Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 447: Ta Không Thích Hợp (1)

"Oa kháo, Từ Tiểu Thụ có ý gì?"
Làm nhân vật phong vân hơn nửa hiệp, cho dù hiện tại Từ Tiểu Thụ chỉ lấy ra huy chương thập phẩm Luyện Đan Sư, nhưng hắn vẫn là trọng điểm chú ý của đám người.
Tuy nhiên trong ánh mắt mong đợi của đám người, Từ Tiểu Thụ móc ra bồn tắm lớn đập xuống đất, khiến bọn họ kinh ngạc không thôi.
"Bồn tắm lớn?"
"Hắn đây là muốn biểu diễn... nấu nước nóng?"
"Muốn đánh nhau ư, ta thấy lấy tính tình của Từ Tiểu Thụ, sao có thể nói nhảm với Long Đan tiền bối nhiều như vậy."
"Con hàng kia có thể nhịn đến bây giờ mới xuất thủ, đã làm khó cho hắn rồi."
"Táo bạo Từ Tiểu Thụ, online ẩu người?"
Đám người hiểu rất rõ, rất nhiều lão đầu ở đây, trên cơ bản đều không phải đối thủ của Từ Tiểu Thụ.
Cho dù Long Đan là lục phẩm Luyện Đan Sư, nhưng bàn về chiến lực, chỉ sợ ngay cả Thượng Linh cảnh phổ thông ông ta cũng đánh không lại.
Luyện Đan Sư, mấy ai biết đánh nhau.
"Ta không có ý này."
Từ Tiểu Thụ khoát tay với đám người, vội vàng giải thích một phen:
"Ta chỉ muốn luyện đan mà thôi, các ngươi nghĩ đi đâu vậy?"
"Nhận hoài nghi, điểm bị động cộng 886."
"Từ Tiểu Thụ, ngươi đừng có giả vờ nữa, ai mẹ nó luyện đan lại lấy bồn tắm lớn ra bao giờ, thành thật khai báo đi, có phải ngươi muốn xem Long Đan tiền bối như hoa hồng, thả vào trong nước sôi nấu hay không?"
Lời này nói đến Từ Tiểu Thụ sững sờ, mà Long Đan ở bên cạnh lại tức đến mức phùng mang trợn má.
"Ai? Ai đang vọng nghị lão phu, đứng ra!"
Xoát một cái, đám người cùng nhau rụt đầu, thế nhưng đều không ngăn được ý cười, trong bụng nhao nhao nở hoa.
Từ Tiểu Thụ lắc đầu, mấy tên gia hỏa này thật quá tiện.
Là lúc trước bị mình ép quá ác, chạm đáy bắn ngược, cho nên tính cách vặn vẹo biến thái?
Thế mà dùng việc chế nhạo người khác làm vui, thật là!
"Sưu!"
Cong ngón búng ra, Từ Tiểu Thụ không nói nhiều, trực tiếp bắn một viên áp súc hỏa chủng tới dưới đan đỉnh, bồn tắm lớn trong nháy mắt bắt đầu đỏ lên.
"Thật muốn luyện đan?"
"Nhận hoài nghi, điểm bị động cộng 885."
Tuy phương thức nhóm lửa của hắn khác với người thường, nhưng mơ hồ vẫn có thể nhìn ra một chút vết tích Luyện Đan Sư.
Long Đan nhìn đến sững sờ.
Ông ta cách gần nhất, có thể cảm nhận được ngọn lửa kia bá đạo.
Nếu nói chiến đấu, có lẽ ông ta không quá mẫn cảm, nhưng áp súc hỏa chủng cực tốc xoay tròn, ông ta chỉ nhìn một chút, liền nhìn ra trong đó ẩn chưa đủ loại môn đạo.
"Phải dùng bồn... ngạch, đan đỉnh dày như thế luyện đan, còn có hỏa diễm bá đạo như vậy."
"Từ Tiểu Thụ, thật là thập phẩm?"
Long Đan nhìn Từ Tiểu Thụ từ trên xuống dưới, đột nhiên có chút hiểu ra.
"Đúng, hẳn bởi vì ngọn lửa này quá bá đạo, không thể điều khiển, cho nên không thích hợp luyện đan."
Trong mắt ông ta hiện lên vẻ say mê.
Ngọn lửa này quá tốt rồi.
Nếu như ông ta cũng có, cho dù bởi vì tu vi không đủ, không thể thao túng hoàn mỹ, thế nhưng nhất định cũng mạnh hơn Từ Tiểu Thụ.
Cộng thêm các loại thủ pháp luyện đan của bản thân, luân phiên điều chỉnh, nói không chừng mình có thể dựa vào ngọn lửa này, tăng cao phẩm chất đan dược lên một bậc.
Ít nhất, cũng sẽ mạnh hơn hai lão già kia!
Long Đan liếc nhìn Trần Kỳ cùng Lý Minh Tế.
Quả nhiên, hai lão gia hỏa kia cũng đang liếc sang, nhìn chằm chằm hỏa diễm bên dưới đan đỉnh của Từ Tiểu Thụ, vẻ cuồng nhiệt trong mắt như muốn tràn cả ra.
"Tiểu tử, hỏa diễm này của ngươi tên gì?"
Trần Kỳ không nhịn được hỏi.
Từ Tiểu Thụ quay sang nhìn ông ta, lập tức thấy được huy chương lục phẩm, ánh mắt trì trệ.
Lại dời sang gần đó, hắn lần nữa thấy được một tấm huy chương lục phẩm khác.
"Chuyện này..."
Mới ở trong kết giới có một lát, trong sân liền xuất hiện thêm hai vị lục phẩm Luyện Đan Sư?
Hắn đột nhiên bật cười.
Quy cách lần tỷ thí này không khỏi vậy quá cao đi.
Ba vị lục phẩm, mình kẹp ở giữa, chẳng phải bọn họ sẽ bị nổ... khụ khụ, là bị ép thành tro bụi hay sao?
Thở dài một hơi, Từ Tiểu Thụ cũng không nhụt chí, trả lời:
"Các tiền bối đừng suy nghĩ nhiều, hỏa diễm này các vị không đoạt được."
"Thứ nhất các vị không giết ta nổi, thứ hai muốn luyện hỏa diễm này, điều kiện tối thiểu là phải có nhục thân Tiên Thiên."
"Các vị động tâm cũng vô dụng, chủ yếu là thực lực không cân xứng, cho dù ta có tặng không các vị cũng không nuốt nổi."
Khóe miệng ba người đồng thời giật một cái.
Cái này...
Không phải ai đều không biết xấu hổ như ngươi, sao ngươi lại nói toẹt ra hết vậy.
"Nhận nguyền rủa, điểm bị động cộng 3."
"Ha ha ha."
Đám quần chúng vây xem bên dưới trực tiếp bị chọc cười.
Mọi người đều nhìn ra hỏa diễm Từ Tiểu Thụ không đơn giản, nhưng có một số việc, ngầm hiểu lẫn nhau là được.
Từ Tiểu Thụ...
Gia hỏa này hoàn toàn không sợ.
Xé mở cửa sổ giấy nói chuyện, là kẻ hung hãn!
"Đúng là người có thực lực có khác, nói chuyện cường hãn hơn chúng ta nhiều."
"Bất quá lần trào phúng này thật vi diệu, cho không cũng không nuốt nổi, đau lòng a."
"Nhận khâm phục, điểm bị động cộng 464."
Đỉnh đã bắt đầu nóng lên.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên móc ra một bó thảo dược, một mạch vứt vào.
"Ngọa tào!"
Đám người nhìn giật nảy mình, thế nhưng sau khi Từ Tiểu Thụ ném bó lớn dược vật vào, lại nhất tâm đa dụng, trực tiếp tinh luyện dược vật ở trong bồn tắm lớn.
Thao tác nước chảy mây trôi, khiến cho tất cả mọi người nhìn mộng.
"Không thích hợp, thủ pháp này, là thập phẩm?"
"Từ Tiểu Thụ mẹ nó là nhất tâm mấy dụng? Mười mấy dụng đi, ta kháo, tinh thần lực của hắn biến thái như vậy sao?"
"Còn có để cho người khác sống hay không?"
"Chiến lực mạnh như vậy, phương pháp luyện đan cũng..."
Tất cả mọi người đều nhìn ra tình huống tựa hồ lại có xu hướng mất khống chế.
Một giây trước còn muốn khiển trách Từ Tiểu Thụ lãng phí, một giây sau lại bị thần hồ kỳ kỹ của hắn hấp dẫn tâm thần.
Rõ ràng một bên còn có tam đại lục phẩm Luyện Đan Sư.
Nhưng hết lần này tới lần khác, Từ Tiểu Thụ tựa như cởi quần áo yêu diễm tiện hóa, đủ loại tao thao tác, trong lúc lơ đãng luôn có thể khiến người ta chú ý đến hắn.
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động cộng 677."
"Các vị tiền bối."
Từ Tiểu Thụ nhìn tam đại lục phẩm Luyện Đan Sư.
Mấy lão già bị động tác luân phiên của hắn hấp dẫn đến quên cả luyện đan, hắn không nhịn được nhắc nhở:
"Mỗi lần luyện đan chỉ có mười lăm phút, các vị còn chưa động thủ?"
"Tiểu tử còn muốn xem các vị biểu diễn đây!"
Biểu diễn...
Ba người chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc.
Bọn họ luyện đan đều dùng thủ pháp Luyện Đan Sư phổ thông, nhiều nhất liền nhất chỉ là phẩm cấp đan dược khác biệt, nào có kỹ pháp biểu diễn gì.
Trái lại Từ Tiểu Thụ, gia hỏa này thật giống như tới biểu diễn tạp kỹ vậy.
Bồn tắm lớn, phương pháp phân thần điều khiển, còn có hỏa diễm đặc thù như thế...
"Lòe người!"
Long Đan hừ lạnh một tiếng, duỗi tay ra, một ngọn lửa màu trắng thiêu đốt bên dưới đan đỉnh màu đen.
"Điêu trùng tiểu kỹ."
Trần Kỳ đồng dạng quay người ngoái nhìn, không còn quan tâm, bắt đầu làm nóng đan đỉnh của mình.
"Cố lộng huyền hư!"
Lý Minh Tế khẽ xì một tiếng, nhưng ông ta còn chưa quay người, âm thanh Từ Tiểu Thụ đã bồng bềnh vang lên.
"Nha, mùi vị a-xít a-xê-tíc thật nặng, xảy ra chuyện gì? Có người thừa dịp luyện đan, mò xuống bếp làm đổ bình dấm chua?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận