn trượng, kinh hãi không thôi.
"Đây, đây là. . . thứ. . . quỷ gì?"
Từ Tiểu Thụ thở dài một hơi, cất bước tiến lên, vượt qua băng thuẫn bảo hộ, muốn mở miệng.
"Két!"
Lại một tầng băng thuẫn xuất hiện, trực tiếp chắn ở phía trước, ngăn hắn lại.
Hiển nhiên, A Băng cảm nhận được đối thủ cường đại, không muốn để Từ Tiểu Thụ một mình đối mặt.
"Không cần lo lắng, ta có chừng mực."
Từ Tiểu Thụ quay đầu dặn dò một câu, lúc này mới lần nữa vượt qua băng thuẫn.
Suy nghĩ một chút, hắn điều chỉnh tốt tư thế, nghiêng người dựa vào băng thuẫn, ngẩng đầu góc 45 độ.
Lúc này, hắn cảm giác trong tay thiếu thiếu cái gì.
Không chút hoang mang dùng Tam Nhật Đống Kiếp ngưng tụ ra một điếu thuốc băng.
Bạch Viêm nhóm lửa.
Trong tiếng vang "xèo xòe", sương mù bắt đầu bốc hơi.
Từ Tiểu Thụ hít một hơi thật sâu, phun ra một đoàn băng vụ, lúc này mới không mặn không nhạt mở miệng:
"Nói."
"Tiếp tục."
"Vừa rồi ngươi nói tới đâu rồi?"
Tiêu Đường Đường: ". . . "
Nàng nắm thật chặt nắm đấm, móng tay khảm vào trong thịt lòng bàn tay.
Giờ khắc này, bộ dáng Từ Tiểu Thụ quá muốn ăn đòn. . .
Quả thực khiến nàng kém chút lửa giận công tâm, hoàn toàn mất đi lý trí, tiếp theo hóa thân Quỷ Thú, hung hăng cho tên gia hỏa đáng giận kia một cái đá ngang hình thái Quỷ Thú.
Tân Cô Cô hóa thành huyết thủy cũng không khôi phục lại được!
"Thật đáng ghét a a a! ! !"
"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +1."
Tiêu Đường Đường tức giận đến mức đầu bốc khói.
Sương mù hàng thật giá thật.
Còn có màu đen!
Nàng rất muốn làm như vậy, nhưng lại không thể.
Hai thứ sau lưng Từ Tiểu Thụ cũng không biết là thứ gì. . . thực lực Vương Tọa!
Không!
Thực lực Vương Tọa đỉnh phong!
Đây chỉ là dưới tình huống đơn đả độc đấu.
Nếu như hai tên to con kia liên thủ lại, cho dù mình hóa thân Quỷ Thú, cũng chỉ có thể biến thành một quả bóng da, bị hai con hàng này cuồng đá.
Tuy chưa từng lĩnh giáo qua thực lực Bạch Khô Lâu đại hình.
Nhưng giác quan thứ sáu của nữ nhân, khiến Tiêu Đường Đường ý thức được, nàng không thể trêu vào.
Huống chi, bên cạnh còn có một tên Từ Tiểu Thụ đang nhìn chằm chằm.
Một người ngay cả Tân Cô Cô cũng có chút e ngại, có được thực lực uy hiếp Quỷ Thú. . . cường giả Tiên Thiên!
Chuyện này. . .
"Từ Tiểu Thụ, ngươi có ý gì?"
Tiêu Đường Đường hít một hơi thật sâu, bình ổn bộ ngực chập chùng, nén giận hỏi.
"Không có ý gì."
Từ Tiểu Thụ nhanh chóng hút hết một điếu thuốc băng, sau đó lại đột thêm ba điếu càng lớn hơn, kẹp giữa bốn ngón tay, hút mạnh một hơi.
"Hô ~ "
Sương mù bay ra, trong không khí tạo thành hình trái tim.
"Không phải ngươi nói, hôm nay khế ước Quỷ Thú, ta ký cũng phải ký, không ký cũng phải ký sao?"
"Đến a, bức ta."
Từ Tiểu Thụ dứt lời, buông xì gà băng xuống, mắt sắc bắt đầu rét lạnh.
"Từ Tiểu Thụ ta bình sinh ghét nhất, chính là bị động, nhưng thích nhất, cũng là bị động!"
"Đến, bức ta, ngươi muốn ta ký thế nào, nói một lời."
"Nói a!"
Vừa mới dứt lời, mặt đất đột nhiên trầm xuống, trực tiếp sụt lún ba thước.
Cảm giác áp bách nặng nề trong không khí, trực tiếp ép A Hỏa đang khoa tay múa chân ngẩn ra, quy củ đứng vững, hai tay dán ở hai bên đùi, một bộ bé khỏe bé ngoan.
"Cỗ khí thế này. . . "
Con ngươi Tiêu Đường Đường co rụt lại, trong lòng căng cứng.
Nàng có thể phát giác được, uy áp khủng bố kia, không phải tới từ hai đại Bạch Khô Lâu che khuất bầu trời, mà đến từ Từ Tiểu Thụ.
Gia hỏa này, thật có Vương Tọa chi năng, có thể uy hiếp Quỷ Thú?
"Nhận kinh nghi, điểm bị động, +1."
"Hô ~ "
Từ Tiểu Thụ lần nữa hút xong ba điếu xì gà.
Nghĩ đến lúc trước Diễm Mãng xuất thế, hắn bị Quỷ Thú Ký Thể phổ thông đánh cho răng rơi đầy đất, liền hít thật sâu một hơi.
"Người đã đủ chưa?"
"Không đủ còn có!"
Nói xong, hắn không chút do dự thò tay vào trong ngức, lấy ra một cái khối cầu màu đen, sau đó đột nhiên ném xuống đất.
"Rầm rầm rầm!"
Lúc này, trên mặt Tẫn Chiếu Bạch Khô Lâu vậy mà hiện ra thần sắc e ngại, lập tức lui lại mấy bước.
"Ma ma. . . "
Một tiếng hô nhẹ quanh quẩn hư không.
Âm thanh không lớn, lực xuyên thấu lại rất mạnh.
Tiêu Đường Đường cảm giác nhịp tim đều sắp đình chỉ.
Tiểu nam hài bề ngoài trắng trẻo mũm mĩm, người vật vô hại. . .
"Phía trên Vương Tọa?"
"Nhận e ngại, điểm bị động, +1."
Bạn cần đăng nhập để bình luận